Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 177. Trò hay trình diễn, nằm xem phim!

Chương 177. Trò hay trình diễn, nằm xem phim!

"Chuyện này... Sao trước đây ta chưa từng được nghe nói bao giờ?" Dạ Lãng Thiên cười mỉa một tiếng, hắn ta thực sự suýt chút nữa thì không nhịn được.

Đây rõ ràng chính là lời nói hươu nói vượn của Tu Thần, mấu chốt là vì sao bọn họ lại tin tưởng như vậy?

Tập hợp đủ sáu viên đá vô cực, sau đó búng tay một cái thì có thể tiêu diệt một nửa sinh linh vạn giới?

Cho dù sáu viên đá vô cực đó có là thần khí thì cũng không làm được!

Làm sao có thể có thứ khủng khiếp như thế tồn tại được chứ?

Còn nói cái gì mà đại lão sau lưng Cửu Nguyên Thánh Tôn là Ebony Maw, quả thực đến nghe cũng chưa từng nghe qua cái tên này bao giờ.

"Trước kia chúng ta không biết, vốn cũng không dám tin, cho đến ngày đó ở trên núi Thiên Tử, đột nhiên xuất hiện một đội quân thuộc hạ của Thanos, ta và hai sư huynh thậm chí còn không đỡ nổi một chiêu của một tiểu lâu la của đối phương. Thực lực của bọn họ quá khủng khiếp." Đến bây giờ, Cẩm Văn Thiên Thiên vẫn còn thấy khiếp sợ trong lòng mỗi khi nhớ lại hình ảnh đó.

Theo quan điểm của nàng, trên cơ bản, đối mặt với những tiểu lâu la sắt thép đó chính là đối mặt với thực lực cấp bậc Thánh Vương?

Chu Thiên Thành cũng nói với vẻ mặt nặng nề: "Đúng, lúc đó ta và sư muội muốn ngăn cản bọn họ, sau đó trực tiếp bị giết chết, không thể động đậy được."

Dạ Lãng Thiên nhìn vẻ mặt của bọn họ nghiêm túc như vậy, trong lòng lại cũng có chút dao động.

Lẽ nào đây là sự thật?

Sở dĩ Tu Thần tới thế giới này, thực ra cũng không phải vì muốn cắn nuốt, từng bước xâm chiếm sạch thế giới này, mà là vì trốn tránh cái tên Thanos quỷ quái gì đó?

Nhưng không thể nào có chuyện Ebony Maw đó là người lãnh đạo trực tiếp của mình được?

Hắn ta cũng không phải không biết chủ nhân thật sự của Thiên Nguyên đại lục này rốt cuộc là ai, chuyện này quả thực đúng là vô nghĩa.

"Được rồi, hiện tại nói mấy chuyện này cũng chẳng có tác dụng gì, bây giờ bên ngoài đang trải qua đại kiếp nạn Thiên Nguyên, mọi người tạm thời vẫn đừng nên ra ngoài." Tu Thần mở miệng nói.

“Nhưng mà ta lo lắng hai người lão Thất và lão Bát bị cuốn vào trong đó, bọn họ có lợi hại đến đâu cũng chỉ là tu vi Thánh Tôn cảnh, đối mặt với trận đại kiếp nạn này rất khó mà đứng ngoài được." Lý Như Ca nói với vẻ mặt lo âu.

"Hiện tại đã loạn đến rối ren rồi, tìm kiếm cũng vô ích như mò kim đáy bể mà thôi." Cẩm Văn Thiên Thiên nói với một tiếng cười khổ.

Tất cả mọi người đều im lặng, quả thật là không có biện pháp nào tốt.

Chung quy cũng không thể tiếp tục nhờ Tu Thần đi ra ngoài tìm, lần này có thể giúp đỡ họ cứu Dạ Lãng Thiên đã xem như rất nể mặt bọn họ rồi, lại yêu cầu thêm thì đó chính là được voi đòi tiên.

Dù sao cảnh giới thực lực khác nhau, những kẻ thù cần phải đối mặt cũng khác nhau.

Bọn họ cùng lắm cũng chỉ là hoạt động, làm ầm ĩ ở Thiên Nguyên đại lục, mà thứ Tu Thần muốn đối phó lại là siêu ma vương có khả năng hủy diệt một nửa sinh linh vạn giới.

Dạ Lãng Thiên cau mày, hiện tại hắn ta cũng đã phát hiện ra một vài thứ, nhưng không dám khẳng định hoàn toàn rằng đó là sự thật, dù sao bản thân cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy.

Vẫn phải nghĩ biện pháp để Tu Thần cầm pháp bảo phệ nguyên ra, có lẽ thứ được gọi là những viên đá vô cực kia chính là pháp bảo phệ nguyên, tập hợp đủ sáu viên mới có thể phát huy khả năng tối đa, chắc hẳn mỗi một viên đều có uy lực không tầm thường mới đúng, chỉ cần mình nhìn thấy thì có thể phán đoán được là thật hay giả.

Đến lúc đó lại nghĩ biện pháp cướp lấy!

Chỉ cần chiếm được pháp bảo phệ nguyên, như vậy hắn ta cũng có thể thoát khỏi sự trói buộc của vị đại nhân đó, mang theo Thiên Nguyên đại lục trốn xa khỏi hư không, đợi đến một ngày khi thành công rực rỡ, lại sinh ra một trận tranh đoạt thiên hạ tiếp!

"Tiểu sư đệ, ta có thể nhìn thử những viên đá vô cực đó được không?" Dạ Lãng Thiên hỏi thật cẩn thận.

Mấy người khác đều nhìn về phía Dạ Lãng Thiên với vẻ mặt kinh ngạc, những thứ như vậy rất quý giá, tuy bọn họ cũng muốn nhìn, nhưng cũng biết đây không phải là ranh giới bọn họ có thể đụng vào được.

Đều muốn xem, nhưng trong lòng bọn họ hiểu rõ bản thân mình không có tư cách nhìn, thậm chí cũng không thể chủ động nhắc đến trước mặt Tu Thần.

Tu Thần hơi híp mắt lại.

Tưởng rằng viên đá vô cực chính là pháp bảo phệ nguyên chứ gì? Muốn xác nhận một chút sao?

Trong lòng Tu Thần cười lạnh một tiếng, nhưng mà vẻ mặt lại rất nặng nề, nói: "Xin lỗi Thập sư huynh, những viên đá vô cực đang được giấu ở một nơi bí mật, ta không thể mang ra được."

Trong mắt Dạ Lãng Thiên lộ ra một tia thất vọng.

Xem ra vẫn cần phải chậm rãi tìm hiểu mới được, hắn ta cũng biết bản thân vừa rồi có hơi thô lỗ, phỏng chừng đã khiến Tu Thần nổi lòng cảnh giác.

"Ha ha, ta chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, không có ý gì khác, ngươi đừng nghĩ nhiều." Dạ Lãng Thiên nói lời xin lỗi.

Tu Thần đáp: "Được rồi, khoảng thời gian này các ngươi cũng đã bôn ba mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi một chút đi, ta vẫn còn chút việc phải rời đi một lúc."

"Được, đệ đi làm việc của mình đi, cảm ơn sư đệ." Cẩm Văn Thiên Thiên nói trong cảm kích.

Tu Thần khoát khoát tay, sau đó biến mất không thấy.

Ngay sau đó, hắn đã xuất hiện trên núi Thiên Tử chân chính.

"Thầy, người về rồi ạ." Phương Nhuế Nhuế nhìn thấy Tu Thần, ngoan ngoãn chạy tới chỗ hắn.

Tu Thần mỉm cười và xoa đầu cô bé, nói: "Các ngươi cũng chuẩn bị một chút để xuống núi rèn luyện đi, hiện tại thực lực của các ngươi có hơi thấp, có rất nhiều chuyện không thể tham gia vào được, đợi vi sư kiểm soát hoàn toàn Thiên Nguyên đại lục này rồi, đến lúc xâm lược những thế giới khác, còn cần các ngươi giúp rất nhiều chuyện."

Kinh Như Tuyết và Thượng Cung Cẩn liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người hiện lên một tia hổ thẹn cùng tự trách.

"Xin lỗi thầy ạ..." Kinh Như Tuyết cúi đầu, nhỏ giọng nhận lỗi.

Khoảng thời gian này quả thật bọn họ có hơi lười biếng với chuyện tu luyện, vừa về đến miếu Thiên Thần, mọi người đã cùng nhau ăn nhậu chơi bời, chơi trò chơi, cuộc sống trôi qua đơn giản là không quá vui vẻ và thoải mái.

Nhưng mà nghe được những lời Tu Thần vừa mới nói xong, trong lòng mọi người lập tức cảm thấy xấu hổ vô cùng, không còn mặt mũi nào nữa.

Tu Thần nhìn bộ dạng tự trách cùng xấu hổ của mấy người họ, lắc đầu cười nói: "Được rồi, cũng không cần tự trách như vậy, một nơi như Thiên Nguyên đại lục này vốn dĩ chỉ là một chốn nhỏ, giới hạn trên thế giới rất thấp, cho nên tốc độ tu luyện của các ngươi cũng sẽ không nhanh, đến lúc đó đổi một thế giới khác, thì tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều.”

"Vâng, thưa thầy." Ba người chắp tay thi lễ, đáp.

"Đi chuẩn bị chút đi, Thượng Cung, ngươi cũng đi cùng bọn họ luôn đi." Tu Thần nói.

"Vâng thưa thầy." Sắc mặt Thượng Cung Cẩn kích động, nàng ta quả thật rất muốn đi ra ngoài rèn luyện phát triển cùng các sư tỷ.

Chỉ có kinh nghiệm sinh tử, đối mặt với những kẻ địch khác nhau mới có thể kích phát tiềm năng của mình ở mức độ lớn nhất, nâng cao tu vi của bản thân, nàng cực kỳ tán thành điểm này.

Mọi người lui ra, Tu Thần trở về nằm lên ghế tắm nắng của mình, sau đó túm một cái trong không trung, một thùng bỏng ngô xuất hiện trong tay hắn.

Tiếp theo chính là lúc xem trò.

Trước mặt hắn, một màn hình cực lớn dần dần hiện ra, giống như màn lớn ở trong rạp chiếu phim, hình ảnh bên trong chính là mấy người Cẩm Văn Thiên Thiên.

Hoàn toàn giống như đang xem phim, bởi vì hình ảnh đều có thể chuyển, toàn cảnh, cận cảnh vẻ mặt và cắt cảnh, còn có phụ đề xuất hiện bên dưới.

Sau đó Tu Thần còn biến ra một cặp kính 3D rồi đeo vào.

Ừm, vẫn thiếu chút thú vị.

Không khí xem phim không hợp.

Một cái búng tay, bao gồm cả Tu Thần và màn hình lớn, phạm vi khoảng cỡ một rạp chiếu phim đã tối lại trong nháy mắt, ánh sáng chung quanh hoàn toàn không thể chiếu vào được.

Nhóm người Tiger ở cách đó không xa nhìn thấy tình huống này, vẻ mặt không tin được.

Đại nhân lại đang làm trò gì thế?

Từ bên bọn nó thực ra cũng không thể nhìn được nội dung bên trong màn hình lớn kia, mấy con tiểu yêu thì đang ngồi nhìn về phía xa đầy tò mò.

Một nhóm năm người Cẩm Văn Thiên Nhiên đang ngồi vây quanh trong đình nghỉ mát.

Tu Thần mỉm cười.

Trò hay sắp trình diễn rồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất