Chương 145: Âm mưu của Thánh Vương, Cửu Nguyên mở mắt
Đại điện thần sơn của Nhị Nguyên Cửu Thiên.
Lúc này vẻ mặt Nhị Nguyên Thánh Vương tái nhợt, tức giận đến mức run cả người.
Chính mình lại mất đi quyền khống chế toàn bộ Quảng Nguyên vực!
Lệ Vô Hối chết rồi, cao thủ của Đệ Cửu vực đều chết trận, cường giả Thánh Tôn cảnh chỉ còn chưa đến hai nghìn người, mà còn đều là tu vi Thánh Tôn cảnh tầng một! Cường giả Thánh Tôn cảnh tầng hai trở lên đã chết sạch rồi!
"Tại sao có Tân Vương xuất hiện mà ta không phát hiện ra chút nào thế? Tại sao?" Nhị Nguyên Thánh Vương gần như nghiến răng nghiến lợi mà thốt ra những lời này.
Việc mất đi quyền khống chế Quảng Nguyên vực có nghĩa đối phương đã chiếm lấy không gian pháp tắc chi lực ở Quảng Nguyên vực, cũng giống như một miếng bánh ngọt của ngươi đã bị người ta lấy mất.
Hơn nữa trước một giây nơi đó vẫn là cái bánh ngọt hoàn chỉnh nguyên vẹn, ngay sau đó lại mất đi một miếng, ngươi hoàn toàn không biết chính xác bị mất thế nào và từ lúc nào.
Đúng lúc này Nhất Nguyên Thánh Vương xuất hiện ngay trước mặt của y.
"Sao thế? Vội vã tìm ta có việc gì à?" Nhất Nguyên nhíu mày hỏi.
"Quảng Nguyên vực của ta xuất hiện Tân Vương, bây giờ không gian pháp tắcc của toàn bộ Quảng Nguyên vực đã bị lấy mất rồi, Lệ Vô Hối cũng đã chết." Nhị Nguyên lạnh giọng nói.
"Ngươi nói cái gì? Tân Vương xuất hiện sao?" Nhất Nguyên thực sự sợ đến mức mặt mày trắng nhợt.
Nếu như nói Tân Vương xuất hiện thì hắn ta là người gặp nguy hiểm nhất!
Người có nguy cơ bị đá rớt đài cũng là hắn ta!
Trừ phi Nhất Nguyên có đủ năng lực đột phá chèn ép Nhị Nguyên, thăng cấp làm Nhị Nguyên.
Thánh Vương chia ra Cửu Nguyên, nhưng cũng không phải theo cách nói tầng một tầng hai này nọ của các cảnh giới khác.
Thiên Nguyên đại lục cũng chỉ có thể tồn tại chín vị Thánh Vương, Nhất Nguyên thấp nhất, Cửu Nguyên cao nhất.
Nguyên ở đây là sự khởi đầu của Thiên Nguyên, nó đại diện cho địa vị chứ không phải cảnh giới.
Tại sao không phân chia cụ thể theo cảnh giới mà lại phân chia theo số thứ tự?
Tất cả đều do Cửu Nguyên Thánh Vương định đoạt.
Hắn ta nói ngươi là Nhất Nguyên thì ngươi chính là Nhất Nguyên, nói ngươi Nhị Nguyên thì chính là Nhị Nguyên.
Bá đạo như thế đấy!
Thế nhưng từ đầu đến cuối cũng chẳng một ai nghi ngờ mệnh lệnh của Cửu Nguyên Thánh Vương, cũng chẳng dám hoài nghi.
"Đúng vậy, hoàn toàn không có bất kỳ điềm báo nào, bất thình lình xuất hiện, không biết bây giờ Cửu Nguyên đại nhân đã biết hay chưa nữa." Sắc mặt Nhị Nguyên Thánh Vương khó coi.
Y cảm nhận nguy cơ của bản thân không thấp hơn Nhất Nguyên, với lại tổn thất là có thật.
Năm triệu Đế sư, ba nghìn cường giả Thánh Tôn cảnh còn có một Lệ Vô Hối, sinh linh chi lực hằng năm thu thập được trên người bọn họ phải giảm đi gần chín phần!
Vốn dĩ việc lấy sinh linh chi lực đã hết sức khó khăn rồi, bây giờ thật sự liên tiếp gặp nạn!
"Gia Cát Chấn Hùng vẫn chưa truyền tin về, cũng không biết bên ngươi đã xảy ra chuyện như thế, kế hoạch bây giờ của chúng ta chính là phải giết tên kia trước khi các Thánh Vương khác phát hiện ra!" Nhất Nguyên sầm mặt nói.
Trong Thập vực, Cửu Nguyên Thánh Vương không quản lý bất kỳ một vực nào, Bát Nguyên và Thất Nguyên Thánh Vương nắm giữ hai vực, những Thánh Vương khác đều mỗi người quản lý một vực.
Bình thường mọi người không liên quan gì đến nhau, bởi vì không gian pháp tắc trong tay mỗi người, vì tránh hiềm nghi sẽ phát sinh tình huống theo dõi vực khác.
Thế nhưng việc có nằm vùng hay không thì không nói chính xác được, cũng giống như sự tồn tại của Gia Cát Chấn Hùng vậy.
Ngoại trừ trước Tam Nguyên Thánh Vương, những Thánh Vương khác đều bình chân như vại, chính mình có thể xem xét đương nhiên sẽ nghĩ sai đám thuộc hạ tiến vào vực để chiếm giữ.
Mà việc nằm vùng chính là lựa chọn tốt nhất.
Kẻ nằm vùng phải có khả năng tiến vào vị trí trọng tâm, đồng thời cũng cực kỳ cố gắng tránh bị người ta phát hiện.
"Ngươi đã phong tỏa Đệ Cửu vực rồi sao?" Nhất Nguyên hỏi.
"Ta đã phong tỏa gần nhưu toàn bộ rồi, bất luận kẻ nào cũng không thể truyền được bất cứ tin tức gì, giờ phút này ta và ngươi nhất định phải đồng tâm hiệp lực, giải quyết nhanh chóng, dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt kẻ đó! Ngộ nhỡ hắn leo lên được Vương đài, tất cả cũng trễ rồi. Hai người ta và ngươi nhất định phải có một người rớt xuống!" Nhị Nguyên trầm giọng nói.
Việc phong tỏa tin tức cũng sẽ dẫn đến sự nghi ngờ của các Thánh Vương khác, cho nên nhất định phải ra tay thật nhanh! Ngay lúc các Thánh Vương khác chưa kịp phản ứng, kết thúc tất cả mọi việc.
Nhất Nguyên cau mày.
"Tân Vương xuất hiện, ngay cả kiếp nạn cũng không có sao? Tại sao ngươi không hề phát hiện ra một chút nào? Không đúng, nhất định ở đây có người hạ giới!"
Con ngươi Nhị Nguyên khẽ rụt lại.
"Đại khái nửa năm trước, chủ nhân U Minh truyền tin nói có người phá hỏng Cửu Nhãn Ma Tượng được thiết lập ở Quảng Nguyên vực, cần một lần nữa tạo ra U Minh Chi Uyên mới. Ta cũng không để ý, liền phong tỏa Đệ Cửu vực, mở xiềng xích hai giới khiến hắn đưa xuống U Minh Chi Uyên mới. Hắn cũng nhanh chóng tiêu tan, rút lui khỏi Thiên Nguyên đại lục. Ta cũng không để ý, trực tiếp mở khóa Đệ Cửu vực, không tới điều tra thêm."
Nói đến đây, sắc mặt Nhị Nguyên đã trở nên khó coi vô cùng.
Ánh mắt Nhất Nguyên ngập tràn sát ý.
"Sao ngươi lại sơ suất như thế?" Nhất Nguyên lạnh giọng quát.
Việc hợp tác với U Minh vốn là bí quá hoá liều, bảo hổ lột da, thật không ngờ Nhị Nguyên tham lam đến thế, sau khi mở gông xiềng hai giới lại không kiểm tra mọi việc một phen!
Bây giờ thì hay rồi, đột nhiên nhảy ra một tên Tân Vương, ai biết có phải là thủ đoạn và âm mưu của U Minh hay không? Hiện tại hai người đã lâm vào tình thế rất bị động.
Nhị Nguyên cũng biết bây giờ bản thân đã quá sai lầm, cũng chẳng dám phản bác lại lời chất vấn của Nhất Nguyên, bèn nói: "Bây giờ thảo luận những điều này cũng vô dụng, ngươi và ta phải lập tức tiến vào Quảng Nguyên vực, tiêu diệt hắn ta, sau đó chúng ta sẽ tìm U Minh tính sổ!"
Nhất Nguyên hít một hơi thật sâu, khẽ gật đầu.
Trước mắt chỉ có biện pháp này thôi.
Tuy không biết U Minh giới và Tân Vương kia có liên lạc hay không, thế nhưng việc này đã không còn quan trọng nữa rồi!
Điều quan trọng là phải giải quyết mọi việc trước khi Cửu Nguyên Thánh Vương phát hiện ra!
"Hôm nay đại nhân đang bế quan phải không?" Nhất Nguyên hỏi.
"Đúng vậy, ngài đã bế quan năm nghìn năm rồi, cũng không xuất hiện ở hai giới Thần Sơn, Bát Nguyên và Thất Nguyên cũng đang bế quan, thế nhưng chúng ta không thể thả lỏng được, mấy tên Thánh Vương khác cũng không phải ngồi không, nhất định phải tốc chiến tốc thắng!" Nhị Nguyên nói ngay.
Nhất Nguyên khẽ gật đầu, hai người biến mất tại chỗ cùng một lúc.
Một nơi trong không gian Cửu Thiên.
Một nam tử trung niên với nét mặt uy nghiêm mặc trường bào màu xám đang nhắm mắt ngồi lơ lửng giữa không trung.
Bên tay trái của y là một vùng hư vô hắc ám, mà bên tay phải còn lại có vô số lốc xoáy năm màu rực rỡ, đang xoay tròn từ từ.
Đột nhiên nam tử mở mắt ra.
Đôi mắt kia mênh mông tựa như sao trên bầu trời rực rỡ bao la, sao lốm đốm đầy trời, giống như đó không phải đôi mắt, mà là hai vũ trụ.
Người này chính là Cửu Nguyên Thánh Vương, vị chúa tể vô song của Thiên Nguyên đại lục!
Một bóng người xuất hiện trước mặt y.
"Tham kiến đại nhân!" Nam tử kia quỳ một gối xuống.
"Nói!"
Giọng nói của Cửu Nguyên Thánh Vương giống như truyền từ thời hoang cổ đến, từng tiếng vọng lại như chứa vô tận cảm giác hoang liêu.
"Đệ Cửu vực ra đời Tân Vương, nay Nhị Nguyên đã phong tỏa Đệ Cửu vực, đoán chừng hắn ta sẽ lập tức tiến vào để tiêu diệt Tân Vương." Nam tử nhanh chóng nói.
Cửu Nguyên Thánh Vương khẽ cau mày, sau đó xòe bàn tay ra.
Toàn bộ Thiên Nguyên đại lục thu nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay y.
Bấy giờ Quảng Nguyên vực thuộc đại vực thứ chín đã hoàn toàn tối om, có vẻ rất bất ngờ.
"Người ngoại giới là thuộc U Minh đó sao?" Cửu Nguyên hỏi.
Nam tử ngẩn ra một lúc, chợt lắc đầu đáp lời: "Thuộc hạ không biết!"
"Tại sao sinh linh chi lực ở khu vực này lại dày đặc thế? Tại sao lại hoàn toàn không thể tiếp vào để tra xét được? Đã tự hình thành thế giới sao? Không được rồi!" Cửu Nguyên Thánh Vương nhìn khu vực màu đen kia, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ.
"Nhất Nguyên và Nhị Nguyên đã đi rồi, việc này có vẻ kỳ lạ, trước hết hãy yên lặng theo dõi tình hình, xem kết quả như thế nào đã." Cửu Nguyên Thánh Vương từ tốn nói.
"Vâng thưa đại nhân!" Nam tử kia lên tiếng trả lời rồi rời đi.
Sau khi nam tử rời đi, Cửu Nguyên Thánh Vương lấy sa bàn Thiên Nguyên đại lục trong tay ra, lâm vào trầm tư.