Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 126: Cơ Viêm trở về, Thánh Tôn tề tụ tại Thiên Lam Thánh vực

Chương 126: Cơ Viêm trở về, Thánh Tôn tề tụ tại Thiên Lam Thánh vực

“U u u u...”

“Pika pika!”

Kim Cầu đang chơi Arcade Gundam cùng với Pikachu, hai đứa đánh tới mức mặt đỏ tía tai.

Cuối cùng Kim Cầu cũng tìm được sự vui vẻ khi chơi game từ trên người Pikachu.

Hành cho ra bã!

Rốt cuộc nó cũng cảm nhận được tâm tình của Tu Thần lúc hành mình trước đây.

Bốn thần thú ở phía dưới đang yên tĩnh tu luyện.

Thần thú không giống với chúng, chúng muốn tăng thực lực của minh một cách vô cùng khẩn cấp, chứ nhìn Kim Cầu mà xem, ngày nào cũng hành hạ Pikachu trong vui sướng.

Tu Thần dựa vào ghế, trước mặt hắn xuất hiện một màn hình sáng đầy số liệu.

Đây là phân tích báo cáo của lính gác.

“Không được rồi...”

Tu Thần thì thầm.

Ba ngày trước hắn vừa mới phái ra ngoài mười triệu lính, hiện tại còn dư lại chưa đến một triệu. Tuy hắn cũng thu hồi không ít sinh linh chi lực cho mình, nhưng bây giờ tốc độ đám lính biến mất càng lúc càng nhanh.

“Cao thủ Thánh Tôn cảnh ra tay sao? Nếu không thì không thể có khả năng phá hủy cả mấy vạn mấy vạn con trong tích tắc được.” Tu Thần nói.

Đây là khuyết điểm.

Hạn mức tối đa của khoa học kỹ thuật quá thấp, không đạt được cường độ của Thánh Tôn cảnh.

Chỉ cần Thánh Tôn cảnh nhúng tay vào, đặc biệt là cường giả Thánh Tôn cảnh có tu vi cao, thì như vậy ưu thế về số lượng sẽ không còn nữa.

Một chiêu băng phong vạn dặm giam cầm lại là đã có thể trực tiếp phá hủy mười triệu lính gác của ngươi.

Đúng là chiến đấu cao cấp thì vẫn chủ yếu dựa vào thực lực cá nhân.

Một Thánh Vương có thể lật ngược toàn bộ Thiên Nguyên đại lục, thì dù ngươi có bao nhiêu cường giả Đế cảnh bao nhiêu Thánh Tôn cảnh, thì tất cả đều là gà đất chó sành hết, đây chính là cái kiểu rất không nói lý.

Cho nên vẫn cứ là quân đoàn sinh vật đáng tin cậy hơn, đó mới là chiến lực hùng mạnh nhất ổn định nhất.

Nếu như luyện đến cấp thứ bảy, như vậy thì cứ trực tiếp đào tạo ra quân đoàn Thánh Vương, có thể càn quét tất cả.

Nhưng hiện tại hắn mới ở cấp thứ năm. Mà kinh nghiệm cần để tăng cấp thì lên tới mười nghìn tỷ, cũng tức là gấp mười nghìn lần một tỷ.

Trong khoảng thời gian này, lượng kinh nghiệm do đám lính gác thu thập được, kèm thêm kinh nghiệm của hai người Chu Thiên Thành và Thanh Viêm, cộng với một chút ít nữa, thì vẫn không đến ba tỷ.

Vậy muốn thăng cấp, chắc là giết sạch cường giả Thiên Nguyên đại lục cũng không kiếm đủ được.

Phạm vi lĩnh vực vô địch của Tu Thần hôm nay đã hoàn toàn bao phủ sơn mạch Thiên Loan, thậm chí kéo ra bên ngoài tới hơn ba ngàn dặm, lấn tới lĩnh vực nhân loại.

Cho đến bây giờ, dân bản địa của sơn mạch Thiên Loan mới chậm rãi bắt đầu thử quay trở về, dần dần trở lại quê hương của mình.

Tu Thần không để ý đến chúng nó, vì giết toàn bộ sơn mạch Thiên Loan cũng không góp đủ mười tỷ kinh nghiệm, mà ngược lại, cột kinh nghiệm dài như vậy, không cần phải vội, đợi đến khi bao phủ toàn bộ Quảng Nguyên vực thì thu hoạch một lần cũng được.

Quan chỉ huy lính gác lại xuất hiện lần nữa, là tới đòi thêm người.

Tu Thần phất phất tay nói: “Tạm thời hoãn lại đã, ta có kế hoạch khác, hiện tại tất cả các vực đều đã đề phòng, cao thủ Thánh Tôn cảnh đều đang chờ lính gác xuất hiện, dù có phái thêm nhiều đầu người hơn nữa tới thì đều tặng mạng cho người ta, hiệu quả đã không còn tốt như lúc đầu nữa, giờ toàn bộ lính gác bên ngoài đều cho tự bạo đi.”

“Vâng.”

Quan chỉ huy lính gác gật đầu, sau đó rời đi.

Độ mạnh về thực lực của thế giới huyền ảo quả thực là quá biến thái.

Gì mà xé rách không gian, giam cầm vạn dặm, tịch diệt bát phương, toàn là cả mớ khoa trương.

Lính gác cấp bậc Đế cảnh, vẫn không đủ, cần mạnh hơn nữa.

Đây cũng coi như là đạt được mục đích của kế hoạch lính gác lần này, cùng lúc trợ giúp mình thu hồi sinh linh chi lực, khiến cho thế giới này sản sinh một loại cảm giác khủng hoảng và không biết gì cả, nên chắc là bây giờ vực chủ của các đại thánh vực đều đang tra xét lại lịch của các lính gác. Vậy thì chẳng mấy chốc bọn họ sẽ tra ra được Quảng Nguyên vực, tra ra được sơn mạch Thiên Loan.

Bởi vì những thứ này trước đây đã bay ra ngoài từ trong sơn mạch Thiên Loan, rất nhiều người đều đã nhìn thấy chúng.

Nhìn theo phương diện này thì kế hoạch lính gác này cũng giống như con mồi, Tu Thần biết sẽ có người tới đây, nhanh thôi.

Hơn nữa tu vi của người sẽ tới này ít nhất cũng là Thánh Tôn cảnh.

Đế cảnh mà tới thì chỉ chịu chết mà thôi, mà điều này bọn họ ắt hẳn là phải rõ ràng hơn mình.

Giết cả đám cường giả Thánh Tôn cảnh này, đoán chừng Thánh Vương sắp sửa bắt tay hành động rồi.

Thánh Vương mới là mục tiêu Tu Thần rất muốn nhất, vì hắn chưa giao chiến với Thánh Vương bao giờ, nên rất tò mò với thủ đoạn tấn công của Thánh Vương.

“Hửm?”

Tu Thần chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn ra phía ngoài.

Cơ Viêm xuất hiện ở trong phạm vi lĩnh vực của hắn, đang nhanh chóng chạy về phía bên này, xem ra có chút sốt ruột.

Tu Thần trực tiếp vung tay lên, Cơ Viêm liền xuất hiện ở ngay trước mặt.

Nhưng tên kia còn chưa phản ứng kịp, lúc xuất hiện ở trước mặt Tu Thần lại lập tức loé lên một cái rồi lại không thấy đâu.

Tu Thần: ...

Có chuyện gì mà gấp gáp như vậy?

“Đại nhân...”

Một lát sau, Cơ Viêm lại xuất hiện ở bên cạnh hắn với vẻ mặt lúng túng.

Vừa rồi hắn ta còn tưởng mình xuất hiện ảo giác, vì đột nhiên lại như thể thấy được Tu Thần, sau đó hắn mới phát hiện ra mình đã ở gần núi Thiên Tử, nên vội vàng quay người trở về.

“Ngươi tập trung tinh thần chạy phết nhỉ.” Tu Thần nói.

Sắc mặt Cơ Viêm đỏ lên, sau đó vội vàng nói: “Đại nhân, chuyến này ta đi Thiên Lam thánh vực, đã phát hiện ra chuyện khó lường.”

“Thiên Lam thánh vực đổi vực chủ rồi! Hơn nữa còn bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều quái thú màu đen to lớn, những quái thú kia rất lợi hại, ta vừa mới vào đến Thiên Lam thánh vực thì đã bị chúng nó tấn công, may mà tân vực chủ chạy đến, sau đó giết sạch chúng nó.” Cơ Viêm nói với vẻ mặt lòng vẫn còn sợ hãi.

Tu Thần buồn cười trong lòng.

Hắn có cảm giác như tên này đang đứng ngoài thời cuộc ấ nhỉ?

Chẳng biết gì cả, nóng đầu lên là chỉ nghĩ cách làm sao dẫn được Cẩm Văn Thiên Thiên dẫn đội quân sang đây ?

“Sau đó thì sao?” Tu Thần lãnh đạm hỏi.

“Sau đó ta đây mới biết được, hóa ra vực chủ cũ đã bị giết! Phu nhân của hắn cũng bị giết, tất cả đều mất mạng! Nên là mối thù của ta không biết đã bị người nào báo thay cho rồi! Hơn nữa cũng không có lệnh truy sát nào cả, ta có thể thoải mái đi đến bất kỳ chỗ nào!” Cơ Viêm nói vô cùng kích động.

Tu Thần: ...

Có nên nói cho hắn ta biết chân tướng không nhỉ?

Mà thôi, vui vẻ ngây ngô như vậy cũng không tệ.

Tuy nhiên về sau đừng để hắn ta gặp mặt Cẩm Văn Thiên Thiên, vì hắn ta cứ khăng khăng Cẩm Văn Thiên Thiên là đàn ông đã có vợ, nếu để nàng biết thì chắc sẽ chém sống Cơ Viêm mất.

“À đúng rồi đại nhân, ta còn phát hiện ra một việc.” Cơ Viêm nghĩ tới điều gì đó liền lập tức nói.

Tu Thần nhìn về phía Cơ Viêm.

Ngươi còn tiếp tục giống con dê rặn từng cục từng cục như vậy, ta sẽ cho ngươi một vé vào cửa mười tám tầng địa ngục vui chơi một ngày đấy.

Cơ Viêm nhìn ánh mắt của Tu Thần, mà lông trên người dựng đứng hết cả lên, vội vàng cười ngượng nói: “Ta phát hiện ra Thiên Lam thánh vực không chỉ có tân vực chủ Thánh Tôn tới, cả những Thánh Tôn khác cũng tới, có vẻ như là để điều tra những quái vật kia. Trên đường đi ta cũng nghe được một ít lời đồn đãi, nói những quái vật này do Quảng Nguyên vực của chúng ta thả ra, phỏng chừng chẳng mấy chốc đám cường giả Thánh Tôn cảnh kia sẽ đi tới nơi này, đại nhân, ngài nói xem, đến lúc đó bọn họ mà tìm được ngài, thì liệu ngài có gia nhập vào Cửu Thiên Thập Vực không?”

Thực ra trong lòng Cơ Viêm biết Tu Thần chắc sẽ không gia nhập, nhưng nói quá thẳng thẳn ra thì hắn ta không dám, bởi vì hắn muốn để Tu Thần chạy đi...

Sở dĩ hắn trở về gấp với vẻ lo lắng không yên như thế là vì nguyên nhân này.

Trước khi cường giả Thánh Tôn chạy tới đây, phải để Tu Thần rời khỏi nơi này, nếu không thì đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ xảy ra chuyện.

Coi như Tu Thần đối phó được đám Thánh Tôn cảnh kia, nhưng giải quyết xong bọn họ, thì phía sau còn có Thánh Vương, nên cách tốt nhất chính là tránh thoát đám người tới thăm dò này.

“Ngươi muốn để ta thừa dịp trước khi bọn hắn đến thì chạy đi?” Tu Thần buồn cười hỏi.

Tiểu tử này xem ra rất biết suy nghĩ vì người khác nhỉ, còn nói hàm súc như vậy.

Cơ Viêm cười mấy tiếng, không dám trả lời.

“Có mấy Thánh Tôn, ngươi biết không?” Tu Thần hỏi.

Cơ Viêm lắc đầu.

Với cấp bậc này của hắn ta, có thể biết có Thánh Tôn tập trung ở Thiên lam Thánh vực đã là chuyện vô cùng khó lường rồi, sao còn biết bên đối phương có bao nhiêu người được nữa.

“Được rồi, ta đã biết, ngươi về đi.” Tu Thần phất phất tay.

Cơ Viêm còn định nói điều gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ không hứng thú mấy của Tu Thần, cũng chỉ có thể nuốt lời định nói vào bụng, cẩn thận rời đi từng bước.

Tu Thần chống cằm híp mắt.

Từ những gì đám người Cẩm Văn Thiên Thiên nói trước đó, hắn đã biết bây giờ Lệ Vô Hối là đại vực chủ của Đệ Cửu Vực, dưới cờ của y có đến mấy vạn vực, Thiên Lam thánh vực và Quảng Nguyên vực đều là địa bàn của y.

Lúc này, thực ra 90% khu vực đám lính gác đều thuộc về Đệ Cửu Vực.

Đám người này chắc là do Lệ Vô Hối phái đến.

Thanh Viêm bị mình giết vô số lần, nếu có ngọc giản sinh mệnh thì chắc là đã sớm bể nát rồi, vậy liệu có phải bên trong đám cường giả Thánh Tôn cảnh này cũng có Lệ Vô Hối không?

Khóe miệng Tu Thần hơi hơi nhếch lên.

Mau lại đây, đừng để cho ta thất vọng nữa.

Thanh Viêm đang ở bên dưới chờ ngươi đấy!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất