Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 139: Trên thế giới này, điều đáng sợ nhất không phải là cái chết!

Chương 139: Trên thế giới này, điều đáng sợ nhất không phải là cái chết!

Từng đóa sen máu nở rộ trên trời cao. Toàn bộ đất đai trong vòng trăm dặm đều bị phủ một màn huyết vụ đỏ thẫm. Không khí nồng nặc mùi máu tươi tanh ngòm khiến người ta buồn nôn.

Yên ắng.

Tĩnh mịch tựa như cái chết.

Diệp Thanh Huyền và Lý Trường Ca đứng sau lưng Tu Thần giờ phút này hoàn toàn sững sờ bất động, ánh mắt đờ đẫn như kẻ vô tri.

Trăm vạn Đế sư, ba trăm Thánh Tôn, cứ thế bị diệt sạch chỉ trong một chiêu thôi sao?

Mình đang nằm mơ ư?

Đại quân đông nghịt người ai nấy đều hãi hùng nhìn về phía nam tử đang đứng trên không trung, nỗi sợ hãi vô biên chiếm cứ toàn bộ đầu óc.

So với Lý Trường Ca và Diệp Thanh Huyền không dám tin, thì Lệ Vô Hối lúc này lại rét lạnh toàn thân, ngay cả hít thở cũng cảm thấy khó khăn.

Cơ bắp từ trên xuống dưới đều vô thức run lên, trái tim trong lồng ngực như muốn ngừng đập.

Cuộc chinh phạt Thích Ách năm đó, y tự mình nắm giữ ấn soái. Trận chiến đó vô cùng đẫm máu và tàn nhẫn, đồng thời còn đàn áp được kẻ khác.

Một người đối diện với một trăm vạn Đế sư và mấy vạn Thánh Tôn, hiên ngang mở một con đường máu.

Đó là một cuộc chiến sống còn!

Vừa cô độc vừa thê lương.

Thoạt nhìn có vẻ gây chấn động mạnh cho thị giác và dấy lên tinh thần nhiệt huyết cho người xem.

Nhưng tình huống hôm nay đã hoàn toàn khác xưa!

Một chưởng giải quyết một trăm vạn Đế sư và ba trăm Thánh Tôn.

Lệ Vô Hối điên cuồng tự hỏi chính mình, y có thể làm được chăng?

Đáp án khiến y tuyệt vọng: y không thể! Hoàn toàn không có khả năng đó.

Lần này y đã gặp phải đối thủ đáng gờm. Tên này là Thánh Vương sao?

Hiện giờ y cũng có cách nghĩ giống hệt Gia Cát Chấn Hùng. Ngoại trừ Thánh Vương, còn ai có thể làm được việc vừa rồi?

Nỗi sợ hãi vô bờ bến chiếm cứ toàn bộ đầu óc Lệ Vô Hối. Y tính toán đủ đường, chỉ có một điều duy nhất không ngờ đến. Đối phương có thể là Thánh Vương!

Thậm chí y đã nghĩ đến chuyện đối phương có thể là đại vực chủ một vực khác, ẩn chứa sau lưng một mục đích nào đó.

Ngay cả điều khoa trương như vậy y còn từng nghĩ tới, nhưng quả thực ý nghĩ đối phương là Thánh Vương thì chưa bao giờ xuất hiện trong đầu.

Cả một biển người đông nghìn nghịt đứng kín chặt toàn bộ phạm vi trăm dặm trên bầu trời, vậy mà ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy. Bầu không khí yên ắng dị thường.

Tất cả mọi người đều nhìn vào Tu Thần, không ai dám lên tiếng.

Chiêu thức vừa rồi quá nghịch thiên, đầu óc mọi người đều có suy nghĩ giống hệt Lệ Vô Hối.

Hắn là một Thánh Vương!

Lần này bọn họ tới đây để dẹp kẻ có tư tưởng chống đối, chứ không phải tới tạo phản.

Gia Cát Chấn Hùng cũng xuất hiện bên cạnh Lý Trường Ca và Diệp Thanh Huyền, trên mặt cũng hiện lên vẻ khổ sở.

Thôi được rồi, không phải trốn ở đằng sau nữa, lên hẳn đây xem trực tiếp đi.

Chắc chắn hôm nay là ngày chết của Lệ Vô Hối rồi.

Giờ phút này gã chợt nhớ tới lời mình chất vấn Lệ Vô Hối hôm đó: "Ngươi làm ra thế trận lớn như vậy, là muốn tạo phản sao?"

Bây giờ thì hay rồi, ngươi đúng là đang tạo phản.

Không ai cứu được ngươi nữa đâu.

Lý Trường Ca nhìn về phía Gia Cát Chấn Hùng, đương nhiên là nàng biết người này.

"Ngươi... hắn là Tam Nguyên Thánh Vương?" Lý Trường Ca run giọng hỏi.

"Không phải." Gia Cát Chấn Hùng cười khổ lắc đầu, nhìn bóng lưng Tu Thần cách đó không xa.

"Lợi hại hơn cả Thánh Vương. Cụ thể là Nguyên nào thì ta cũng không rõ. Lệ Vô Hối muốn tạo phản, hắn không sống nổi nữa rồi." Gia Cát Chấn Hùng nói.

Tạo phản?

Không sống nổi nữa?

Lý Trường Ca và Diệp Thanh Huyền nhìn lẫn nhau, vành mắt đều ửng đỏ.

Vốn tưởng rằng hôm nay bản thân cầm chắc cái chết rồi, vậy mà vẫn còn có thể xoay chuyển tình thế.

Cái tên khiến mình cả ngày lẫn đêm chỉ hận không thể cắn xé đến chết, hôm nay sẽ thực sự xong đời ư?

Mối thù của sư phụ và sư huynh đệ rốt cuộc cũng được báo rồi sao?

Đến thời khắc này, hai người lại có cảm giác đây không phải là sự thật.

"Lệ Vô Hối chính là ngươi à?"

Trong lúc Lệ Vô Hối túa mồ hôi đầy đầu, chưa biết phải làm thế nào, thì Tu Thần bỗng nhiên hiện ra trước mặt y.

Lệ Vô Hối sợ hết hồn, lùi về sau theo bản năng.

Trăm vạn đại quân phía sau lưng y cũng đồng loạt thối lui hơn nghìn mét.

Không ngờ cảnh tượng ngay ngắn, đều nhịp này lại còn rất đẹp mắt.

"Ngươi... ngươi rốt cuộc là ai?" Mặt mày Lệ Vô Hối xám ngắt như tro tàn, lúc này y hoàn toàn không còn ý nghĩ phản kháng nào nữa.

Nỗi hối hận vô biên trào dâng trong lòng y.

Cả cuộc đời sống trong sự thận trọng, cuối cùng lại bị thua bởi chính tính cách đó.

"Tự giới thiệu mình một chút. Đệ tử quan môn của Thiên Nguyên Tử. À đúng rồi, cũng chính là đệ tử quan môn của Thích Ách Ma Tăng trước kia, Tu Thần. Lại nói, ngươi còn là sư huynh của ta đấy." Tu Thần mỉm cười giới thiệu.

Giọng của hắn không lớn, nhưng toàn bộ sơn mạch Thiên Loan, thậm chí người ở ngoại vực cũng nghe thấy lời giới thiệu này.

Đệ tử quan môn của Thích Ách? Chính là Thích Ách Ma Tăng dùng sức một người làm rung chuyển cả Cửu Thiên kia ư?

Đồ đệ cuối cùng của nhân vật một mình đối diện với trăm vạn quân, phá nát ba vực trong truyền thuyết kia ư?

Lão chưa chết sao?

Sao lại có một đồ đệ như thế này?

"Không! Không thể nào! Không có khả năng! Thích Ách đã chết từ lâu rồi! Dù không chết, lão cũng không thể có một đồ đệ như ngươi được!" Lệ Vô Hối điên cuồng lắc đầu, gào thét như phát rồ về phía Tu Thần.

Y sắp mất đi lý trí rồi.

Câu nói này của Tu Thần còn đả kích và tác động đến y mạnh mẽ hơn cả việc Tu Thần tự nhận mình là Thánh Vương.

Thích Ách chết bao lâu rồi chứ? Một người muốn tu luyện đến cấp bậc Thánh Vương cần tốn bao nhiêu gian?

Mười vạn năm có thể ra được một người cũng đã là chuyện vô cùng phóng đại rồi.

Bây giờ ngươi còn nói với ta ngươi là đệ tử quan môn của Thích Ách?

Gia Cát Chấn Hùng cũng tỏ ra vô cùng khó tin, trong lòng gã vẫn luôn cho rằng Tu Thần là Thánh Vương!

Hởi thở của Lý Trường Ca và Diệp Thanh Huyền bất chợt trở nên dồn dập, hai nàng kích động đến mức toàn thân không kiềm được mà run rẩy.

Những người khác không tin, nhưng hai nàng thì tin!

Tu Thần nhìn bộ dạng của Lệ Vô Hối, híp mắt lại.

Sau đó hắn vung tay lên. Thanh Viêm lập tức xuất hiện trước mặt hắn.

Lúc này hai mắt Thanh Viêm đã dại ra, miệng lầm bầm những câu chữ khó hiểu, tóc tai bù xù như kẻ điên.

"Thanh Viêm?"

Lệ Vô Hối nhìn thấy Thanh Viêm, da đầu như muốn nổ tung.

Ngọc giản sinh mệnh của Thanh Viêm trong tay y đã vỡ nát rồi, vì sao hắn ta vẫn còn sống?

Đây là nguyên lý gì?

"Sư phụ, con sai rồi... Sư phụ, con sai rồi... Đều là do Lệ Vô Hối bắt con làm... Giết ta đi... Giết ta đi..." Thanh Viêm hơi run rẩy, sau đó rụt đầu rụt cổ lại, đôi mắt đờ đẫn nhìn ngó xung quanh.

Khi hắn ta thấy Tu Thần, cả người bỗng run bắn lên, muốn nhào qua, nhưng không sao động đậy được.

"Tiểu sư đệ! Tiểu sư đệ, ngươi giết ta đi! Ta tội đáng muôn chết, ngươi giết ta đi! Ta không muốn sống ở cái nơi quỷ quái đó nữa đâu! Ngươi giết ta đi được không? Tiểu sư đệ, ta van xin ngươi!"

Thanh Viêm gào khóc van xin. Tiếng khóc xé ruột xé gan của hắn ta khiến trái tim tất cả những người đang có mặt đều tê dại, họ có thể cảm nhận được sự khó chịu và đồng cảm với hắn ta!

"Tiểu sư đệ?"

"Không thể nào!"

"Hắn không thể nào là đồ đệ của Thích Ách được!"

"Thanh Viêm! Ngươi tỉnh táo lại cho ta! Thanh Viêm!"

"Thanh Viêm!"

Lệ Vô Hối gầm lên đầy giận dữ, hai mắt y đỏ sọc hằn tơ máu, nét mặt vặn vẹo vô cùng dữ tợn.

Tiếng gầm vang dội của Lệ Vô Hối khiến trăm vạn Đế sư đằng sau lưng y cùng yêu quái và con người ẩn tu trên sơn mạch Thiên Loan đồng loạt hộc máu, khụy xuống. Sóng âm khủng khiếp lan ra bốn phương tám hướng, vô số rừng rậm, đồi núi ầm ầm đổ sập xuống.

Mặt đất trong phạm vi trăm dặm nháy mắt trống hoác không còn sót lại gì.

Thanh Viêm mặc kệ Lệ Vô Hối, vẫn quay sang khổ sở đòi Tu Thần cho chết.

Mấy ngay nay, mười tám tầng địa ngục đã đập tan hoàn toàn tôn nghiêm và tâm lý của một cường giả Thánh Tôn cảnh.

Người khác cầu xin mạng sống, còn hắn ta giờ phút này chỉ muốn được chết.

Rốt cuộc Thanh Viêm đã ngộ ra, trên thế giới này điều đáng sợ nhất không phải là cái chết, mà là muốn chết cũng không được!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất