Chương 194. Phá vỡ hàng rào hai giới, xâm chiếm U Minh giới!
Hiện tại Tu Thần học khôn rồi.
Sau khi gặp phải khe nứt nghìn dặm do Cửu Nguyên chém nứt ra, mỗi một lần mở rộng lĩnh vực vô địch hắn đều mở rộng một cách lén lút.
Cũng chính là khi mở rộng xong, không có bất kỳ người nào phát hiện ra, sẽ không để người kiểm soát phát hiện ra sự tồn tại của điểm ranh giới.
Thiên Nguyên đại lục bị mình chiếm mất như vậy, và người đó hoàn toàn chẳng có cách nào bắt được mình, vậy y chắc chắn sẽ gia tăng sự phòng bị với tiểu thế giới khác, một khi có bất cứ biến động nhỏ nào cũng sẽ lập tức hành động xử lý.
Cho nên Tu Thần phải đến một cách tùy tiện.
Hiện tại đã thu thập xong hết sinh linh chi lực ở Thiên Nguyên đại lục cả rồi, không có cách nào nhận thêm điểm lĩnh vực được nữa, lỡ như người đó phát hiện ra mình đã xâm chiếm nơi này, hoàn toàn cô lập phạm vi điểm xâm chiếm, vậy cả đời này của hắn cũng chỉ có thể dùng một Thiên Nguyên đại lục mà thôi.
Hắn chính là muốn trở thành nam nhân của Chư Thiên Vạn Giới!
Cho nên hiện tại hắn bắt đầu đi trên con đường của lão già, tùy tiện phát dục!
Tốt nhất là có thể khiến cho bản thể của Tống Hoàng Đình cũng tới U Minh giới, sau đó trực tiếp xử lý y.
Trên người hóa thân đó không có sinh linh chi lực, đồng thời cũng không đọc được bất kỳ ký ức nào, bởi vì bản thể của y chỉ là hóa thân từ một con rối mà thôi, không phải sinh mệnh có ý nghĩa chân chính.
Loại người làm công như Cửu Nguyên cũng có thể cho Tu Thần nhiều kinh nghiệm như vậy, vậy một ông chủ lớn như Tống Hoàng Đình phỏng chừng sẽ phải bùng nổ đến đâu. Nói không chừng giết chết y rồi trực tiếp chiếm lấy toàn bộ tiểu thế giới thuộc về Tống Hoàng Đình.
Phải lên kế hoạch từ từ, chậm rãi mở rộng!
Sau khi Tu Thần tiêu hao hết tất cả điểm lĩnh vực, cuối cùng cũng bén rễ đến U Minh giới.
Phạm vi không lớn lắm, một lĩnh vực vô địch với diện tích một trăm nghìn x một trăm nghìn x một trăm nghìn.
Nơi này thực ra chính là điểm tiếp xúc giữa thông đạo hai giới lúc trước.
Vẫn là ví dụ kia, đặt hai bình thủy tinh cùng một chỗ, thì bề mặt tiếp xúc chính là thông đạo hai giới.
Mà Tống Hoàng Đình lại kéo U Minh giới đến một nơi rất xa, Tu Thần tiêu hao toàn bộ điểm lĩnh vực mới có thể gắng gượng tới được thế giới này.
Tuy rằng mười nghìn mét đối với sự khởi đầu của Thiên Nguyên đại lục trước kia mà nói thì rất lớn, nhưng hiện giờ Tu Thần lại không hài lòng cho lắm, bởi vì cứ động một chút là tăng thêm một trăm tỷ mét, nên chỉ có một trăm nghìn mét khiến hắn có chút không quen cho lắm.
Nhưng mà, dù sao cũng mở rộng vào rồi.
Đây là một nơi giống như một hòn đảo.
U Minh giới và Thiên Nguyên đại lục có phong cách hoàn toàn khác nhau.
Một màn u tối, trong không khí không có chút linh khí nào, tất cả đều tràn ngập tử khí, khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
Giống như thế giới này cũng chỉ có hai loại màu sắc, một loại là màu đen, loại còn lại chính là màu trắng.
Trên hòn đảo này không có sự tồn tại của sinh mệnh, chỉ có một chút linh hồn yêu thú đang du đãng, bộ dáng của những hồn yêu này cực kỳ kỳ lạ và vô cùng xấu xí, hình dạng và kích thước cũng hoàn toàn khác nhau, thường thường xảy ra tranh đấu ác liệt, sau đó cắn nuốt sạch linh hồn của kẻ bại trận để phát triển chính mình.
Đây chính là một thế giới đen trắng.
Tu Thần mỉm cười.
Lúc này hắn xuất hiện ở trên hòn đảo.
Sau đó hồn yêu trên hòn đảo lập tức chú ý đến Tu Thần, rồi tấn công hắn một cách điên cuồng.
Với một suy nghĩ của Tu Thần, tất cả hồn yêu trên toàn bộ hòn đảo đều biến mất hết.
Không thu được điểm kinh nghiệm và lĩnh vực.
Cũng chính là không có sinh linh chi lực.
Tu Thần nhíu mày.
Những thứ này quả thực không thuộc về sinh linh, vậy mình phải làm thế nào mới mở rộng ra ngoài được đây?
Đi dạo một vòng, bốn mặt của hòn đảo được bao quanh bởi biển cả.
Nói là biển, thực ra chỉ là nước lặng mà thôi, không nhìn thấy bờ biển, tử khí trôi nổi trên mặt nước dày đặc hơn, ngay cả hồn yêu cũng không dám ở trên đó.
Bởi vì hiện giờ phạm vi lĩnh vực chính là hòn đảo này, cho nên hắn cũng không rõ rốt cuộc khoảng cách đến đất liền còn bao xa, không biết liệu trên đất liền có sinh mệnh hay không.
"Một thế giới hoàn toàn xa lạ!" Tu Thần mỉm cười rồi tự nói với chính mình.
Tạm thời trước mắt vẫn chưa có gì rõ ràng hết, việc mở rộng cũng chỉ có thể đặt sang một bên trước mà thôi.
"Hửm?”
Tu Thần đột nhiên ngẩng đầu lên.
Hắn cảm nhận được một ý nghĩ mạnh mẽ đang quét qua vị trí của mình.
Cảm giác rất quen thuộc.
Chắc hẳn là Tống Hoàng Đình đang kiểm tra xem liệu U Minh giới này có người xâm nhập hay không.
Nhưng mà y không thể kiểm tra ra được Tu Thần, hắn có thể che chắn tất cả mọi thứ trong lĩnh vực vô địch, cho dù ngươi có là người sáng tạo thì cũng thế mà thôi.
"Liệu rằng quét từng tấc một như vậy, có thể quét ra được lão già không nhỉ? Sau đó thì giết chết?" Tu Thần đột nhiên nảy ra một suy nghĩ như vậy.
Nhưng tuyệt đối đừng làm thế!
Hắn vẫn chỉ mong tìm được hóa thân của lão già ở U Minh giới, sau đó thoải mái tâm sự!
Lỡ như bị tìm thấy rồi giết chết, vậy cũng không biết phải đi tới thế giới nào để tìm hóa thân tiếp theo của lão già.
"Phải mở rộng thế nào đây?"
Tu Thần không để ý đến sự thăm dò của Tống Hoàng Đình, mà đứng bên bờ sông, nhìn hồ ước màu xám đen trước mặt.
Hòn đảo đã bị Tu Thần làm cho trống rỗng, không thu thập được một điểm sinh linh chi lực nào, vậy bản chất của thế giới này là gì? Hoàn toàn không giống với Thiên Nguyên đại lục sao?
Tu Thần hoang mang trong lòng, chung quy không có khả năng Tống Hoàng Đình cố ý tạo ra một tử giới để chơi được?
Không có khả năng, chắc chắn nó có tác dụng...
Cũng khẳng định có sự tồn tại của sinh linh chi lực, chỉ có điều hiện giờ chưa xuất hiện ở khu vực của Tu Thần mà thôi.
Từ trong kí ức của đám người Dạ Lãng Thiên, hắn biết được bên trong U Minh giới đều là loài gian ác, dựa vào việc cắn nuốt thần nguyên để bản thân trở nên hùng mạnh, bọn họ nâng cao tu luyện của mình mà không thông qua linh khí, cũng không phải là sinh linh chi lực, nhưng bản thân họ lại do sinh linh chi lực cấu thành.
Nói cách khác, hồn yêu của hòn đảo này cũng không phải là dòng chính ở U Minh giới, chỉ xem như ngoại tộc.
Đánh chết vẫn có thể thu hoạch được sinh linh chi lực.
Thế nhưng vấn đề là hiện tại không có.
Đều là những hồn yêu mà thôi.
Lại phải bắt đầu câu cá từ từ hay sao?
Nhưng mà nhìn xung quanh hồ nước này dường như có thứ gì đó, sợ là những sinh vật ở U Minh bình thường cũng không dám tới đây.
Tu thần búng tay một cái.
Khung cảnh bên trong lĩnh vực thay đổi trong nháy mắt.
Cây cối bắt đầu sinh trưởng rậm rạp xanh tươi, cỏ xanh trổ trên mặt đất, cả hòn đảo hiện ra toàn một màu xanh lục trong nháy mắt, hình thành sự tương phản rõ nét với cảnh tượng đen trắng âm u vừa rồi.
Tử khí mang theo mùi vị ăn mòn đang lưu động trong không khí đó cũng bị loại trừ tiêu tán, khôi phục lại không khí bình thường.
Một đình nghỉ mát được dựng bên bờ hồ, Tu Thần ngồi bên trong đình nghỉ mát, sau đó sáng tạo ra một còn gà Xích Viêm rồi ném vào trong hồ nước.
"Tõm..."
Con gà Xích Viêm kia vừa đụng vào hồ nước đã hóa thành khí ngay lập tức, còn chưa kịp kêu một tiếng nào.
"Lợi hại như vậy sao?" Tu Thần nhíu mày.
Chỉ sợ sinh vật ở U Minh giới không có việc gì sẽ không chạy tới nơi này tặng kinh nghiệm....
"Mà thôi, lúc này cũng không gấp, cứ trở về trước đã, còn phải lên lớp nữa, lần đầu tiên đứng lớp với tư cách thầy giáo, không thể sớm muộn sai hẹn được." Tu Thần mỉm cười, sau đó một bóng người xuất hiện phía sau hắn.
Là Thanos.
Để Thanos ngồi ở nơi này, làm người đại diện cũng không tồi.
Sau khi cho Thanos ngồi xuống, Tu Thần trực tiếp rời đi, rồi trở về miếu Thiên Thần.
Lúc này ba người Kinh Như Tuyết đã tổng kết xong những vấn đề mà bản thân gặp phải trong tu luyện, đang đợi Tu Thần giải đáp cho các nàng.
"Đã chuẩn bị xong cả chưa?"
Tu Thần đột nhiên xuất hiện trước mặt các nàng.
Ba người vội vàng gật đầu, nhìn Tu Thần với vẻ mặt chờ mong.
"Được rồi, từng người tới một, Như Tuyết, ngươi trước đi." Tu Thần gật đầu.