Chương 178. Thân là loài giun dế, phải biết ngoan ngoãn phục tùng!
Bốn người Cẩm Văn Thiên Thiên ngồi trong đình nghỉ mát, mọi người đều mang theo vẻ mặt lo lắng âu sầu.
"Cũng không cần phải phiền não như vậy, ít nhất hiện giờ chúng ta đã đoàn tụ được năm người rồi." Lý Như Ca mở miệng an ủi.
Diệp Thanh Huyền nhìn về phía cảnh núi xa xa, thở dài một tiếng rồi nói: "Cũng không biết hiện giờ sư phụ đang ở đâu, nếu lão nhân gia biết làm thế nào mà tiểu sư đệ lợi hại như vậy, sợ là sẽ rất vui vẻ."
"Các ngươi có biết lai lịch của tiểu sư đệ không? Nếu như là sau khi sư phụ bị Thánh Vương đánh bại rồi bắt đi mất, vậy cũng chưa được bao nhiêu năm? Tại sao hắn có thể lợi hại như vậy được?" Dạ Lãng Thiên nghi ngờ hỏi.
Chu Thiên Thành nhún vai, đáp: "Không biết, cũng không dám hỏi nhiều."
"Có thể nào hắn thật ra không phải là sư đệ của chúng ta không?" Dạ Lãng Thiên lại nói.
Những người khác nhìn nhau, bọn họ ngược lại chưa bao giờ nghi ngờ về điều này.
"Không thể nào, thi thể hóa thân của sư phụ còn đang ở sau núi kìa, ngôi mộ đó thoạt nhìn được làm hết sức cẩn thận, hơn nữa, với thực lực hiện giờ của tiểu sư đệ, vì sao phải lừa gạt chúng ta chứ?” Cẩm Văn Thiên Thiên lắc đầu, nói.
Mọi người cũng nghĩ như vậy.
Dạ Lãng Thiên híp mắt nhìn.
Hiện tại cũng không biết Tu Thần chạy đi nơi nào rồi, muốn nói thêm mấy lời khách sáo với hắn cũng không được, bản thân cũng không thể tỏ ra quá chủ động, bằng không sẽ dễ dàng bị nghi ngờ.
Bây giờ đang ở trong địa bàn của Tu Thần, nếu bị hắn biết được thân phận của mình, nói không chừng Dạ Lãng Thiên thật sự sẽ gặp nguy hiểm.
Càng tiếp xúc, sự nghi ngờ của hắn ta về Tu Thần lại càng tràn ngập.
Tu Thần nằm trên ghế ăn bỏng ngô, nhìn những biểu cảm nhỏ trên gương mặt Dạ Lãng Thiên được đặc tả chi tiết, khóe miệng nổi lên ý cười.
"Xem bộ dáng ngươi sốt ruột, nóng vội chưa kìa, vậy thì bắt đầu thôi."
Tu Thần trực tiếp búng tay một cái.
"Ầm..."
Trên núi Thiên Tử giả, đột nhiên không gian xung quanh bắt đầu run rẩy cùng chấn động dữ dội, trở nên vô cùng bất ổn.
Năm người Cẩm Văn Thiên Thiên hoảng sợ, quay đầu nhìn vào không trung.
Chỉ thấy trên bầu trời, từng vòng tròn ánh sáng màu tím như những gợn sóng đang dao động từ mọi hướng.
Cẩm Văn Thiên Thiên và Chu Thên Thành nhìn thấy hình ảnh này, nhất thời đồng tử co rút lại đột ngột, hai người vội đứng dậy.
"Đây... Đây là..." Trên trán Chu Thiên Thành đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng trở nên vô cùng tái nhợt.
Hình ảnh khiến hắn ta tuyệt vọng và sợ hãi lúc trước lại tái hiện trong đầu hắn ta.
"Đây là cái gì thế? "Diệp Thanh Huyền cũng hỏi với sắc mặt khó coi.
Khí tức mơ hồ truyền đến trên bầu trời ngày ấy khiến bọn họ cảm thấy linh hồn mình run rẩy, ngay cả khi đối mặt với Thánh Vương cũng chưa từng có loại cảm giác này.
Mà Dạ Lãng Thiên hiện giờ cũng cảm thấy giống như bọn họ.
Hắn ta sợ hãi.
Đây là cái quỷ gì thế?
Vì sao hắn ta là tu vi Thiên Nguyên Tôn Giả tầng một cũng cảm thấy hoảng sợ và luống cuống như vậy?
"Thanos... Đây là người của Thanos! Chính là cảnh tượng ta và Cẩm Văn Thiên Thiên đã nhìn thấy trên núi Thiên Tử ngày trước!" Chu Thiên Thành nói một cách nôn nóng, sau đó hắn ta lập tức tìm kiếm xung quanh, muốn xem Tu Thần có ở đây hay không.
Chuyện lần trước đã hoàn toàn phá hủy lòng phản kháng của hắn ta, đánh không lại! Tuyệt đối không đánh lại được, bây giờ hy vọng duy nhất chính là tiểu sư đệ có thể tới đây.
"Ầm ầm ầm..."
Trên bầu trời từ từ xé rách ra một khe hở không gian cực lớn, sau đó vô số chiến hạm to lớn và cự thú sắt thép chậm rãi đi tới.
Trong lúc nhất thời, trời đất biến sắc, toàn bộ núi Thiên Tử tối sầm lại.
Khí tức hủy thiên diệt địa cuốn sạch ba vực!
Không sai, ba đại vực là Đệ Bát, Cửu, Thập vực đều cảm nhận được.
Trán Dạ Lãng Thiên đổ mồ hôi lạnh.
Mạnh!
Mạnh đến bất thường!
Vẫn chưa nhìn thấy người, mà hắn ta đã cảm thấy linh hồn mình sắp bị uy áp này đè ép đến vỡ vụn.
Tại sao?
Tại sao lại xuất hiện thứ này?
Lẽ nào đại nhân mặc cho một cường giả như vậy tùy ý tới đây hay sao?
Hắn ta chưa từng cảm thấy loại khí tức này trước mặt chủ nhân chân chính của Thiên Nguyên đại lục.
"Làm sao bây giờ? Phải làm sao đây? Tiểu sư đệ đâu?" Cẩm Văn Thiên Thiên nói trong sốt ruột.
"Thật sự không thể đánh lại được sao?" Lý Như Ca ngẩng đầu, nuốt nước bọt thật mạnh, cơ thể không kìm nổi mà có chút phát run.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn những chiến hạm to lớn và cự thú sắt thép đang chậm rãi đi ra khỏi khe nứt trên bầu trời, hoàn toàn không có ý nghĩ chạy trốn nào hết.
Bởi vì vốn dĩ không trốn thoát được.
Hàng ngàn dặm trong không trung, toàn bộ là một đám đông nghìn nghịt.
Đột nhiên, một trong những chiến hạm bắn ra năm chùm tia sáng, rơi vào đỉnh núi Thiên Tử giả.
Sau đó năm bóng người xuất hiện trước mặt mọi người.
Chính là Thanos và đám Black Order của y. (Tu Thần tạo ra dựa theo Black Order trong phim tương lai, không phải là năm người)
Ánh mắt Thanos nhìn bọn họ giống như đang nhìn loài giun dế, mỗi một người đối diện với ánh mắt của y đều cảm thấy linh hồn mình sắp bị hút ra khỏi cơ thể, cả người lạnh lẽo.
Đám người này đều không có diện mạo của con người, thậm chí cũng không phải là bộ dáng của yêu quái, trong lòng Dạ Lãng Thiên lúc này đã nổi lên sóng to gió lớn, thậm chí đầu óc hắn ta còn có chút trống rỗng, chưa thể phản ứng lại được.
Cẩm Văn Thiên Thiên nhìn thấy găng tay mà Thanos đang mang, trên mặt được khảm một viên đá.
Đây là viên đá vô cực trong truyền thuyết đó sao?
Dạ Lãng Thiên cũng chú ý tới viên đá trên găng tay kia, hắn ta toàn toàn không hiểu được, trong mắt hắn ta, viên đá này giống như sương mù, khiến hắn không thể nhìn ra bản chất của viên đá là gì.
Thanos nhìn nhìn găng tay của mình, sau đó nói: "Nhìn từ vẻ mặt của các ngươi chắc hẳn cũng biết viên đá này là gì, tốt lắm, điều này chứng minh các ngươi biết những viên đá vô cực còn lại đang ở đâu, tới đây, nói cho ta biết, những viên đá vô cực còn lại đang ở nơi nào?"
Giọng nói của Thanos không lớn, thế nhưng mỗi một tiếng đều như đánh vào lòng mọi người, chấn động đến mức thần nguyên run rẩy, thậm chí không nhịn được mà muốn quỳ xuống đất.
Sắc mặt của Dạ Lãng Thiên lúc này dữ tợn, khó coi.
Hắn ta cũng chỉ tới dò xét nội tình của Tu Thần một chút!
Tại sao bây giờ lại gặp phải cái tên đáng sợ như vậy?
Nếu người này đi ra ngoài dạo một vòng, đại kiếp nạn Thiên Nguyên gì đó đều là phân chó hết! Y có thể hủy diệt thế giới này bất cứ lúc nào! Phòng chừng mình và Cửu Nguyên liên thủ lại cũng không phải là đối thủ của quái vật khoai môn trước mặt này.
Tu Thần đâu?
Rốt cuộc tiểu tử kia đã đi đâu rồi? Không phải nói vẫn luôn chuẩn bị để đối phó với Thanos hay sao? Bây giờ người ta kéo tới đây rồi, còn ngươi thì sao?
Hiện tại, sự căm thù trong lòng Dạ Lãng Thiên đối với Tu Thần quả thật đã đạt tới đỉnh điểm.
Sự thật diễn ra trước mắt, cho dù lúc trước hắn ta không tin cũng không được, người đang đứng sờ sờ trước mặt mình, khí thế uy áp đó khiến một người tu vi Thiên Nguyên tôn giả tầng một như hắn ta cũng cảm thấy khiếp sợ vô cùng, đây còn không phải là siêu đại lão hay sao?
"Không nói đúng không?"
Đôi mắt không có cảm xúc và coi khinh vạn vật đó lóe lên vẻ khinh thường, giống như một đám kiến hôi đang khiêu khích sự uy nghiêm của mình vậy.
"Thân là loài giun dế, không biết ngoan ngoãn phục tùng, là rất vô lễ." Ebony Maw hai chân cách mặt đất, nhẹ nhàng tới gần.
Sau đó gã khẽ giơ ngón trỏ thon dài và xấu xí lên rồi lắc nhẹ.
"Ầm!"
Cơ thể của năm người họ bị một sức mạnh rất lớn không biết tên ném bay đi trong nháy mắt, trực tiếp bay tứ tung, đụng cháy chín tòa cung điện trên đỉnh núi Thiên Tử giả, rồi bị chôn dưới đống đổ nát.
Không có chỗ cho một chút phản ứng và khả năng đánh trả nào.
Đơn giản là hành hạ!