Chương 170: Toàn bộ Thánh Vương mau đi trước tiêu diệt!
Lúc này ba vị Thánh Vương nhìn đại quân phía trước mặt, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Mất mà tìm lại được!
Vốn đã trở thành viên tư lệnh của một đội quân không người, bây giờ Tu Thần trực tiếp hồi sinh, tất cả thế nhưng đều đã trở lại!
Đương nhiên, hai người Lệ Vô Hối và Thanh Viêm không có tư cách xuất hiện. Bọn họ bây giờ còn đang bị tra tấn trong luyện ngục.
Đối với cường giả Thánh Tôn cảnh và Đế cảnh mà nói, đại kiếp Thiên Nguyên không có sự phân chia mạnh và yếu giữa các thế lực. Làm gì có chuyện một Thánh Vương lợi hại lại chạy đi đầu quân về dưới trướng của một Thánh Vương khác chứ, đều là một con đường xấu xa mà thôi.
Đây là lệnh cấm do chính Cửu Nguyên Thánh Vương ban ra, vốn là muốn kéo dài đến mức chết hết sạch, sẽ còn lại rất nhiều người phản bội đến phản bội đi.
Mỗi một người trong số bọn họ đều biết rõ bản thân đã từng chết một lần, bây giờ thế nhưng được hồi sinh, thế là bọn họ bèn “đổ” tất cả công lao lên đầu Thánh Vương của đại vực mỗi người. Thái độ đối với Thánh Vương cũng càng thêm sùng bái, quyết chí một lòng.
Vẫn tôn sùng Thánh Vương của đại vực mình như cũ, đoán chừng dù Cửu Nguyên Thánh Vương có đến khuyên hàng thì bọn họ cũng sẽ không bị lay động.
"Bây giờ thế nào đây? Trực tiếp đi giết sao?" Nhất Nguyên Thánh Vương nhìn về phía hai người bên cạnh, hỏi.
Trước mắt, bọn họ có bao nhiêu thế lực hiện tại?
Ba mươi triệu Đế cảnh, mười sáu ngàn cường giả Thánh Tôn cảnh.
Số liệu khoa trương như vậy, có thể trực tiếp quét sạch tất cả mọi thứ.
Ba đại vực hợp lại giết từng đại vực một, dùng số lượng cũng đủ khiến đối phương tức chết rồi.
"Dù có chết thì vẫn sống lại được, giết đi, trực tiếp giết thủng bầu trời." Nhị Nguyên mở miệng nói.
Y đã thấy rõ, Tu Thần có thể hồi sinh vô hạn, hơn nữa còn không hao tổn gì. Ít nhất cho đến bây giờ, y không hề cảm nhận được cơ thể Tu Thần lúc hồi sinh có chút tổn hao nào.
Đã vậy còn quá khó để giải thích, bọn họ hoàn toàn không cần phải… bó tay bó chân.
Cũng chẳng việc gì phải sợ Cửu Nguyên cả, cùng lắm thì ngươi giết ta, sau đó ta lại chạy về tiếp tục đánh nhau với ngươi.
“Vô địch..." Tam Nguyên Thánh Vương cười cay đắng một tiếng, cảm khái vô hạn.
Đúng vậy, Cửu Nguyên căn bản không có năng lực hồi sinh, cứ tranh đấu như vậy, sớm hay muộn thì phần thắng cũng thuộc về đại nhân. Năng lực hồi sinh này rất khoa trương, đã vượt mức bình thường rồi, quả thực vô lại cực kỳ." Nhất Nguyên cũng cười khổ nói.
Ngươi nghĩ một chút xem, hàng chục triệu Đế cảnh và hơn một vạn Thánh Tôn cảnh xông tới giết, chết không ngừng, nhưng lại không ngừng hồi sinh ở hậu phương, sau đó quay trở lại đánh giết tiếp.
Kẻ địch nhìn thấy chắc cũng sợ đến nỗi hồn vía lên mây, không còn năng lực chiến đấu nhỉ?
"Chúng ta hành động cùng nhau, mưu kế hay sách lược cũng không cần, trực tiếp nghiền áp bọn họ đi." Nhị Nguyên mở miệng nói.
Hai người khác khẽ vuốt cằm.
Truyền đạt mệnh lệnh, ba đại vực tất cả tụ tập lại với nhau, trên người mỗi người đều thêu một chữ "Thiên", đám người này lắc mình biến hóa nhanh chóng trở thành thế lực của miếu Thiên Thần.
Đại quân bay thẳng đến Đệ Thất vực.
Khi bọn họ bước vào lãnh địa của Đệ Thất vực, Cửu Nguyên Thánh Vương mở to hai mắt.
Bởi vì y nhìn thấy Nhất Nguyên Thánh Vương! Hai người kia đều đã chết ở trước mặt mình, còn có Tam Nguyên Thánh Vương cũng đang ở đó.
"Quả nhiên! Quả nhiên là bản lĩnh hồi sinh!" Sắc mặt của Cửu Thiên Thánh Vương trở nên âm u, từng luồng khí tức khủng bố chấn động mà ra từ trên người y.
Người thần bí mặc áo dài màu đen kia xuất hiện.
"Thủ đoạn của tên tiểu tử kia rất quỷ dị. Nếu như thật sự có bản lĩnh sống lại, như vậy có khác nào không giết được mấy tên này. Chết rồi mà vẫn có thể xuất hiện, bắt buộc phải giam cầm lại. Hơn nữa tên kia vẫn chưa từng xuất hiện." Người đàn ông thần bí mở miệng nói.
"Nhìn dáng vẻ của bọn họ thì có vẻ như là muốn phá hỏng quy định. Mới giai đoạn thứ nhất mà Thánh Vương đã ra tay. Tuy rằng bây giờ Đệ Bát, Cửu, Thập vực đã trở lại trong tay, nhưng ta lại có cảm giác là hắn cố tình làm như vậy, để khiến ta không thể phân rõ ranh giới ở đâu. Trên thực tế hắn vẫn có quyền khống chế tuyệt đối với Đệ Bát, Cửu, Thập vực, hơn nữa quyền khống chế còn ở phía trên ta." Cửu Nguyên Thánh Vương híp mắt, trong óc đang lấy một tốc độ cực kỳ nhanh suy nghĩ đối sách.
Y vẫn luôn ở đây quan sát chú ý tình hình của Đệ Bát, Cửu, Thập vực. Ngoại trừ sơn mạch Thiên Loan vẫn một màu đen như cũ, những nơi khác đều có thể xem xét rõ ràng.
Nhưng một đội quân lớn như vậy đột nhiên xuất hiện, y lại không hề hay biết chút nào!
Từ điểm này, trong nháy mắt Cửu Nguyên đã biết được vì sao ranh giới lại đột nhiên biến mất. Bởi vì mình bổ ra một khe nứt dài vạn dặm, chia cách thành hai nơi, thế nên đã khiến đối phương kiêng dè cảnh giác, đồng nghĩa với việc cung cấp cho Cửu Nguyên một khu vực cấm. Nếu muốn ám toán bọn họ thì coi như không có khả năng, vì thế mới trả quyền hạn lại, mục đích là muốn làm xáo trộn cảm giác của mình.
Nam tử thần bí cười lạnh hai tiếng nói: "Xem ra trong tay hắn đúng là có thủ đoạn để đối phó với ngươi, chỉ có điều chỉ có thể thi triển ở bên trong lĩnh vực của hắn. Hiện tại hắn làm như vậy chẳng qua là để ép hai người chúng ta hiện thân mà thôi."
Trên mặt Cửu Nguyên Thánh Vương lộ ra vẻ khinh thường, nói: "Hắn thích thay đổi quy tắc, vậy thì thay đổi quy tắc, cứ để bọn họ đánh đi, dù sao ta với ngươi cũng chỉ xem kết quả thôi."
Nam tử thần bí khẽ cười một tiếng, sau đó nói: "Hiện tại mấy đồ đệ của Thích Ách đang tìm kiếm tung tích của ba tên đồng môn khắp nơi. Bọn chúng xuất phát từ Đệ Cửu vực. Lúc trước Đệ Bát, Cửu, Thập vực cũng không có Thánh Tôn cảnh còn sống đi ra. Chắc hẳn có quan hệ gì đó với tên kia, một điểm này thôi có thể bày trò rồi..."
Cửu Nguyên nhìn về phía nam tử thần bí, nhíu mày một cái nói: "Ngươi muốn đi?"
"Có thể thử xem, điều tra lai lịch của đối phương một chút. Nếu như có thể thì sẽ trực đánh lén tiêu diệt hắn. Bảo bối trong tay người này nhất định phải nhanh chóng nắm được, nhất định phải diệt trừ hắn. Chẳng may đại nhân chú ý tới sự biến hóa của Thiên Nguyên đại lục, ta và ngươi coi như mất toi công." Nam tử thần bí nói.
"Ngươi nghĩ kỹ rồi chứ? Đây cũng không phải chuyện đùa, chẳng may bị đối phương phát hiện ra thân phận của ngươi, đến lúc đó rơi vào bên trong lĩnh vực của hắn, sợ là sẽ gặp nguy hiểm. Năm đó Thích Ách không nhìn ra ngươi, đó là bởi vì bản thể của lão không ở thế giới này, tu vi của hóa thân kia quá thấp. Nhưng người này lại không giống như vậy, hắn có rất nhiều thủ đoạn mà ngay cả hai người chúng ta cũng chưa từng nhìn thấy." Vẻ mặt của Cửu Nguyên vô cùng nghiêm túc.
"Không sao, hóa nguyên của ta che giấu thần thông, tu vi của Thiên Nguyên Tôn Giả không thể nào nhìn thấu được. Lòng ta đã nắm chắc." Nam tử thần bí nói.
Cửu Nguyên trầm mặc không nói, sau khi suy nghĩ trong chốc lát bèn gật đầu một cái.
Cho đến nay sự hiểu biết của bọn họ với Tu Thần là quá ít, cũng chỉ biết hắn là người bên ngoài, biết trong tay hắn có pháp bảo Phệ Nguyên, còn biết hắn có bản lĩnh hồi sinh, còn những thứ khác thì lại hoàn toàn không biết gì.
Thậm chí ngay cả tên họ cũng không biết.
"Ngươi phải cẩn thận một chút. Nhớ kỹ, nếu như đối phương phát hiện, lúc này nhớ phải bứt ra rồi ngay lập tức rời khỏi." Cửu Nguyên dặn dò.
Nam tử thần bí "Ừ" một tiếng, sau đó biến mất không thấy.
Cửu Nguyên Thánh Vương xòe bàn tay ra, một tấm chiếu lệnh xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
"Nhất Nhị Tam Nguyên Thánh Vương phản bội Cửu Thiên Thập Vực, toàn bộ Thánh Vương mau đi tiêu diệt!"
Chiếu lệnh nháy mắt biến mất, truyền tống đến trong tay các Đại Thánh Vương.
Sau khi truyền tống chiếu lệnh, Cửu Nguyên Thánh Vương một tay đỡ cằm, cặp mắt không có tiêu cự nhìn về phía trước cửa đại điện.
"Ngươi rốt cuộc là ai. Lúc trước xuất hiện một tên Thích Ách, bây giờ lại xuất hiện ngươi. Vì sao Thiên Nguyên đại lục nhỏ bé như vậy lại không ngừng thu hút sự chú ý của người khác chứ? Lẽ nào bên trong tồn tại thứ gì đó mà bản vương không biết?"
Đôi mày rậm của Cửu Nguyên nhíu chặt, sau đó y nhắm mắt lại, một lần nữa tỉ mỉ khám xét toàn bộ Thiên Nguyên đại lục.