Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 108 : Ở địa bàn của ta, ngươi ra vẻ cái quái gì?

Chương 108 : Ở địa bàn của ta, ngươi ra vẻ cái quái gì?

Bên trong thành Phân Loan, vốn đám người Kinh Như Tuyết đang đánh đến khí thế ngất trời với cao thủ Quảng Nguyên vực, đột nhiên đất rung núi chuyển.

Sau đó bèn thấy vô số yêu quái và ẩn sĩ nhân loại chạy ra từ trong sơn mạch Thiên Loan.

Cảnh tượng này thật sự dọa sợ tất cả những người đang đứng ở đây.

Đương nhiên mọi người đều dừng tay lại.

"Xảy ra chuyện gì thế?"

"Đúng rồi, tại sao có nhiều yêu quái lao tới đây vậy?"

"Mặt đất phía trước hình như đang rung lên, chẳng lẽ có vị đại năng nào đang giao thủ sao?"

"Có rất nhiều khí tức hùng mạnh! Chỉ sợ là cường giả Đế cảnh chăng?"

Người tu luyện của Quảng Nguyên vực đều hoảng sợ không ngừng.

"Làm sao vậy?"

Kinh Như Tuyết bước đến trước mặt Tiger, thở hổn hển hỏi.

Sắc mặt của Tiger ngưng trọng. Nó nhìn về phía núi Thiên Tử, nói: "Vừa có một khí tức rất mạnh truyền tới từ phía bên kia, đến cả ta cũng cảm thấy run rẩy sợ hãi. Chỉ sợ đại nhân đang giao chiến với vị nào đó. Cường độ mạnh mẽ như vậy không phải Đế cảnh có thể làm được."

Kinh Như Tuyết không khỏi kinh sợ, chợt hỏi: "Lẽ nào thầy đang đánh nhau với cường giả Thánh Tôn cảnh?"

Tiger gật đầu một cái rồi nói: "Rất có thể, hiện tại gần như toàn bộ yêu quái và nhân loại ở sơn mạch Thiên Loan đều đã chạy hết ra ngoài. Vừa rồi ta còn cảm nhận được hơi thở của cường giả Đế cảnh cường giả và yêu quái cấp bảy. Có thể khiến cho bọn họ chạy trốn, ắt hẳn động tĩnh phải rất lớn."

"Nhưng Thánh Tôn cảnh từ đâu tới chứ? Từ trước đến nay đã bao giờ xuất hiện Thánh Tôn cảnh đâu." Vẻ mặt của Kinh Như Tuyết có chút lo âu.

Tiger bỗng nhiên híp mắt lại, sau đó cơ thể chợt lóe.

Giây tiếp theo đã xuất hiện ở vị trí cách đấy một ngàn mét.

Đứng trước mặt nó, là người của bộ tộc Viêm Hồ.

Phần Vũ nhìn thấy Tiger, nàng không khỏi sửng sốt một chút.

Cấp bảy rồi?

Thiên phú huyết mạch đỉnh cấp?

Đi theo Thánh Tôn cảnh đúng là rất tốt!

Con yêu quái mà mình không thèm để vào mắt lúc trước bây giờ lại ngồi ngang hàng với mình.

"Tiểu thư Phần Vũ, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Tiger hỏi.

Phần Vũ quay đầu nhìn sơn mạch Thiên Loan ở phía xa xa, thở dài một tiếng nói: "Đại nhân nhà ngươi đang đánh với một vị cường giả Thánh Tôn cảnh. Cũng không biết đối phương là ai, hiện tại gần như toàn bộ yêu quái và nhân loại ở trong sơn mạch đã chạy hết ra ngoài rồi. Động tĩnh thật sự quá lớn."

Một khi cường giả Thánh Tôn cảnh trở mặt đánh nhau đến nỗi không chết không ngừng, sơn mạch Thiên Loan chắc chắn sẽ gặp phải tai họa lớn, không chạy ra mới là lạ đó.

"Biết là vị cường giả Thánh Tôn cảnh nào không?" Giọng điệu của Tiger cũng chất chứa sự lo âu.

"Không rõ nữa, chưa thấy bao giờ. Yên tâm đi, đại nhân nhà ngươi lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ không thua. Hơn nữa đã hơn nửa canh giờ rồi mà không có động tĩnh gì lớn truyền đến, bây giờ chúng ta cứ chờ ở đây đi. Nếu mấy giờ nữa mà vẫn không có động tĩnh thì chắc là đánh xong rồi." Phần Vũ nói.

Ai cũng không muốn rời khỏi quê hương của mình, bộ tộc Viêm Hồ bọn họ tất nhiên cũng không ngoại lệ.

Cứ đứng ở đằng xa chờ, nếu sơn mạch Thiên Loan quả thật bị phá hủy thì đành phải đi tìm nơi dừng chân khác, còn không làm sao thì đương nhiên phải trở về rồi.

"Ta tất nhiên tin tưởng đại nhân." Tiger nói.

Phần Vũ nhìn thoáng qua Tiger, sau đó gật đầu một cái rồi trở về với tộc nhân.

Tiger cũng không dừng lại mà trở về bên cạnh Kinh Như Tuyết.

"Thế nào rồi?" Kinh Như Tuyết nhìn thấy Tiger trở về bèn vội vàng hỏi.

"Đại nhân hẳn đang giao thủ với một vị cường giả Thánh Tôn cảnh. Chẳng qua bây giờ đã không còn động tĩnh gì, có lẽ là đã kết thúc." Tiger nói.

Hàm răng của Kinh Như Tuyết cắn chặt vào đôi môi đỏ mọng, ánh mắt lấp loé không ngừng.

"Trở về không?" Tiger hỏi.

"Không trở về." Kinh Như Tuyết hít một hơi thật sâu.

Nàng tin tưởng thầy của mình, thầy không có khả năng sẽ thua những người khác.

Tiger gật đầu một cái, nó cũng có suy nghĩ này.

Kinh Như Tuyết bỗng nhiên xoay người nhìn về phía đám người cách đó không xa, sắc mặt dần dần trở nên lạnh lùng.

"Tiếp tục đi!"

Kinh Như Tuyết vô cùng rõ ràng, cho dù Tu Thần có bại thì nàng cũng không giúp sức được gì, huống chi nàng cũng không cho rằng Tu Thần sẽ bại.

Thế nên rèn luyện để nâng cao thực lực của bản thân mới là chuyện nàng nên làm hiện giờ.

Những chuyện khác, cứ mặc kệ hết đi!

Tiger nhếch miệng cười một tiếng, đưa mắt nhìn xung quanh. Lúc này có không ít yêu quái cấp bảy và cường giả Đế cảnh đang nghỉ chân cách đây không xa để quan sát tình hình.

Đây chính là một cơ hội tốt!

"Vậy ta cũng đi!"

Sau đó, một cảnh tượng khiến cho người ta phát điên xuất hiện.

Vốn mọi người đều bị dọa sợ nên mới chạy ra khỏi sơn mạch để xem xét tình hình. Rồi nhìn thấy Tiger và Kinh Như Tuyết bỗng nhiên vọt tới, không nói không rằng trực tiếp lao vào đánh nhau.

Hoàn toàn không nói lý do hay đạo lý gì.

Quả thực bá đạo vượt mức bình thường.

Đây là chỗ dựa lòng tin và lý niệm tư tưởng mà Tu Thần cho bọn họ.

Làm bất cứ chuyện gì, chính là phải theo ý mình, cứ làm những chuyện có lợi cho mình trước, quan tâm đến mấy chuyện khác làm gì, đánh đã rồi nói sau!



Thiên Lam thánh vực, bên trong Thánh Cung.

Cẩm Văn Thiên Thiên vừa mới trở lại cung điện của mình.

Nàng ngồi ở trên ghế lớn, một bàn tay nhẹ nhàng đỡ lấy khuôn mặt.

"Vực chủ, Quảng Nguyên vực thật sự xuất hiện một vị cường giả Thánh Tôn cảnh sao?"

Phía bên dưới đại điện có tám vị cường giả Đế cảnh đang đứng thành hai hàng thẳng.

"Đúng vậy." Cẩm Văn Thiên Thiên thản nhiên gật đầu, trở về bộ dáng lạnh lùng kiệm lời trước đây.

Mấy vị cường giả Đế cảnh phía dưới trố mắt nhìn nhau.

"Nếu quả thật là như vậy, chúng ta cách Quảng Nguyên vực gần nhất, sợ đến lúc đó vẫn phải nhờ ngài đi một chuyến để thuyết phục đối phương gia nhập Cửu Thiên Thập Vực." Một vị cường giả Đế cảnh tầng bảy với sắc mặt lo lắng nói.

Loại chuyện này tốn công nhất mà lại không có kết quả.

Thuyết phục gia nhập là tốt nhất, liền mặt ngoài khen thưởng, không nói phục vậy ngươi cứ cho người hầu trực tiếp tiêu diệt đối phương, tiêu diệt không được thì báo lên Cửu Thiên Thập Vực.

"Bản tôn đã đi qua rồi." Cẩm Văn Thiên Thiên liếc nhìn thuộc hạ của mình.

"Đi qua? Vậy kết quả thế nào rồi? Có chịu gia nhập không?" Thủ hạ vội vàng hỏi.

Cẩm Văn Thiên Thiên không trả lời, mà nhìn về phía vị trí trung tâm của đại điện.

Một khe hở từ từ mở ra, sau đó hư ảnh của Thanh Viêm hiện ra.

"Bái kiến Thanh Viêm Thánh Tôn!"

Tám vị cường giả nhìn thấy hình ảnh này đều lập tức quỳ xuống.

Cẩm Văn Thiên Thiên mặt không biểu tình nhìn về phía Thanh Viêm, thản nhiên hỏi: "Ngọn gió nào đưa ngươi tới đây vậy? Tam sư huynh."

Thanh Viêm nhìn Cẩm Văn Thiên Thiên, cười nhạt một tiếng nói: "Ngươi đi qua Quảng Nguyên vực rồi sao? Quê hương của sư phụ."

"Chưa từng đi qua." Cẩm Văn Thiên Thiên trả lời, giọng nói trước sau như một lạnh nhạt vô tình, không có một chút cảm xúc nào.

Ánh mắt của Thanh Viêm ngưng lại, chợt nói: "Đệ tử của ta - Trương Hạo Dương bị giết ở Quảng Nguyên vực. Tu vi của nó đã là Đế cảnh tầng chín, người có thể giết được nó mà nó còn không gửi được tin cầu cứu về, sợ chỉ có Thánh Tôn cảnh mới làm được chuyện này thôi."

"Thế nên ngươi cho rằng đệ tử của ngươi là do ta giết?" Đôi mắt của Cẩm Văn Thiên Thiên lạnh lùng nhìn về phía Thanh Viêm.

Thanh Viêm híp mắt, khí thế khiến lòng người khiếp sợ ào ra từ trong hư ảnh của gã. Sắc mặt của cường giả Đế cảnh ở trong đại điện đều trở nên trắng bệch, linh hồn của bọn họ giống như bị xé vụn.

"Ở địa bàn của ta, ngươi ra oai cái quái gì?" Cẩm Văn Thiên Thiên cười lạnh một tiếng, sau đó đánh ra một chưởng.

"Vù vù…"

Hư ảnh của Thanh Viêm ở trước khe hở bỗng nhiên bị đánh tan, tức khắc cỗ uy áp khiến cho cường giả Đế cảnh phải khiếp đảm kia biến mất không thấy tăm hơi.

"Sư muội, ta sẽ đích thân tới đó để tra rõ chuyện này. Cũng đã lâu rồi chúng ta chưa gặp mặt, đến lúc đó nhớ gọi cả nhị sư huynh."

Khe hở dần dần đóng lại, từ bên trong truyền ra giọng nói của Thanh Viêm. Sau khi vết nứt hoàn toàn đóng lại, giọng nói cũng im bặt.

Cẩm Văn Thiên Thiên híp mắt, nhìn về phía khe hở vừa mới biến mất, không nói một câu nào.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất