Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 180: Hành hạ thê thảm! Hành hạ đến mức không còn chút sức đánh trả nào!

Chương 180: Hành hạ thê thảm! Hành hạ đến mức không còn chút sức đánh trả nào!

Dạ Lãng Thiên đang co người vào trong hố đen không gian, tuyệt đối không ngờ đối phương vẫn có thể tấn công mình.

Hơn nữa còn bất chấp không gian mình đang khống chế, kéo thẳng mình về phía hắn.

Đám người Cẩm Văn Thiên Thiên ở bên cạnh nhìn thấy cánh tay kéo giật ra sau của Thanos như một hố đen khổng lồ, cắn nuốt không gian phía trước. Nắm tay của y đang hấp thụ toàn bộ khu vực phía trước Dạ Lãng Thiên.

Dạ Lãng Thiên bị hút vào một nửa, bỗng nhiên sắc mặt trở nên dữ tợn sau đó hắn gầm khẽ một tiếng.

Từ sau lưng hắn bỗng trồi lên một con nhện tám mắt khổng lồ, hệt như một quả núi. Đám chân màu đen kịt đang phát sáng của con nhện cắm phập xuống nền đất, muốn giữ Dạ Lãng Thiên lại.

Nhưng cuối cùng chỉ tốn công vô ích.

Mặt đất bất chợt nứt ra, nó không còn chỗ để bám víu nữa.

Thấy pháp tướng vô dụng, Dạ Lãng Thiên thu nó lại, sau đó chắp hai tay trước ngực.

"Uỳnh!"

"Đoàng đoàng!"

Chỉ thấy mây đen bỗng nhiên che kín bầu trời, sau đó vô số tia sét giáng xuống.

Mỗi một tia sét đều mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, xé nát không gian.

Corvus Glaive đứng sau lưng Thanos ngẩng đầu nhìn sấm sét trên trời giáng xuống, cười gằn một tiếng, cắm lưỡi hái trong tay xuống đất, sau đó cả người trực tiếp bay thẳng lên trời.

Trên không trung vang lên từng tràng tiếng nổ kinh thiên động địa, một làn sóng khí hùng mạnh lan ra bốn phương tám hướng, khiến cả một vùng chu vi nghìn dặm bị quét sạch bách, bất kể là núi cao hay là sông dài đều biến mất không còn bóng dáng.

Corvus Glaive bị sấm sét tấn công, trong nháy mắt cả ngươi bị phanh ra làm mấy mảnh.

Nhưng điều khiến đám Cẩm Văn Thiên Thiên sợ hết hồn là lưỡi hái đang cắm dưới đất bỗng nhiên xoáy lên một luồng khí đen ngòm, sau đó Corvus Glaive nguyên vẹn không sứt mẻ gì lại xuất hiện ở dưới đất.

"Sao có chuyện này được?"

Con ngươi Dạ Lãng Thiên co rút lại, không thể tin nổi cảnh tượng vừa nhìn thấy.

Mà lúc này hắn đã gần tới trước mặt Thanos.

"Ặc."

Lòng bàn tay dày rộng của Thanos túm lấy đầu hắn, sau đó bóp nhẹ một phát.

"A..."

Dạ Lãng Thiên phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai.

Ánh mắt Thanos đầy hài hước, nhìn Dạ Lãng Thiên đang không ngừng giãy giụa gào thét trước mặt mình, y hời hợt hỏi: "Vừa rồi ngươi lấy đâu ra sự tự tin và thứ dũng khí ngu xuẩn ấy?"

"Thả ta... ra!"

Dạ Lãng Thiên gào rống, quát lên với Thanos. Hắn ta muốn dùng di chuyển tức thời để tránh thoát.

Người hắn lập lòe, tạo thành hình ảnh lúc thật lúc ảo, nhưng không trốn thoát được. Hắn bị Thanos giữ chặt lấy xương sọ, vừa rồi Thanos hơi dùng sức một chút, xương sọ của hắn đã biến dạng.

Thanos dùng lực tay bóp chặt thế này, chẳng những đau đớn về thể xác, mà ngay cả linh hồn Dạ Lãng Thiên cũng như muốn nổ tung, vô cùng thống khổ.

"Chỉ là con kiến hôi, vì sao còn muốn phản kháng?" Thanos cười nhạt một tiếng, sau đó vung tay lên.

Cả người Dạ Lãng Thiên bay đi.

Nhưng hắn vừa di chuyển được mấy mét, cơ thể đã dừng lại giữa không trung, tứ chi dang rộng.

"A..."

Lại một tiếng kêu gào thảm thiết nữa vang lên, làm rúng động cả không gian.

Từng vật thể giống như kim châm trong suốt xuyên qua toàn bộ cơ thể hắn, từ trên xuống dưới không bỏ sót chỗ nào.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!"

Black Dwarf dáng người vô cùng cao to lực lưỡng vẫn đứng đằng sau bất động như một con dã thú, lúc này đột nhiên chạy nhanh tới, sau đó giơ nắm tay to đùng của mình lên đấm một quyền ngay giữa ngực Dạ Lãng Thiên.

"Phụt!"

Hắn phun ra một ngụm máu ngươi, toàn bộ phần ngực lõm vào.

Sức mạnh to lớn từ cú đấm xuyên qua cơ thể hắn, khiến phần áo sau lưng hắn nổ tung, không gian cũng vặn vẹo theo.

"Bốp!"

Lại thêm một cú đấm vào bụng.

"Phụt!"

"Binh!"

"Bốp!"

Black Dwarf điên cuồng nện vào người Dạ Lãng Thiên đang bị khống chế giữa không trung.

Cảnh tượng ác liệt đó khiến mấy người Cẩm Văn Thiên Thiên tái mét mặt, không đành lòng nhìn tiếp.

Đây chính là hành hạ!

Dạ Lãng Thiên hoàn toàn chẳng còn sức đánh trả.

Lý Như Ca thẫn thờ nhìn Dạ Lãng Thiên bị Black Dwarf giày vò, đầu óc trống rỗng không nghĩ được gì.

Đây chính là một trong hai vị vua thực sự của Thiên Nguyên đại lục mà hắn vừa tự mình nói đó sao? Là sự tồn tại ngang hàng với Cửu Nguyên Thánh Vương ư?

Tại sao lại yếu đến vậy?

Hay nên nói đám người Thanos thực sự quá hùng mạnh!

Ngay cả người mạnh nhất thế giới này cũng bị hành hạ đến đáng thương thế kia! Sao vẫn còn đánh chứ?

Hiện giờ nàng chỉ mong tiểu sư đệ của mình đừng quay lại! Chắc chắn đệ ấy cũng không phải là đối thủ của đám người này!

Bọn chúng quá đáng sợ, mạnh đến mức nàng không còn khái niệm gì nữa.

Black Dwarf tiếp tục đánh đập, hành hạ Dạ Lãng Thiên, còn Thanos đi đến trước mặt Cẩm Văn Thiên Thiên, đưa tay cầm lấy cằm nàng.

"Ta nghĩ bây giờ ngươi nên nói rồi đấy."

Cẩm Văn Thiên Thiên run như cầy sấy, nỗi sợ hãi đến từ tận sâu trong linh hồn khiến nàng tuyệt vọng tới mức gần như không thở nổi.

"Ta... ta thực sự không biết..."

Lúc nói ra câu này, Cẩm Văn Thiên Thiên dường như phải cần đến sức lực toàn thân...

Thanos bật cười ha hả, sau đó quay lại nói với Ebony Maw đứng sau lưng: "Cho nàng ta vài cây kim châm linh hồn."

Nói xong, Thanos xoay người đi lên Thiên Trì Viên Bàn, ngồi xuống ghế, một tay chống cằm, nhìn về phía này với vẻ hứng thú.

"Vâng, thưa chủ nhân của ta." Ebony Maw giơ tay đặt lên vị trí tim của mình với vẻ vô cùng cung kính, hơi khom người về phía Thanos.

Sau đó gã đi đến trước mặt Cẩm Văn Thiên Thiên, từ từ chìa ngón trỏ ra, móc một cái.

Trong chớp mắt, vô số cây kim dài trong suốt xuất hiện xung quanh đầu Cẩm Văn Thiên Thiên, chúng xếp dày chi chít, không để thừa kẽ hở nào.

Kim châm linh hồn từ từ đâm về phía đầu Cẩm Văn Thiên Thiên, chúng áp sát, sau đó chạm vào da thịt.

Cẩm Văn Thiên Thiên trợn tròn đôi mắt giăng đầy tơ máu đang ánh lên nỗi sợ hãi cùng cực. Nhưng việc nàng có thể làm cũng chỉ là trơ mắt nhìn số kim châm linh hồn này từ từ xuyên vào da mình, hoàn toàn không thể phản kháng.

Lý Như Ca và Diệp Thanh Huyền ở bên cạnh nhìn thấy thứ đó thì sợ mất hồn mất vía, vừa rồi chính thứ này đã xuyên qua người Dạ Lãng Thiên.

Một Thánh Vương còn không chịu nổi, huống hồ là người có tu vi Thánh Tôn cảnh tầng một như Cẩm Văn Thiên Thiên.

"Đừng làm hại nàng ấy! Ta nói! Ta nói!" Lý Như Ca vội vàng kêu lên.

Ebony Maw quay sang nhìn Lý Như Ca, nhếch miệng thành một nụ cười lạnh lẽo, sau đó lắc ngón trỏ. Đám kim châm linh hồn gần như sắp xuyên vào da Cẩm Văn Thiên Thiên đột nhiên biến mất.

Một giây sau, Ebony Maw xuất hiện trước mặt Lý Như Ca.

"Hi vọng đáp án của ngươi sẽ không khiến ta thất vọng." Ebony Maw cười nói.

Giờ phút này Dạ Lãng Thiên cảm thấy thần nguyên của mình sắp bị đánh tan tành rồi, còn cơ thể này có lẽ cũng đã bị tàn phế.

Hắn đang hối hận đến cùng cực, vì sao lại phải đi thăm dò Tu Thần cơ chứ? Kết quả tên kia thì chạy mất, còn mình trở thành người gánh tội thay!

Nỗi tuyệt vọng vô biên lấp đầy đáy lòng khiến hắn chẳng còn tâm trí đâu để ý đến đám người Cẩm Văn Thiên Thiên bên cạnh rốt cuộc bây giờ như thế nào rồi.

Đều chết ở đây thôi, tất cả đều phải chết!

Đối phương mạnh mẽ đến mức hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của hắn. Thần thông hay thuật pháp gì giờ phút này đều vô dụng cả.

Tuyệt vọng, ngoại trừ nỗi tuyệt vọng ra thì chẳng còn lại gì.

...

Tu Thần nhìn hình ảnh trước mắt, đặt bỏng ngô trong tay xuống, cởi kính 3D ra, vỗ tay một cái, nói: "Tiếp tục đến lượt ta lên sân khấu rồi. Vai chính luôn phải xuất hiện vào khắc cuối cùng mới khiến người ta sùng bái được."

Tu Thần vươn vai, sau đó cả người hắn biến mất trong nháy mắt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất