Chương 85: Chương 85
Lui về phía sau một bước, Khương Việt đánh giá Tiểu Bảo Châu lần nữa, càng chân thành cảm thán:
“Em lớn lên chắc chắn sẽ rất xinh đẹp"
Ai mà không thích nghe những lời khen như thế.
Cô gái nhỏ Tiểu Bảo Châu cũng như vậy, cô bé mấp máy khuôn miệng nhỏ nhắn, hai cái má lúm đồng tiền lúc ẩn lúc hiện.
Khương Việt lần đầu tiên nhìn thấy, cô reo lên: “Này, em còn có má lúm đồng tiền nữa"
Cô chọc một chút, nói: “Đẹp quá.
Tiểu Bảo Sơn mê mẩn nhìn chị gái Khương Việt, cảm thấy cô quả thật là một người đơn thuần. Em gái...... rõ ràng là đang giả bộ cười.
Chị Khương kinh ngạc kêu lên.
Nhưng thật ra Tiểu Bảo Châu vì được khen ngợi nên cười tươi và cười lớn hơn.
“Chị cảm thấy, em phải uống nhiều sữa bò, uống nhiều sữa bò sẽ trắng hơn. Như vậy em sẽ càng đẹp hơn."
Tiểu Bảo Châu tuy là một cô bé hoạt bát, nhưng được khen như thế, cô bé vẫn có chút thẹn thùng, vì thế cô bé này chính là thiếu một ít tự tin.
Cô bé thì thào nói nhỏ: “Em có đen một chút, cũng là đẹp nhất.
Vừa mới nói cô bé còn có một chút thiếu tự tin, nhưng rất nhanh liền trở nên vô cùng tự tin rồi.
Khương Việt: “Ôi, chị rất thích em, muốn bắt cóc em về nhà nuôi quá.
Tiểu Bảo Châu khoanh tay: “Chị đừng mơ"
“Phốc!"
rằng biết chị Khương Việt nói giỡn, nhưng Tiểu Bảo Sơn vẫn ôm chặt lấy em gái, nói: “Đây là Tuy em gái của em.
Khương Việt: “Ui, chị cũng định bắt cóc cả em về nuôi luôn đấy"
Tiểu Bảo Sơn:
Chị gái này thật sự là quá không ổn.
Khóe miệng Tiểu Bảo Sơn nhếch lên.
Mọi người nói đùa vài câu thì điện thoại Khương Việt reo lên, cô nhanh chóng móc di động ra: “Xin chào, tôi là Khương Việt. Ai vậy? Cái gì? A...... Được được được, được thôi, tôi rảnh! Không thành vấn đề. Ngày mai gặp!"
Tiểu Bảo Sơn và Tiểu Bảo Châu nhìn chằm chằm vào món đồ kỳ quái trong tay Khương Việt.
Chị Khương Việt làm thế nào mà nói chuyện với cái đồ vật kia!
Bên trong lại còn phát ra âm thanh Hai người bạn nhỏ vô cùng tò mò.
Khương Việt ôm chặt em trai, nhảy dựng lên: “A a a! Em trai, chị của em phải thay đổi vận may của mình. Ôi ha ha ha ha ha!"
Khương Lãng bị chị gái ôm cổ, suýt chút nữa thì không thở nổi, sức lực của chị làm sao có thể lớn như thế.
Quả nhiên là leo núi nhiều, xách đồ nhiều, người sẽ trở nên uy vũ hùng tráng.
“Thả em ra, tha cho em đi! Chị, chị có việc gì thì nói đi, đừng có lắc em như thế nữa. Khương Việt cuối cùng cũng buông em trai ra, cao hứng nói: “Anh Đào muốn làm một video về thám hiểm rừng cây, bọn họ vậy mà tìm tới chị! Ha ha ha ha ha ha! Chị liền nói, chị có thể làm được."
Khương Lãng: “... ?? ?"
Cậu nghiêm túc nhìn chị gái, nói: “Chị, chị có hồ đồ không?"
Cậu đưa tay sờ trán Khương Việt: “Ban ngày ban mặt, nói chuyện cứ như mê sảng vậy?"
Khương Việt đẩy tay cậu ra, nói: “Cái gì mà mê sảng! Chị nói chính là sự thật!” Khương Lãng lập tức cảnh giác: “Đó có thể là kẻ lừa đảo không? Hiện tại kẻ lừa đảo nhiều lắm, đặc biệt là những kẻ lừa các cô gái nhẹ dạ cả tin. Anh Đào Video cũng được xem như một trong ba trang web video lớn nhất cả nước. Người ta làm video nghệ thuật, không phải đều tìm những nữ minh tinh nổi tiếng hay sao? Sao lại tìm một người như chị? Hay là bao nhiêu cô gái cũng không có lấy một người như chị?” Khương Việt: “Chị phải giết chết mày"
Khương Lãng: “Chị nghiêm túc đi, cẩn thận suy nghĩ một chút. Em không có nói giỡn với chị đâu?
Khương Việt bị em trai nói như vậy, thật sự có chút do dự, đúng là nhóc con này nói rất có lí.
Đừng nói là qua mười tám đợt tuyển chọn, ngay cả chính thức lộ diện cô cũng chưa được mấy lần. Hơn nữa, cô thuê nhà ở trong thôn, và cũng ít người biết đến cô.
Như vậy có thể thấy được, cô cỡ nào cũng không được chú ý, nếu không được chú ý như thế, trang web video nổi tiếng làm thế nào lại tìm tới?
Khương Lãng nhận thấy tâm tình của chị gái, rốt cuộc cũng phần nào yên tâm hơn, cậu hỏi: “Người gọi điện thoại tới nói như thế nào?"
Khương Việt: “Anh ta nói chị ngày mai đến trụ sở Anh Đào Video nói chuyện, anh ta nói rằng anh ta là đạo diễn sản xuất, họ Vu Khương Lãng giật mình: “Đến trụ sở?” Lúc này, bản thân Khương Việt cũng phản ứng lại: “A phải rồi, nếu anh ta là kẻ lừa đảo, sao lại kêu chị đến trụ sở!"
Hai chị em nói chuyện với nhau, Tiểu Bảo Châu và Tiểu Bảo Sơn giống như hai con chim sẻ, cứ thấy ai nói lại ngẩng đầu nhìn người ấy, Khương Lãng nói chuyện thì nhìn Khương Lãng, Khương Việt nói chuyện lại nhìn Khương Việt, đầu cứ xoay đi xoay lại.
Tuy nhiên, đôi mắt thì lúc nào cũng mở to đầy vẻ khó hiểu.
Nghe không hiểu.
Hai đứa bé nghe những lời này như thể chúng đang nghe niệm kinh vậy.
Nhưng mà, từ trước đến nay, trẻ con vốn dĩ luôn tò mò, cho nên hai đứa bé này dù không hiểu vẫn cố lắng nghe.
Khương Lãng: “Không được, em không yên tâm, ngày mai chị đi sao? Em đi cùng chị"
Khương Việt: “Chị có trợ lý rồi.
Lúc này, Hứa Đình nhanh chóng tiến lên một bước, cho thấy sự tồn tại của mình. Tuy rằng cô ấy không nói gì, nhưng vẫn là người đang có mặt ở đây! Một người đang còn sống sờ sờ, sao có thể bỏ qua cô ấy được?
“Tôi có thể!"
Khương Lãng: "
Khương Việt: “Mặc kệ đi, bây giờ phải đi về trước đã, tôi tắm một cái, đi spa, phải giữ trạng thái tốt nhất để ngày mai đến đó xem sao"
1063 chữ