Đồ Đệ Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 153: Thập vu giáng lâm, ổn định đừng nháo

Chương 153: Thập vu giáng lâm, ổn định đừng nháo
Ma Sát Tông Nhậm Bất Bình thấy cảnh này, lập tức kinh ngạc hô: “La Sĩ Tam có thể chém xuyên qua kết giới của thập vu?”
Ngay lúc hắn đang nghi ngờ, tam thủ toạ Ma Sát Tông thần không biết quỷ không hay đến bên cạnh hắn.
“Tông chủ.”
“Đoạn Hành? Ngươi quay lại rất kịp lúc!” Nhậm Bất Bình mừng rỡ.
“Thuộc hạ và Kiếm Thánh tiền bối cưỡi toạ kỵ tới, cũng may đến kịp… Trước đó thuộc hạ đã nói chuyện với Vu Sinh, kết giới này không trói buộc người của Ma Sát Tông.” Đoạn Hành nói.
“Rất tốt.” Nhậm Bất Bình tâm tình thư sướng, nhìn một kiếm kinh thế hãi nhân của Kiếm Thánh La Sĩ Tam không chớp mắt.
Một trong tam đại Kiếm Si La Trường Khanh chính là huynh trưởng của Kiếm Thánh La Sĩ Tam.
Chỉ là… trước kia khi La Sĩ Tam thành danh, đạt được danh hào Kiếm Thánh, nhưng mấy năm nay chuyên tâm tu hành nên dần dần bị La Trường Khanh đoạt mất danh tiếng.
Nhưng thực lực của hắn thì mạnh mẽ không thể nghi ngờ.
Biến hoá đột ngột xuất hiện này khiến trong lòng mọi người khẽ run lên.
Minh Thế Nhân đang cầm lái Xuyên Vân phi liễn, không thể né tránh. Một khi hắn bỏ chạy thì phi liễn nhất định sẽ rơi xuống.
Tiểu Diên Nhi chỉ là Thần Đình cảnh, không thể nào chống đỡ được đòn tấn công của cao thủ Nguyên Thần cảnh. Phan Trọng và Chu Kỷ Phong cũng thế.
Các nữ tu thì càng không cần phải nói tới.
Đoan Mộc Sinh đang tấn công thập vu, trong lúc nhất thời không thể quay lại cứu viện.
“Hoa trưởng lão!”
Chỉ có một người có thể cứu Hoa Vô Đạo.
Đó chính là Lục Châu.
“Sư phụ!” Minh Thế Nhân tuy không quá thích lão gia hoả Hoa Vô Đạo này, nhưng hắn dù thế nào cũng là người của Ma Thiên Các. Nếu Hoa Vô Đạo xảy ra chuyện thì chẳng khác nào Ma Thiên Các bị người ta hung hăng tát một bạt tai!
Hai tay Lục Châu chắp sau lưng, trong lòng bàn tay già nua của hắn xuất hiện ánh sáng nhàn nhạt.
Một tấm thẻ đạo cụ xuất hiện.
Ngay khi hắn chuẩn bị ra tay ——
Hoa Vô Đạo bỗng mở miệng nói: “Mời Các chủ lui ra sau.”
Hắn còn có thể chống chọi được?
Tám chữ triện lớn đột nhiên biến to gấp đôi.
Gần như cùng một lúc.
Ầm!
Thanh trường kiếm đâm vào Lục Hợp Đạo Ấn.
Ông!
Hoa Vô Đạo giận dữ trừng mắt: “La Sĩ Tam!”
“Phản đồ!” Ánh mắt La Sĩ Tam cũng bốc hoả.
Hai người đỏ mắt nhìn nhau như gặp kẻ thù!
Mọi người cả kinh!
Lục Hợp Đạo Ấn quả nhiên cường đại, vừa chống cự nguyên khí ăn mòn không ngừng nghỉ của thập vu, vừa đỡ được một kích đột ngột của Kiếm Thánh!
Hoa Vô Đạo rốt cuộc mạnh cỡ nào?
La Sĩ Tam tuổi tác đã cao, mái tóc bạc bị cương phong thổi tung bay.
Hắn hoàn toàn bị ngăn lại bên ngoài Lục Hợp Đạo Ấn.
Thẻ đạo cụ trong tay Lục Châu biến mất.
Hắn bình thản nhìn về phía La Sĩ Tam.
Lục Châu không gấp gáp xuất thủ, hắn vẫn đang chờ thời cơ thích hợp nhất.
Thẻ Một Kích Chí Mạng đương nhiên có thể lấy mạng La Sĩ Tam ngay tức khắc, nhưng hắn phải sử dụng thận trọng và tiết kiệm.
Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong thì càng phải sử dụng thận trọng hơn nữa.
Thập vu, Nhậm Bất Bình, La Sĩ Tam, Đoạn Hành, còn có kẻ đứng phía sau rình rập là Mạc Ly và đám cao thủ của hắn… số lượng quá đông, nếu chỉ dựa vào thẻ đạo cụ thì sẽ hoàn toàn rơi vào cục diện bị động.
Cũng may Hoa Vô Đạo đủ mạnh!
Hoa Vô Đạo cất cao giọng nói: “La Sĩ Tam, ta đã rời khỏi chức vị trưởng lão từ lâu, sao lại trở thành phản đồ trong miệng ngươi?”
“Chân trước vừa rời đi, chân sau đã vào Ma Thiên Các! Hoa Vô Đạo… điều này có khác gì so với phản đồ sao?”
La Sĩ Tam nhìn Lục Hợp Đạo Ấn đang bảo vệ Xuyên Vân phi liễn, trong lòng lại càng tức giận, trầm giọng nói: “Nói nhiều cũng vô ích, ta phụng mệnh Tông chủ đến đây thanh lý môn hộ!”
Ông!
Thân kiếm rung động!
Cương khí vờn quanh!
Vu Hàm đứng đầu trong thập vu cũng nhìn thấy La Sĩ Tam, trước đó Vu Sinh đã chuẩn bị kỹ càng tin tức truyền tới cho Vu Hàm.
Người này là bạn, không phải địch.
Vu Hàm nhìn mười vòng tròn ánh sáng trên mặt đất, việc hấp thu lực lượng về cơ bản đã hoàn thành.
Lực lượng của thập vu đã sẵn sàng, sau đó chính là thời điểm quyết chiến!
Vu Hàm nâng tay lên…
Hồng bào tung bay, mái tóc bị cương phong thổi tán loạn.
“Thề nguyền!”
Cầu nguyện, tán dương, tế tự… lại thêm thề nguyền.
Không gian phong bế lại trở nên tối sầm!
Như thể toàn bộ thế giới đều biến đen.
“Mọi người lui lại!” Hoa Vô Đạo cảm giác được áp lực tăng lên đột ngột!
Cuồng phong cuốn tới mang theo cơn mưa nguyên khí màu tím đánh vào Lục Hợp Đạo Ấn.
Lục Châu không xuất thủ.
Càng là những lúc như thế này hắn càng không được hoảng loạn.
Thanh âm La Sĩ Tam truyền tới: “Thập Tam Kiếm!”
Trường kiếm trong tay hắn từ một bỗng hoá thành mười ba!
Đây là tuyệt kỹ thành danh của hắn, có thể đồng thời đánh ra mười ba đạo kiếm cương.
Kiếm Thánh La Sĩ Tam chính là nhờ chiêu này mà có được xưng hào Kiếm Thánh.
Ông!
Mười ba đạo kiếm cương ngưng tụ thành, lập tức đâm về phía Hoa Vô Đạo.
Lục Hợp Đạo Ấn đúng là rất cường đại, nhưng rốt cuọc nó chỉ là đấu pháp co đầu rụt cổ, vĩnh viễn chỉ có thể làm bao cát cho người ta đánh.
Ầm!
Tám chữ triện lớn từ từ vỡ vụn, bắt đầu từ chữ Hoả!
Hoa Vô Đạo biến sắc!
Lực lượng ăn mòn của thập vu thật đáng sợ! Cũng may bọn hắn không am hiểu cận thân chiến đấu như Đoan Mộc Sinh, lại cần có một nửa nhân số làm người phụ trợ dẫn thuật, nếu không thì… Hoa Vô Đạo tuyệt đối không có khả năng chống cự cho đến lúc này.
Mắt thấy mười ba đạo kiếm cương sắp đâm tới, Hoa Vô Đạo không còn biết phải làm thế nào!
Lục Châu phất tay áo, trầm giọng nói:
“Ỷ đông hiếp yếu, thật là buồn cười!”
Một đoàn ánh sáng màu xanh đậm vọt ra khỏi tay hắn.
Ánh mắt mọi người đều bị hành động của Lục Châu hấp dẫn.
Đường đường là chủ nhân Ma Thiên Các xuất thủ, sao có thể không chú ý cho được?
La Sĩ Tam đột nhiên bừng tỉnh…
Vừa rồi hắn lao tới, ỷ có thập vu hiệp trợ nên trong mắt chỉ nhìn thấy mỗi Hoa Vô Đạo, hoàn toàn xem nhẹ lão giả có khí tức yếu ớt đứng bên cạnh!
Lão giả mái tóc hoa râm đứng bên cạnh Hoa Vô Đạo lại chính là tổ sư gia Cơ Thiên Đạo của Ma Thiên Các?
Đạo ánh sáng màu xanh đậm vượt qua tầng phòng ngự đánh về phía hắn.
“Lôi Cương?”
Nhậm Bất Bình thấy một màn này, kinh ngạc thốt lên: “Bát đệ tử của Ma Thiên Các là Chư Hồng Cộng am hiểu Cửu Kiếp Lôi Cương, nhưng sao Lôi Cương của Cơ Thiên Đạo lại quỷ dị như vậy?”
Đoạn Hành nhướng mày. Hắn thật sự đã mạo danh đại sư Phật môn?
Sau chuyện xảy ra ở Thanh Ngọc đàn, Chính Nhất Đạo không ít lần kể lể oán trách Ma Sát Tông. Sau này nháo sự rồi tách ra, Chính Nhất Đạo không còn liên hệ với Ma Sát Tông nữa.
Ngay từ đầu Đoạn Hành vẫn không thể tin nổi. Đến nay tận mắt nhìn thấy, hắn không thể không kinh hãi.
Đạo Lôi Cương kia đột nhiên biến thành một tia sấm sét.
Hệt như sấm sét từ trên trời giáng xuống!
Ầm!
Đánh trúng La Sĩ Tam!
Mười ba đạo kiếm cương lập tức tiêu tán!
La Sĩ Tam bay ngược ra ngoài!
Lục Châu lắc đầu, lần này đúng là xui xẻo, chỉ phát động được xác suất đánh lui mục tiêu, ngay cả xác suất đánh bị thương mục tiêu cũng không đạt được.
Một trăm điểm công đức cứ thế đổ xuống sông xuống biển.
…Phải dùng mấy tấm thẻ nữa đây?
Nhưng hắn không làm thế mà chỉ đứng yên chờ đợi cơ hội!
Lục Châu vừa ra tay, Hoa Vô Đạo đã thở phào một hơi!
Trong lòng cũng bình tĩnh lại.
“Đa tạ Các chủ.”
“Không sao.”
Đoan Mộc Sinh không nhịn được nữa, cương khí bao quanh Bá Vương Thương phát ra tiếng giao thoa ken két!
Đánh về phía thập vu!
Cánh tay hắn xoay một trăm tám mươi độ!
Thương ảnh xuất hiện như cánh quạt đập tới.
Vu Hàm lạnh lùng nói: “Cút.”
Trên thân thập vu đồng thời bốc lên luồng tử khí quỷ dị, tử khí vây lấy nguyên khí, ngưng kết thành cương, chấn bay Bá Vương Thương.
Ầm!
Đoan Mộc Sinh ngửa mặt bay ngược ra sau!
Hoàn toàn không phải là đối thủ của thập vu!
Thập vu cường đại đến mức khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Mười vòng tròn ánh sáng dưới mặt đất vẫn không ngừng cung cấp lực lượng cho thập vu… Hiển nhiên lực lượng này vẫn đang liên tục tăng trưởng!
Nhậm Bất Bình thấy thế liền tán thưởng không thôi, vội vàng lên tiếng nhắc nhở: “Vu Hàm đại nhân, mạnh tay lên! Thời gian gấp gáp, không cần cho bọn hắn thêm cơ hội!”
Thập vu cũng hiểu rõ, thời gian duy trì Tiên Hiền Đại Trận chỉ có nửa giờ.
Nhưng vấn đề là…
Muốn thi thuật cần tốn thời gian rất dài.
Cầu nguyện, tán dương, tế tự… phải thực hiện theo đúng trình tự và cần thời gian để hoàn thành!
Lục Hợp Đạo Ấn đã lung lay sắp đổ trước sự tấn công và ăn mòn của cơn mưa nguyên khí màu tím.
Vu thuật thập vu càng lúc càng mạnh, Lục Hợp Đạo Ấn không có khả năng chống đỡ được nữa.
Tiểu Diên Nhi vội vàng đến bên cạnh Minh Thế Nhân: “Tứ sư huynh, để ta cầm lái, huynh lên đi…”
“Được!” Minh Thế Nhân nhảy ra ngoài.
Tiểu Diên Nhi cũng không phải là Thần Đình cảnh thông thường!
Minh Thế Nhân vừa rời đi, nàng đã quán thâu nguyên khí vào, giúp phi liễn lơ lửng giữa không trung.
Lúc cần thiết nàng cũng có thể khống chế phi liễn rời khỏi đại trận.
Tách.
Tách tách ——
Âm thanh khi cơn mưa màu tím rơi xuống Lục Hợp Đạo Ấn cũng đã bắt đầu thay đổi.
“Vu thuật đã sắp hình thành!”
La Sĩ Tam sau khi bị đánh lui, sắc mặt hắn kinh ngạc nhìn về phía Lục Châu đứng trên phi liễn.
Hắn quay đầu lại nói với Vu Hàm: “Vu Hàm đại nhân, giúp ta một chút!”
Vẻ mặt Vu Hàm không đổi, khẽ phất tay!
Cơn mưa trên bầu trời lập tức tập trung lại một chỗ, đánh mạnh vào Lục Hợp Đạo Ấn.
“Nguy hiểm! Ta đến giúp ngươi!” Thân hình Minh Thế Nhân chớp lên như điện xẹt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất