Chương 148: Cường giả Thánh Vương chỉ dịch chuyển tức thời được mười mét! Khủng khiếp thế ư!
Nhất Nguyên và Nhị Nguyên đều nghệt mặt ra.
Với tu vi bây giờ của họ, tuy không nắm trong tay năng lực pháp tắc của thế giới khác, nhưng cũng có thể dịch chuyển tức thời ngàn vạn dặm để sang đó.
Vậy mà lúc này đang xảy ra cái quái gì vậy?
Dịch chuyển mười mét?
Cường giả Thánh Vương dịch chuyển tức thời được mười mét?
Sợ rằng một tu luyện giả Tụ Khí cảnh còn dịch chuyển được xa hơn cả bọn họ.
"Tại sao lại như vậy?" Nhất Nguyên cảm thấy thế giới quan của mình sắp sụp đổ rồi.
"Không thể nào, cho dù không có không gian pháp tắc chi lực của một vực, nhưng chắc chắn cũng không thể xảy ra chuyện thế này được!" Nhị Nguyên Thánh Vương tái mét mặt, cả người lại biến mất lần nữa.
Một giây kế tiếp vẫn chỉ cách xa được mười mét.
Nhất Nguyên: "..."
"Làm sao lại có chuyện này được?"
Nhị Nguyên Thánh Vương gầm lên một tiếng, sau đó cả người hắn lóe lên, đi tới trước mặt Nhất Nguyên.
"Làm sao hắn có thể thay đổi được quy tắc của thế giới? Làm thế nào chứ? Trước mặt cường giả cấp cao nhất ở Thiên Nguyên đại lục, thực lực vô cùng mạnh mẽ như ta và ngươi, Thánh Tôn cảnh chỉ tồn tại như con kiến hôi. Vậy mà giờ phút này chúng ta chỉ dịch chuyển tức thời được mười mét? Xa hơn một mét cũng không làm được? Đùa gì thế?"
Lúc này khóe miệng Nhất Nguyên co giật tới mức sắp chuột rút đến nơi, nội tâm hắn ta đang lộn tùng phèo hết cả lên.
Hắn cũng không sao nghĩ ra được, vì sao lại xảy ra tình huống thế này.
Lấy một ví dụ so sánh. Ngươi lái một chiếc siêu xe, chạy trên cao tốc như bay, kể cả khúc cua gấp trên sườn núi cũng có thể cua một cách xuất sắc, dù là đường bùn lầy ngươi cũng không sợ bị trơn trượt, vẫn có thể đạp ga hết cỡ.
Nhưng bây giờ thì sao?
Chiếc siêu xe của ngươi lao thẳng ra biển, chìm nghỉm vào lòng đại dương?
Không gian pháp tắc chi lực là sức mạnh kiểm soát không gian đối với một khu vực, không thể sửa đổi được các thiết lập về phép tắc trong đó.
Tình huống trước mắt này giống như thiết lập đã bị sửa đổi mất.
Cường giả Thánh Vương vốn có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào, chỉ cần dùng một suy nghĩ là được. Hiện giờ mỗi lần dịch chuyển tức thời ngươi chỉ chạy được mười mét...
Nhất Nguyên sầm mặt lại, xòe tay ra kéo một cái vào hư không.
Một khe nứt không gian xuất hiện trước mắt bọn họ.
Việc này chính là một sự sỉ nhục đối với Nhất Nguyên và Nhị Nguyên!
Trước đây chỉ cần một suy nghĩ là có thể đến được bất cứ nơi nào, bây giờ lại phải dùng biện pháp rác rưởi của lũ Thánh Tôn cảnh, xé rách không gian để di chuyển.
Nhất Nguyên bước vào trong. Sau đó không gian cách đó mười mét nứt ra một khe, hắn lại từ trong đi ra.
Nhị Nguyên: "..."
Nỗi nhục nhã và giận dữ vô bờ bế trào lên trong lòng Nhất Nguyên.
Cuộc đời này dù có nằm mơ hắn cũng chưa từng nghĩ mình sẽ gặp phải chuyện như ngày hôm nay. Thậm chí sau khi tiến vào Tụ Khí cảnh cách đây mấy vạn năm, hắn cũng không bao giờ cho rằng mình vẫn còn có ngày bết bát thế này.
"Khốn kiếp! Đồ khốn kiếp!"
Nhị Nguyên nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó vung tay lên.
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
Cả một vùng rộng mênh mông mấy vạn dặm bị san thành bình địa chỉ trong tích tắc.
Sức mạnh của hắn lại không hề bị suy yếu chút nào, chỉ mỗi năng lực dịch chuyển tức thời là bị sửa đổi thiết lập.
"Thực lực của hai ta không hề bị thay đổi. Xem ra tên này đã thay đổi thiết lập không gian rồi! Sợ rằng người tu luyện bất kể là dùng dịch chuyển tức thời hay xé rách không gian đều bị thiết lập thành phạm vi mười mét. Hắn làm điều đó bằng cách nào chứ? Có lẽ ngay cả Cửu Nguyên đại nhân cũng không thể thay đổi được các thiết lập đã đặt ra." Nhất Nguyên nhíu chặt mày, trầm giọng nói.
"Vút..."
Đúng lúc ấy, trên không trung có một con chim bay qua, chớp mắt đã biến mất.
Nhìn thế nào cũng thấy cái chớp mắt vừa rồi phải khoảng hơn trăm mét.
Giờ phút này bầu không khí vô cùng lúng túng, gượng gạo.
"Hẳn là chỉ nhắm vào tu luyện giả là con người thôi." Nhị Nguyên chớp mắt, sau đó nói bằng giọng nghiêm túc.
Nhất Nguyên gật đầu tỏ ý mình rất tán đồng.
"Đại nhân? Sao hai người lại ở đây?"
Lúc này, giọng nói của Gia Cát Chấn Hùng chợt vang lên. Hai người kia quay đầu lại, thấy Gia Cát Chấn Hùng bước ra khỏi một khe nứt không gian, nhìn họ với vẻ mặt ngạc nhiên.
Nhất Nguyên và Nhị Nguyên cảm thấy trái tim mình sắp nổ tung vì tức giận!
Tình huống hiện giờ là thế nào?
Chỉ mỗi Thánh Vương là dịch chuyển mười mét, còn những người khác đều bình thường sao?
"Bản vương ở đây để đợi ngươi." Nhất Nguyên Thánh Vương nghiến răng nghiến lợi, lạnh giọng nói.
Gia Cát Chấn Hùng cảm giác không gian xung quanh mình hơi dao động. Khí tức trên người Nhất Nguyên Thánh Vương khiến gã thầm sợ hãi, vội vã quỳ xuống thưa: "Bẩm đại nhân, U Minh Chi Uyên đã bị quét sạch toàn bộ. Lệ Vô Hối bị diệt toàn quân, nhiệm vụ hoàn thành rồi ạ."
"Hoàn thành?" Nhị Nguyên cười lạnh một tiếng.
"Vì sao lúc bản vương hiển linh bằng ảo ảnh, lại thấy ngươi đang ở cùng phe với tên nam tử kia? Làm sao ngươi có thể sống mà trở về được?"
Nhất Nguyên nhướng mày nhìn Nhị Nhuyên. Lúc trước đối phương chưa nói chuyện này với hắn.
Gia Cát Chấn Hùng sợ hãi tái mét mặt, vội vàng nói: "Đại nhân, tiểu nhân bị hắn bắt đi, muốn chạy cũng không chạy được, chỉ đành giả vờ nghe theo. Sau đó tiểu nhân tìm cơ hội trốn thoát..."
"Trốn thoát? Trước mặt tân vương mà ngươi cũng trốn thoát được sao? Coi hai người bản vương cũng bằng tu vi Thánh Tôn cảnh của ngươi sao?" Nhị Nguyên cười lạnh hỏi lại.
"Đại nhân tha mạng! Tiểu nhân nói câu nào cũng là thật!" Gia Cát Chấn Hùng run giọng cầu xin.
Bản thân gã cũng ngơ ngác. Gã vốn định quay về Đệ Thập vực nghỉ ngơi lấy lại tinh thần một chút, sau đó xem bước kế tiếp phải đi thế nào, nhưng vừa xé không gian bước ra, đã gặp ngay hai vị đại lão ở trước mặt.
Mà nơi gã muốn đến vốn cũng không phải ở nơi này!
"Được rồi, ngươi về trước đi." Nhất Nguyên hít sâu một hơi, trầm giọng nói.
Bây giờ không phải là lúc để hỏi, mà phải lập tức làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sau đó đến núi Thiên Tử giết chết tân vương!
Gia Cát Chấn Hùng không hề có khả năng uy hiếp đến bọn họ, Nhất Nguyên không muốn lãng phí thời gian với gã.
Nhị Nguyên nheo mắt, sau đó gật đầu.
"Tạ ơn đại nhân! Tạ ơn đại nhân! Tiểu nhân xin cáo lui." Gia Cát Chấn Hùng như trút được gánh nặng, vội vàng tạ ơn, sau đó khom người từ từ lùi ra sau. Không gian phía sau nứt ra, gã lùi thẳng vào trong rồi biến mất.
Nhất Nguyên và Nhị Nguyên nhìn phạm vi mười mét xung quanh theo bản năng. Gia Cát Chấn Hùng không xuất hiện nữa.
Bây giờ đã có thể xác định, việc thay đổi thiết lập không gian là nhắm vào Thánh Vương.
Tên này đúng là đầu óc chập mạch!
"Đi thôi, thiết lập không gian chắc chắn là bị sửa lại rồi. Chúng ta không thể sử dụng được thuật dịch chuyển tức thời và xé rách không gian thì hắn cũng không thể sử dụng được. Bây giờ không còn lựa chọn nào khác, nhất định phải giết chết hắn!" Nhị Nguyên nói.
Nhất Nguyên nhìn hắn, hỏi: "Nhưng vì sao hắn có thể thay đổi được thiết lập pháp tắc không gian? Dù là Cửu Nguyên đại nhân cũng chỉ có thể chuyển giao pháp tắc chi lực của một khu vực nào đó trong Thiên Nguyên đại lục cho người khác nắm giữ. Nhưng đại nhân cũng không thể thay đổi được thiết lập, hơn nữa còn là thiết lập chỉ nhắm đến Thánh Vương chúng ta. Điều này có thể làm được sao?"
Câu hỏi của Nhất Nguyên đánh trúng vào nỗi đau trong tâm khảm của Nhị Nguyên.
Hắn cũng muốn biết điều đó!
Là Thánh Vương, hắn chưa từng nghe thấy chuyện nào khoa trương hơn chuyện này!
Nhưng giờ đây còn cách nào không?
Chỉ sợ rằng muốn quay về không gian thành khác trên Cửu Thiên cũng là chuyện khó khăn!
Nhất định phải giết chết đối phương! Cướp lại quyền kiểm soát lĩnh vực!
Hai người bọn họ đều là Thánh Vương, ngoại trừ không thể tùy ý sử dụng dịch chuyển tức thời và xé rách không gian, thì tu vi không có bất cứ ảnh hưởng gì. Hai đánh một còn phải sợ sao?
Hắn thật sự không tin đối phương dám nghịch thiên!
"Đây hẳn là một thuật cấm chế nào đó. Chuyện đến nước này cũng không còn cách nào khác! Nếu không phải hắn chết thì là hai chúng ta vong mạng!" Nhị Nguyên nghiến răng, lạnh giọng nói.
Nhất Nguyên khẽ vuốt cằm, sắc mặt nghiêm trọng, sau đó quay đầu nhìn ra phía sau.
"Bây giờ chạy tới đó hay là dịch chuyển mười mét?" Nhất Nguyên hỏi.
Nhị Nguyên giật giật mí mắt: "Chạy tới đó!"