Chương 169: Bây giờ, quy định là do ta quyết định!
Bên trên Thiên Trì Viên Bàn ở miếu Thiên Thần, có ba người đang quỳ.
Tu Thần ngồi ở trên ghế, phía trước mặt hắn có một chiếc bàn, bên trên có thịt bò bít tết, rượu vang, còn có cả trái cây salad. Lúc này hắn đang dùng dao nĩa ăn thịt bò bít tết.
Gia Cát Chấn Hùng đứng ở một bên, cúi đầu không dám nói chuyện.
Ba người đang quỳ chính là Nhất Nguyên, Nhị Nguyên và cả Tam Nguyên Thánh Vương.
Không sai, Tu Thần đã hồi sinh lại toàn bộ.
Tam Nguyên Thánh Vương trực tiếp di chuyển tức thời đến nỗi suy sụp, y biết rõ bản thân không thể chạy được, cuối cùng chỉ có thể theo Gia Cát Chấn Hùng đi tới miếu Thiên Thần.
Lúc y bước vào nơi này, cũng sợ tới mức hồn vía lên mây.
Nhất Nguyên và Nhị Nguyên đã quỳ sẵn ở đây từ lâu.
Quả nhiên là hồi sinh!
Tâm thái của Tam Nguyên lúc ấy ngay lập tức vỡ nát.
Như vậy rồi thì còn chơi kiểu quái gì nữa?
Không có một chút hạn chế nào sao? Muốn hồi sinh người nào thì người đó ngay lập tức sống lại? Cứ tranh đấu như vậy thì còn nghĩa lý gì chứ?
Cho nên, y dứt khoát trực tiếp đầu hàng, cũng không cần ai phải nói nhiều, tự động bước tới bên cạnh Nhị Nguyên, sau đó quỳ xuống.
Nhị Nguyên trộm nhìn Tam Nguyên, trong lòng thổn thức không thôi.
Mới nửa ngày trước, hai người họ còn quỳ gối ở trước mặt Cửu Nguyên Thánh Vương.
Bây giờ cũng thật trùng hợp, tất cả lại chạy đến miếu Thiên Thần quỳ xuống.
Tu Thần không nói gì, tao nhã mà lại hưởng thụ ăn thịt bò bít tết.
Những người khác cũng không dám lên tiếng, bọn họ không biết vì sao Tu Thần lại thích ăn mấy thứ này, hơn nữa còn đa dạng như vậy nữa chứ.
Thứ đồ phải dùng dao nĩa để ăn kia ngon lắm sao?
Tu Thần cầm khăn giấy lau lau miệng, sau đó uống một hớp rượu vang nhỏ.
"Bây giờ các ngươi có ý kiến gì thì cứ nói đi." Tu Thần lạnh nhạt nói.
Nhất Nguyên lúc này lập tức dập đầu nói: "Tiểu nhân nguyện ý đi theo và tuyệt đối trung thành với đại nhân! Nếu phản bội, trọn đời không được siêu sinh!"
Lời nói từ đáy lòng.
Hắn ta thật sự sợ Tu Thần, mức độ của sự sợ hãi này đã hoàn toàn vượt qua Cửu Nguyên.
Ít nhất người như Cửu Nguyên còn làm việc có trình tự có quy tắc.
Nhưng Tu Thần lại không như vậy, ngươi còn chưa được nhìn thấy thủ đoạn của hắn nữa là. Hoàn toàn là đang khiêu chiến giới hạn nhận thức của ngươi, tam quan đều trở nên vỡ vụn.
Nếu phải làm kẻ địch với người như vậy, hắn ta thà rằng làm kẻ địch của Cửu Nguyên còn hơn.
"Tiểu nhân cũng nguyện trung thành với đại nhân cả đời!" Nhị Nguyên cũng nói theo.
Y không giống Nhất Nguyên, y là bị Cửu Nguyên tự tay giết chết, hoàn toàn không có một chút tình cảm nào đáng nói.
Lúc trước y còn tưởng rằng Cửu Nguyên và Tu Thần chung một phe, nhưng bây giờ xem ra có vẻ như là không phải.
Tu Thần chính là muốn thả y về để cho Cửu Nguyên giết. Tuy rằng dựa vào bản chất thì hai người đều muốn mình chết, nhưng ít nhất Tu Thần còn hồi sinh mà. Mà Cửu Nguyên không nói y có thể hồi sinh hay không, cho dù có thể thì đoán chừng cũng sẽ không hồi sinh mình lại.
Nhị Nguyên xem như đã hiểu được hoàn toàn, ở trong mắt của Cửu Nguyên Thánh Vương, những Thánh Vương khác chỉ là một con kiến hôi rác rưởi, cũng giống như Thánh Tôn cảnh ở trong mắt bọn họ, muốn giết là giết.
Hiện tại cũng chỉ sót lại Tam Nguyên không tỏ thái độ gì.
Đến tận bây giờ y vẫn có chút mờ mịt.
Thật không hiểu vì sao bản thân lại quỳ ở đây?
Nghe thấy Nhất Nguyên và Nhị Nguyên nói, nội tâm của y phức tạp cực kỳ.
Đây là muốn đổi ngôi vua sao!
Nhưng mà đi theo Tu Thần, bản thân liệu có tương lai không? Hắn có thể đối phó được Cửu Nguyên không?
Dù sao thực lực và sự uy nghiêm của Cửu Nguyên đã ăn sâu bén rễ, Tu Thần chỉ là một thế lực lớn mới quật khởi. Nhìn ở mặt ngoài thì vẫn có thể 1vs1 với Cửu Nguyên, nhưng hiện tại Cửu Nguyên vẫn chưa có động tác gì lớn, thậm chí vẫn luôn sống chết mặc bây.
Chẳng may Cửu Nguyên tự mình xuất thủ, sau đó Tu Thần không địch lại thì sao?
Vậy không phải là y chết chắc rồi sao?
Nhưng nếu bây giờ không theo thì cũng lập tức chết chắc rồi...
Cả đời này Tam Nguyên chưa bao giờ rối rắm như vậy, cả trái tim đã bị nhào nặn thành chiếc bánh quai chèo.
"Xem ra có người không muốn rồi. Ta cũng không miễn cưỡng nữa, nếu đã không muốn thì chết luôn đi." Tu Thần cười khẽ một tiếng.
Tam Nguyên chợt ngẩng đầu, ánh mắt vô cùng khủng hoảng, lập tức nói: "Tiểu nhân cũng nguyện trung thành với đại nhân! Nguyện trung thành cả đời, nếu phản bội thì sẽ hình thần câu diệt!"
Ánh mắt của hai người Nhất Nguyên và Nhị Nguyên bên cạnh đều lộ ra sự khinh bỉ và hèn mọn.
Với tư cách là người từng trải, bọn họ làm sao không biết lúc này Tam Nguyên đang suy nghĩ điều gì.
Tu Thần nhìn Tam Nguyên, nói: "Ta không cảm nhận được thành ý của ngươi. Thôi vậy, vẫn nên giết đi."
"A?"
Tam Nguyên nghe thấy lời này của Tu Thần, sợ tới mức hồn vía lên mây.
"Đại nhân! Đại nhân, ta là thật lòng thật dạ! Đại..."
Lời còn chưa nói hết, thân thể của Tam Nguyên nháy mắt sụp đổ, giống như một pho tượng bùn bể nát, rơi xuống cùng một chỗ.
Mí mắt của Nhất Nguyên và Nhị Nguyên không khỏi nảy lên, cúi đầu không dám lên tiếng.
Quá đáng sợ!
Một lời không hợp là giết người!
Tâm lý bóng ma mà Tu Thần tạo ra cho bọn họ trong khoảng thời gian này đã lớn vô cùng, lớn đến nỗi bọn họ chỉ cần nghe thấy giọng nói của Tu Thần là trái tim đã co rụt lại, lỗ chân lông toàn thân đều muốn nổ tung.
Tu Thần vươn tay, một lần nữa hồi sinh Tam Nguyên.
Nhất Nguyên: ???
Nhị Nguyên: ???
Bọn họ không khỏi choáng váng.
Làm gì vậy? Chơi trò chơi hồi sinh để hành hạ Tam Nguyên sao?
"Đại nhân! Đại nhân, ta thật lòng thật dạ đầu hàng mà!" Tam Nguyên vừa được hồi sinh, căn bản không kịp nhớ những thứ khác mà đã lập tức đau khổ cầu xin.
"Còn chưa đủ chân thành." Tu Thần tấm tắc lắc đầu, sau đó lại giết.
Nhất Nguyên và Nhị Nguyên trộm nhìn nhau, sau đó cả hai đồng thời nuốt nước miếng một cái.
Bọn họ cảm thấy phía sau lưng mình lạnh lẽo cực kỳ, đầu gối đang quỳ dưới đất cũng có chút nhũn ra.
Đã từng nghe nói qua giết người tru tâm, nhưng chưa bao giờ nghe sau khi giết người tru tâm xong, sẽ hồi sinh người ta lại, sau đó tru tâm tiếp. Thủ đoạn này quả thực khiến cho người ta tức lộn ruột.
Thật ra vừa rồi bọn họ cảm thấy Tam Nguyên đã rất chân thành rồi. Tiêu chuẩn để phán xét sự trung thành thế nào, bọn họ hoàn toàn không hiểu. Cứ có cảm giác Tu Thần đang vô cùng tùy tâm, hay có thể nói là đang muốn hành hạ người khác...
Tu Thần một lần nữa hồi sinh Tam Nguyên, giờ phút này Tam Nguyên giống như đã vứt bỏ sự chống cực, cặp mắt tuyệt vọng vô thần nhìn về phía Tu Thần.
"Đại nhân... Nếu không cho ta một đao thống khoái đi... Thật sự rất khó chịu... Tiểu nhân nói gì thì ngài cũng không tin, vậy còn hồi sinh làm gì nữa..." Tam Nguyên khóc không ra nước mắt nói.
"Ai, thái độ này là được rồi." Tu Thần nhếch miệng cười một tiếng.
…
Tam Nguyên ngây ngẩn cả người, sau đó nhìn Nhất Nguyên và Nhị Nguyên bên cạnh, hai người này cũng là vẻ mặt mờ mịt không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Được chỗ nào chứ?
Ban nãy ta vừa nói gì thế?
"Được rồi, tất cả đứng lên đi." Tu Thần giơ tay lên.
Ba người vội vàng đứng dậy.
"Trở về đại vực của các ngươi đi, chuẩn bị một chút, tham gia đại kiếp Thiên Nguyên kế tiếp." Tu Thần nói.
Tham gia đại kiếp Thiên Nguyên kế tiếp?
Ba người đồng thời ngẩn ra.
Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này.
Đại kiếp Thiên Nguyên đối mặt với toàn bộ Thiên Nguyên đại lục.
Dựa theo tình huống hiện tại, Tu Thần càng giống người mang đại kiếp đến đây, còn tham gia đại kiếp gì chứ?
Khuôn mặt của ba người cũng lộ vẻ khó xử, cho dù bây giờ bọn họ có lĩnh vực nhưng lại không còn người nào, tất cả đều đã bị Tu Thần giết sạch rồi, còn tham gia thế nào được nữa? Chẳng lẽ để cường giả Thánh Vương cảnh như bọn họ tự mình ra tay khi đại kiếp mới chỉ ở giai đoạn thứ nhất sao?
"Người trong lĩnh vực của các ngươi, ta sẽ hồi sinh lại. Sau đó trực tiếp đánh ra, các ngươi cũng tự lên trận đi." Tu Thần nói.
"Đại nhân... Đây là giai đoạn thứ nhất, Thánh Vương không tham gia..." Tam Nguyên miễn cưỡng nói.
Sau đó thân thể của y lại tan thành mây khói, da mặt của Nhất Nguyên và Nhị Nguyên bên cạnh không khống chế được bắt đầu run rẩy, co rúm lại.
Một lần nữa hồi sinh Tam Nguyên, y ngay lập tức quỳ dưới đất run rẩy cầu xin tha thứ: "Đại nhân tha mạng! Đại nhân tha mạng, tiểu nhân biết lỗi rồi, không nên nghi ngờ sự lựa chọn của đại nhân!"
Tu Thần cười khẽ một tiếng, nhìn ba người nói: "Thánh Vương không tham gia giai đoạn thứ nhất là quy định do Cửu Nguyên quyết định. Còn bây giờ, quy định là do ta quyết định!"
"Tuân theo sự phân phó của đại nhân!"
Ba người lập tức quỳ xuống trầm giọng đáp.