Chương 201: Lãnh chúa của tám đại Hồn vực U Minh!
Ở vị trí trung tâm của U Minh giới có một tòa Thiên Cung trôi nổi.
Xung quanh Thiên Cung chứa đầy tử khí đã hoá lỏng sền sệt, có vẻ u ám tà ác cực kỳ.
Lúc này, trên đại điện Thiên Cung, Tống Hoàng Đình ngồi ở phía trên.
Mà mấy người đang quỳ bên dưới chính là các vị lãnh chúa của tám đại Hồn vực U Minh giới.
Mấy vị lãnh chúa của tám đại Hồn vực này đều là nhân loại, đồng thời cũng là thân thể trần thịt.
Bọn họ đều là đệ tử của Lưu Vân Tiên tông.
U Minh giới không giống bốn tiểu thế giới kia, nó trọng yếu vô cùng, vì thế Tống Hoàng Đình đã phái tám vị môn hạ đệ tử đóng giữ ở đây.
Thiên Nguyên đại lục và các đại lục khác đều chỉ có hai đệ tử mà thôi. Mà nơi này có tận tám người, thực lực của mỗi người cũng mạnh hơn những người quản lý ở thế giới khác.
Với alij tám người này đều là thân tín của Tống Hoàng Đình, ở thế giới khác cũng chỉ là mấy đệ tử bình thường mà thôi.
"Hồi bẩm tông chủ, đã tìm kiếm toàn giới rồi, cũng không tìm thấy kẻ khả nghi xâm phạm." Đại lãnh chúa của Đệ nhất Hồn vực Tư Mã Liệt Dương quỳ xuống đất nói.
Sắc mặt của Tống Hoàng Đình lạnh lùng, vô cùng uy nghiêm, nhìn không ra cảm xúc của y lúc này.
"Đừng tưởng rằng bản tông chủ không biết các ngươi đã làm những gì. Khiến sinh linh ở thế giới khác hiến tế thần nguyên để tăng trưởng tu vi cho thuộc hạ của các ngươi, sau đó mở rộng thế lực của mình, như thế nào? Có tận tám người nên ngại nhiều đúng không?" Tống Hoàng Đình lạnh lùng nói.
Nháy mắt sắc mặt của tám đại lãnh chúa trở nên trắng bệch, toàn thân run rẩy.
"Tông chủ tha mạng! Chúng ta vẫn trung thành tuyệt đối với Lưu Vân Tiên tông, tuyệt không hai lòng! Việc làm này cũng chỉ là muốn... Chỉ là muốn dùng hết mọi khả năng để tăng lên tử linh chi khí ở Minh Giới, giúp tông chủ sớm ngày tạo ra lực luân hồi!"
Hiện tại tán giới của Lưu Vân Tiên tông vẫn không thể coi là một tiểu thế giới hoàn chỉnh, bởi vì nó thiếu mất một thứ năng lực.
Đó chính là luân hồi!
Tổ tiên của các sinh linh trong năm tiểu thế giới bé này đến từ đâu?
Thiên Khôn Tử giới.
Sau mỗi một đại kiếp nạn kỷ nguyên, toàn bộ sinh linh bị diệt vong, người quản lý sẽ nộp lên sinh linh chi lực, sau đó Lưu Vân Tiên Tông sẽ tới bên trong Thiên Khôn Tử giới bắt giữ sinh linh, một lần nữa thả vào.
Nguyên do để làm như vậy là gì?
Mạnh hơn nữa!
Còn có thời gian!
Thời gian ở tiểu thế giới nhanh hơn bên ngoài rất rất nhiều, sinh linh bị bắt giữ từ Tử giới sẽ đi vào tiểu thế giới rồi sinh sôi phát triển một lần nữa.
Sau đó sinh sôi ra đời sau sẽ xuất hiện người tu luyện thích hợp, dần dần tăng lên tu vi của bản thân.
Sinh linh chi lực của vạn giới cũng không cố định ở một nơi.
Mỗi một sinh linh lớn dần trở nên mạnh mẽ phần lớn đều sẽ hấp thu sinh linh chi lực từ bên trong không gian vạn giới.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Tu Thần giết một cường giả Đế cảnh, lấy được điểm lĩnh vực và điểm kinh nghiệm sẽ khác với việc giết một cường giả Thánh Tôn cảnh. Hắn thuộc về loại hình lớn dần, tu vi càng cao thì hấp thu sinh lực chi lực trong vạn giới càng nhiều.
Nếu bồi dưỡng ở Thiên Khôn Tử giới, bởi vì lý do thời gian nên mọi thứ sẽ trở nên rất chậm rất chậm! Không biết bao nhiêu năm mới có thể bồi dưỡng ra được một vị cường giả Đế cảnh trở lên.
Nhưng mà tiểu thế giới lại không giống như vậy, sự khác biệt về dòng chảy thời gian sẽ khiến tốc độ tu luyện của cường giả Đế cảnh trở lên tăng lên rất nhiều.
Dĩ nhiên, tai hại cũng rất rõ ràng.
Người tu luyện ở tiểu thế giới đúng là có chỗ thiếu hụt. Bởi vì tiểu thế giới vốn không phải là một thế giới hoàn chỉnh, sự thiếu hụt của nó sẽ trực tiếp tác động đến những người tu luyện lớn lên ở tiểu thế giới - trực tiếp hạn chế hạn mức tối đa tu vi của bọn họ.
Đồng nghĩa với việc tu vi cao nhất cũng chỉ có thể lên tới Thánh Vương cảnh.
Ra khỏi tiểu thế giới, ngươi muốn bù đắp chỗ thiếu hụt này, có thể, một viên tố thân linh đan thánh giai.
Linh đan thánh giai ở tám mươi mốt Tử giới không vượt quá một vạn viên, cực kỳ khó tìm. Thậm chí một thế lực lớn như Lưu Vân Tiên tông đến một viên cũng không có, y làm sao dám để đệ tử quan trọng hạ giới tu luyện chứ?
Xuống dưới đó chẳng khác nào là phế đi cả.
Người tu luyện có tu vi Đế cảnh trở lên mới được tính là có chút thực lực ở Thiên Khôn Tử giới, còn tu vi Đế cảnh ở Lưu Vân Tiên tông đã có thể bước vào nội môn rồi.
Nhưng vì sao Tống Hoàng Đình không mang cường giả Đế cảnh trở lên ở tiểu thế giới về Lưu Vân Tiên tông?
Vẫn là vấn đề kia, sinh linh chi lực.
Muốn thu thập sinh linh chi lực ở Thiên Khôn Tử giới, chỉ có thể dựa vào bản thân, ngươi muốn có được nó bằng cách giết người là chuyện không thể nào.
Chỉ có ở tiểu thế giới của mình, tự mình đặt ra pháp tắc của thế giới, mới có thể thu thập sinh linh chi lực ở trên người sinh linh.
Muốn sửa đổi pháp tắc thế giới ở Tử giới? Đó là người si nói mộng.
Đối với bọn họ mà nói, sinh linh chi lực rốt cuộc có ích lợi gì?
Giống với Tu Thần, mở ra quyền hạn Chư Thiên Vạn Giới!
Khống chế sinh linh chi lực đến một trình độ nhất định, như vậy sẽ mở ra một bộ phận quyền hạn.
Chỉ có điều Tu Thần vốn là chủ nhân của vạn giới, hắn là thu về, còn những người khác thì là cướp đoạt, hơn nữa sự khác biệt còn rất lớn.
Bọn họ không có cách nói đẳng cấp Tu Vi Vô Địch, đây là thứ dành riêng cho Tu Thần, sẽ bắt đầu từ cấp thứ hai, cũng chính là Điểm Hóa Vạn Vật.
Hiện tại người nắm giữ quyền hạn cao nhất ở vạn giới rốt cuộc đã tới cấp độ nào vẫn là một điều bí ẩn. Chín chín phần trăm sinh linh đều đang nỗ lực phấn đấu ở cấp Điểm Hóa Vạn Vật này.
Về phần tử linh chi lực mà Tư Mã Liệt Dương nói đến, chính là thuyết luân hồi.
Hiện tại tán giới của Lưu Vân Tiên tông chỉ thiếu lực luân hồi này thôi.
Xây dựng được luân hồi, đó mới là một thế giới hoàn chỉnh.
Mà một thế giới hoàn chỉnh là không có chỗ thiếu hụt, đến lúc đó y có thể cho đệ tử đến tán giới để tu luyện rồi trưởng thành một cách nhanh chóng!
Quá trình này thật sự rất dài, thậm chí trong tám mươi mốt Tử giới, số thế lực có thể sáng tạo ra luân hồi lại chỉ có ba!
Ba thế lực này chính là bá chủ tuyệt đối của tám mươi mốt Tử giới! Hoàn toàn không có một ai có thể chống lại sự rung chuyển này.
Cho nên đối với Tống Hoàng Đình mà nói, U Minh giới này chính là thế giới quan trọng nhất. Y có thể nhịn đau không cần Thiên Nguyên giới, nhưng U Minh giới này nhất định không thể bị xâm phạm.
"Lúc trước các ngươi dùng những thủ đoạn nhỏ này, bản tông chủ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng bây giờ mau thu hồi lại hết cho ta! Thành thành thật thật trông coi U Minh giới! Nếu xảy ra bất kỳ sai lầm nào, các ngươi hẳn là biết hậu quả!" Sắc mặt của Tống Hoàng Đình âm trầm nói.
Lực uy áp bao phủ toàn trường, tám người quỳ bên dưới đều đồng loạt thất khiếu chảy máu, thần nguyên vỡ nát tổn thương.
"Thuộc hạ... Thuộc hạ biết sai!"
Tám người chịu đựng cơn đau do thần nguyên vỡ nát, cắn răng trả lời.
Tống Hoàng Đình liếc nhìn mỗi người một cái, thân thể chậm rãi biến mất.
Sau khi Tống Hoàng Đình rời đi, thân thể của tám người mới buông lỏng một chút, triệt để tê liệt ngã xuống mặt đất. Sắc mặt của ai cũng vô cùng nhợt nhạt, ánh mắt sợ hãi, thân thể phát run.
"Lãnh chúa Tư Mã, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lãnh chúa của Đệ tam Hồn vực Ngụy Tử Cống lòng vẫn còn sợ hãi hỏi, những người khác cũng đồng thời nhìn về phía Tư Mã Liệt Dương.
"Không rõ, tất cả đều có chớ đoán mò, trở lại lĩnh vực của mình đi thôi. Nhớ kỹ lời nói của tông chủ, một khi phát hiện dị thường thì ngay lập tức bẩm báo, nếu không tám người chúng ta đều sẽ mất mạng!" Tư Mã Liệt Dương lau vệt máu trên khóe miệng, nói.
"Được! Vậy ta đi về trước!"
"Ta cũng đi đây!"
Bảy người khác vội vàng đứng dậy.
Bọn họ phải thăm dò cẩn thận một lần nữa, đây cũng không phải là một chuyện đùa.
Sau khi tất cả mọi người rời khỏi, Tư Mã Liệt Dương chậm rãi đứng dậy, ánh mắt trở nên vô cùng lo lắng.
Một giây kế tiếp đã biến mất tại chỗ, nháy mắt đã xuất hiện ở bên trong một sơn động.
Trong sơn động có một lão già đầu trọc đang ngồi xếp bằng, Tư Mã Liệt Dương đi đến trước mặt lão.
"Thiên Nguyên Tử, ngươi mau rời khỏi đây đi."
Thiên Nguyên Tử chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía Tư Mã Liệt Dương.