Chương 152: Kiếm Thánh La Sĩ Tam
Toàn thân thập vu toả ra hoả diễm màu tím càng lúc càng mạnh.
Khí thế cũng tăng dần lên so với trước đó.
Cho dù không điều động nguyên khí thì mức độ ba động của nguyên khí chung quanh cũng không khác mấy so với các tu hành giả cường đại.
“Tiên Hiền Đại Trận quả nhiên danh bất hư truyền.”
Hoa Vô Đạo tán thưởng vô cùng. “Các chủ, ta cảm thấy nên cân nhắc đề nghị của Minh Thế Nhân.”
Nói dễ nghe một chút thì là ‘tránh né mũi nhọn’.
Nói khó nghe thì đó chính là —— trốn!
Mười vòng tròn tím vẫn đang không ngừng toả ra nguyên khí quỷ dị.
Không bao lâu nữa, bọn họ sẽ giáng lâm toàn bộ.
Dựa theo tính toán trước đó, Đoan Mộc Sinh và Minh Thế Nhân có thể đối phó với Vu Sinh và Vu Quan… Nhậm Bất Bình chỉ cần dùng một tấm thẻ Một Kích Chí Mạng là giải quyết xong. Những người còn lại chia năm xẻ bảy, không đáng sợ.
Về phần Đoạn Hành và La Sĩ Tam, Hoa Vô Đạo có thể chống lại La Sĩ Tam.
Đoạn Hành làm người rất thức thời, với tính cách của hắn có lẽ sẽ không tham chiến… Nhưng nếu hắn thật muốn tham chiến thì nhiều lắm cũng chỉ tốn thêm một tấm thẻ là xong. Với giá cả hiện tại thì vẫn còn kiếm lời.
Nhưng mà bây giờ ——
Cũng khó nói lắm.
Thập vu dựa vào đại trận, lâm thời giáng lâm.
Chẳng khác gì thập đại cao thủ.
Đám đồ đệ của hắn sao có thể là đối thủ?
Thập vu vốn là các tiên hiền đã chết, lỡ như dùng thẻ Một Kích Chí Mạng lại không được ban thưởng điểm công đức, lại còn lãng phí số lần sử dụng, đây chẳng phải là bị lỗ to rồi?
Thế cục này có hơi khó khăn…
Vu Hàm nhàn nhạt nhìn về phía Xuyên Vân phi liễn, trầm giọng nói: “Thừa Hoàng? Ngu muội!”
Lời nói này khiến mọi người chẳng hiểu gì cả.
Lục Châu nhìn về phía thập vu, sau đó nhìn sang Vu Hàm, lạnh nhạt mở miệng. “Ngươi chính là kẻ đứng đầu thập vu, Vu Hàm?”
Vu Hàm cũng nhìn thẳng vào mặt Lục Châu.
“Ngươi chính là chủ nhân Ma Thiên Các, Cơ Thiên Đạo?”
Thái độ và giọng điệu của hai người rất giống nhau.
Lục Châu cũng không thèm để ý. “Đã là thập vu tiên hiền, tại sao lại cam tâm làm chó săn cho Mạc Ly?”
“Hửm?”
Thanh âm Vu Hàm trầm xuống: “Chuyện của thập vu chưa tới lượt ngươi xen vào!”
Song chưởng hắn nâng lên, tay trên tay dưới hướng vào nhau ——
Một vòng sáng màu tím nhạt đường kính khoảng bốn năm mét hội tụ lại rồi phóng thẳng tới Xuyên Vân phi liễn.
Lục Châu đứng bất động như núi.
Bởi vì… hắn đã cảm giác được nguyên khí trên người Hoa Vô Đạo dao động.
Lục Hợp Đạo Ấn sáng lên.
Sáu chữ triện lớn toả ra kim quang bay xung quanh Hoa Vô Đạo…
Dưới chân hắn xuất hiện đồ hình bát quái, một âm một dương!
Ầm!
Lục Hợp Đạo Ấn chỉ xuất hiện trong giây lát đã cản được vòng sáng màu tím nhạt.
Ánh mắt Vu Hàm nhìn về phía Hoa Vô Đạo: “Đạo môn…”
“Thập vu chính là tiên hiền. Tiên Hiền Đại Trận chỉ có thể sử dụng tám thành lực lượng, hơn nữa thời gian lại có hạn… Đã là tiên hiền sao lại không biết phân biệt phải trái như thế?” Hoa Vô Đạo chắp tay.
“Tám thành là đủ rồi…” Vu Hàm phất phất tay.
“Đáng tiếc vu thuật không am hiểu cận thân chiến đấu, thời gian thi thuật lại quá dài. Xuyên Vân phi liễn chắc chắn có thể rời khỏi đây.” Hoa Vô Đạo nói.
“Vậy còn phải xem các ngươi có bản lãnh này hay không!”
Vu Tạ đứng ở sau cùng bỗng nhiên tiến về phía trước.
Vu Cô, Vu Chân, Vu Lễ, Vu Để cũng bước lên.
Chia thành hai hàng, năm người phía trước, năm người phía sau.
Vu Tạ đột nhiên làm ra một động tác khiến người ta khó hiểu… Hắn lăng không quỳ xuống.
Hai tay chỉ lên trời!
Đầu ngẩng lên nhìn thiên không!
Thập vu rốt cuộc đã động thủ.
Đồng tử mọi người co rụt lại, nhìn về phía bọn hắn!
“Cầu nguyện.”
Hoả diễm màu tím trên thân bắt đầu lan tràn!
Mười vòng sáng bên dưới đột nhiên tràn ngập một loại nguyên khí đặc thù.
Trong miệng Vu Để phát ra âm thanh quỷ dị, phối hợp với nguyên khí bao trùm xung quanh.
“Tán dương.”
Từng đạo sóng âm càn quét bắn về phía trước.
Minh Thế Nhân muốn xoay người chạy… nhưng vấn đề là nếu hắn chạy thì người nào sẽ cầm lái Xuyên Vân phi liễn đây?
Sư phụ lão nhân gia người vẫn còn đứng yên bất động, không hề có ý định hạ lệnh đào tẩu.
“Vu thuật…” Hoa Vô Đạo trầm giọng nói. “Mười người bọn họ am hiểu mười lĩnh vực khác nhau, nhưng khi phối hợp lại tạo ra uy lực vô cùng đáng sợ.”
“Bản toạ tung hoành cả đời nhưng chưa từng tận mắt thấy thủ đoạn của thập vu. Nay có cơ hội phải xem cho kỹ vu thuật của tiên hiền mới được!” Lục Châu nói.
Tình huống tệ nhất chính là xài sạch điểm công đức, giết hết cả đám bọn họ! Cho dù không được ban thưởng điểm công đức cũng không thể chơi chết cái mạng già này!
Hai tay Vu Chân bốc hoả.
Hắn bước tới vị trí bên trái Vu Tạ, vô cùng thành kính nói: “Tế tự.”
Đáng tiếc tu hành giả vu thuật không hiện ra pháp thân nên không đoán được bọn họ mạnh cỡ nào.
Đoan Mộc Sinh gào lên một tiếng: “Lải nhải mấy thứ linh tinh… để ta đến lĩnh giáo một lần!”
Làm đủ trò mèo, chẳng bằng để hắn tự tay đánh thử!
Cùng lúc đó.
Đất trời mờ đi.
Hay nói đúng hơn là trong khu vực bị mười vòng sáng bao vây lấy đã hình thành nên một không gian bị phong bế.
Trên trời rơi xuống sao băng màu tím…
“Thiên Quyến Hữu Khuyết!”
Thương ảnh của Đoan Mộc Sinh cũng đúng lúc này tấn công về phía thập vu đang thi pháp.
Vu thuật vốn là như vậy… sử dụng hàng loạt những động tác chậm rãi, sao có thể không dùng biện pháp bảo vệ?
Vu Hàm thản nhiên nói: “Đi.”
Khi hắn phất tay áo, một đạo vòng sáng màu tím từ nhỏ biến thành lớn cản lại thương ảnh của Đoan Mộc Sinh.
Ngàn vạn thương ảnh như bị một tấm thuẫn ngăn cản toàn bộ.
Choang choang choang!
Cương khí nện vào thuẫn vu thuật, tạo thành những đạo gợn sóng dập dờn!
Đoan Mộc Sinh vừa khai diệp, tu vi và thực lực tương đương với một Nguyên Thần cảnh tam diệp thông thường.
Đại chiêu của hắn thế mà lại bị kẻ đứng đầu thập vu ngăn trở một cách nhẹ nhõm như vậy!
Thập vu thật sự rất cường đại!
Nhóm nữ tu thấy vậy lo lắng không thôi.
Hoa Vô Đạo tuy mạnh nhưng chỉ am hiểu phòng ngự… Muốn ngăn cản đối phương tiếp tục thi triển vu thuật thì lực lượng của hắn còn không mạnh bằng Đoan Mộc Sinh.
“Ít nhất cũng có trình độ của lục diệp.” Hoa Vô Đạo thán phục.
Hoa Vô Đạo thường xuyên luận bàn với Đoan Mộc Sinh…
Hắn biết rõ cường độ một chiêu này. Cho dù là hắn muốn nhẹ nhõm ngăn trở cũng phải xuất ra toàn lực.
Như vậy có thể thấy được tám thành lực lượng của Vu Hàm đã là vô cùng mạnh.
Đoan Mộc Sinh ngừng lại ở trên không, hai tay chấn động.
Âm thanh của Vu Để tiếp tục vang lên.
Bên trong Xuyên Vân phi liễn, những nữ tu thực lực hơi thấp đều cảm thấy choáng váng khó chịu.
Đạo sóng âm này có vẻ giống với Phạn Âm Nhập Mộng của Phật môn, nhưng lực công kích lại thấp hơn.
Nhậm Bất Bình nhìn cảnh này, tâm thần phấn chấn, tỏ vẻ hớn hở đứng xem náo nhiệt.
Cầu nguyện, tán dương, tế tự… tụ lại một chỗ.
Những người còn lại trong thập vu đều phát ra nguyên khí như thuỷ triều.
Lực lượng vu thuật có thể giúp bọn họ thu nạp nguyên khí?
Đám người đều cả kinh.
Trong không gian, nguyên khí màu tím bay múa đầy trời đột nhiên ngưng tụ thành cương, biến thành mưa to gió lớn rơi xuống.
Từ bên ngoài nhìn vào trông như một cơn mưa sao băng màu tím.
“Đây là muốn dùng một chiêu để diệt trừ tất cả chúng ta!”
Hoa Vô Đạo đi đến trước mặt Lục Châu. “Vừa hay… lúc trước chưa có cơ hội sử dụng một chiêu mạnh nhất tại Ma Thiên Các, bây giờ để lão đầu ta thử xem!”
Hoa Vô Đạo chân đạp hư không, rời khỏi phi liễn.
Pháp thân Bách Kiếp Động Minh!
Kim liên dưới trướng toả ra kim quang óng ánh, lục diệp mở ra!
Càn, Khôn, Sinh, Tử, Thuỷ, Hoả, Hữu, Vô, tám chữ triện to lớn nhanh chóng xoay vòng quanh người Hoa Vô Đạo.
Chân đạp bát quái, âm dương kết hợp.
Vu Hàm hờ hững nói: “Giãy giụa vô ích.”
Gần như ngay sau đó ——
Lục Hợp Đạo Ấn nở rộ, bao phủ toàn bộ Xuyên Vân phi liễn!
Ầm ầm…
Toàn bộ cơn mưa cương khí màu tím nện vào Lục Hợp Đạo Ấn.
Giống như giọt mưa rơi vào bề mặt thuỷ tinh toả ra ánh sáng vàng, cương khí văng ra tứ phía, tạo thành gợn sóng đầy trời.
Đoan Mộc Sinh kinh ngạc nhìn Lục Hợp Đạo Ấn. “Hoa trưởng lão khi luận bàn với ta vẫn luôn không dùng hết toàn lực?”
Sắc mặt Hoa Vô Đạo nghiêm túc, không ngừng huy động Lục Hợp Đạo Ấn. “Lão đầu ta sợ là không chống đỡ được bao lâu! Đối thủ chính là cường giả thập vu đó. Các chủ, mau thừa cơ rút lui!”
“Phản đồ Vân Tông, bây giờ ta sẽ thanh lý môn hộ!”
Bên ngoài không gian bị phong bế, một cánh tay duỗi thẳng cầm trường kiếm toả ra ngân quang lóng lánh đang vọt tới!
Xuyên qua không gian màu tím, đâm thẳng vào Lục Hợp Đạo Ấn!
“Kiếm Thánh La Sĩ Tam!”