Chương 226: Thượng cổ bí văn, khiến người ta hãi hùng!
Tống Hoàng Đình cảm thấy đầu óc mơ hồ!
Huynh đệ yêu quái hồ lô sao?
Hay là thứ gì đó từ trong hồ lô nhảy ra?
Thứ chết tiệt gì đây?
Y chưa từng nghe nói về thứ này!
Nếu không phải đối phương là đệ tử của Vô Niệm môn, có địa vị ở nơi này, y thậm chí còn cảm thấy tên nhãi này đang cố ý trêu đùa mình.
"Chưa... chưa từng nghe thấy..." Khóe miệng Tống Hoàng Đình hơi co quắp, y cười bồi trả lời.
"Chưa từng nghe thấy cũng là bình thường. Ta cũng chỉ vô tình biết được từ miệng môn chủ. Chín đại Nguyên giới vốn là một tích điểm, do tất cả sinh linh chi lực trên vạn giới hiện giờ tạo thành. Sau đó tích điểm chia tách ra, tạo thành chín đại Nguyên giới. Chắc hẳn các ngươi cũng biết đúng không?" Lý Thần Hi hỏi.
"Việc này thì biết." Tống Hoàng Đình vội vàng gật đầu.
Đây là chuyện mà toàn bộ chư thiên vạn giới đều biết.
Ngươi bắt đầu kể chuyện từ bối cảnh hoành tráng như thế, làm ta sợ hết hồn!
Lúc này trong lòng Tống Hoàng Đình thấp thỏm, không yên.
"Lúc đó còn chưa có chư thiên vạn giới, chỉ có chín đại Nguyên giới. Trong trung tâm của chín đại Nguyên giới có một ngọn núi, tên là Bất Chu. Trên núi Bất Chu có một tòa miếu. Trong miếu mọc lên một cây hồ lô leo, gọi là cây hồ lô leo Tiên Thiên. Trên cây hồ lô Tiên Thiên này đậu được bảy quả hồ lô."
"Bảy quả hồ lô Tiên Thiên này được tích điểm đầu tiên dùng linh khí tưới nhuần trong rất nhiều kỷ nguyên, cuối cùng hóa thành sinh linh. Từ đó ra đời bảy đứa trẻ hồ lô với bảy màu đỏ, vàng, cam, lục, lam, tràm, tím. Đứa trẻ hồ lô nào cũng có tu vi đứng đầu chín giới lúc đó. Bảy đứa trẻ hồ lô này được hấp thu linh khí do tích điểm đầu tiên tán hóa ra để nuôi dưỡng. Cho nên lần đầu tiên tích điểm tán hóa, chúng đã bị ác niệm ăn mòn, trở nên vô cùng tàn nhẫn, hung ác, trắng trợn tàn sát chín đại Nguyên giới."
"Hồi ấy, trăm họ ở chín đại Nguyên giới đều lầm than, gần như sắp bị bảy đứa trẻ hồ lô hủy diệt hết."
Nói đến đây, Lý Thần Hi dừng lại không nói tiếp nữa, ánh mắt lộ vẻ thương cảm và bùi ngùi.
Đám người Tống Hoàng Đình nghe xong, không khỏi suy tư lại về cuộc đời. Đầu óc bọn họ hoàn toàn rỗi loạn.
Núi Bất Chu là núi gì? Vì sao bọn họ chưa từng nghe thấy?
Chưa từng nghe thấy phiên bản nào giống của người cả.
Chín đại Nguyên giới cao cao tại thượng như thế, hơn nữa nghe dòng thời gian còn có vẻ như rất rất lâu trước kia, khi mà chín đại Nguyên giới còn chưa chia ra thành Tử giới. Một chuyện xưa cũ như vậy, môn chủ nhà ngươi làm sao mà biết được? Thời đó có lẽ tổ tiên của cụ kỵ của ông cố nội nhà hắn vẫn chưa ra đời đâu!
Nhưng Lý Thần Hi cũng chẳng có lý do gì để mà bịa chuyện với bọn họ.
Đám người Tống Hoàng Đình hoàn toàn ngơ ngác.
Câu chuyện về chín đại Nguyên giới có vô số phiên bản, nhưng chẳng ai coi là thật. Dù sao Tử giới và Nguyên giới hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, thậm chí đại năng vừa sinh ra ở tám mươi mốt Tử giới đã mơ ước đến một ngày mình có thể vào được Nguyên giới.
Một sự tồn tại vĩ đại và vô cùng thần bí như thế, những câu chuyện ở trong đó không phải là thứ mà bọn họ có thể hiểu được.
Bởi vậy Tống Hoàng Đinh cũng không dám khẳng định Lý Thần Hi là nói thật hay nói bừa. Nhỡ đâu đấy lại là sự thật thì sao? Dù sao với thân phận và địa vị như thế, người ta hoàn toàn không cần phải khoác lác mấy chuyện này với mình.
"Sau đó thì sao?" Phong Nguyệt Lục lại nghe đến xuất thần, thấy Lý Thần Hi không nói tiếp, vội vàng hỏi.
"Sau đó chín đại Nguyên giới xuất hiện chín vị cường giả, họ liên thủ nhau lại đại chiến với bảy đứa trẻ hồ lô ròng rã hơn mười vạn năm, cuối cùng đánh bại bảy đứa trẻ hồ lô hủy diệt thế giới kia. Trận chiến ấy kéo dài rất lâu khiến trăm họ phải lầm than, chín đại Nguyên giới phải trả một cái giá cực kỳ đắt."
"Nhưng, trong bảy đứa trẻ hồ lô mới bị giết mất sáu. Vào thời khắc cuối cùng, đứa trẻ còn sống sót đã dùng chút hơi thở cuối cùng hóa thành Tam Thanh, chia ra thành ba thần nguyên trốn vào trong Nguyên giới. Thế là Tử giới đầu tiên sinh ra đời. Đại năng của chín đại Nguyên giới lại tiếp tục truy sát, tiêu diệt được hai thần nguyên, nhưng thần nguyên thứ ba thì không tìm thấy tung tích."
"Sau khi lùng tìm mấy trăm vạn năm, đại năng của chín đại Nguyên giới đành từ bỏ. Tiếp đó chín đại Nguyên giới hồi phục sức sống, không ngừng lớn mạnh, phân chia ra các Tử giới. Nhưng có một ngày, trong Tử giới đột nhiên xuất hiện một ma vương diệt thế. Hắn dùng cái tên Tu Thần để thảo phạt Tử giới. Thời điểm đó mới chỉ có mười hai Tử giới mà thôi."
Nghe đến đây, sắc mặt Tống Hoàng Đình lại thay đổi một lần nữa.
Tu Thần có địa vị lớn đến vậy sao?
Y cũng từng nghe đến sự tích ma vật diệt thế này, quả thực là đã từng xuất hiện ở Tử giới. Nhưng bởi vì thời đại đó đã cách đây cực kỳ lâu, ngay cả việc ma vật diệt thế rốt cuộc tên là gì đến bây giờ cũng không ai nói ra được.
"Ma vật diệt thế kia có thực lực phi thường, người của Tử giới không thể chống lại hắn. Cuối cùng chỉ khi chín đại Nguyên giới ra tay, mới biết được ma vật diệt thế đó chính là thần nguyên cuối cùng mà năm ấy không tìm ra được để tiêu diệt. Sau đó cuộc đại chiến lại nổ ra, ba trong mười hai Tử giới bị hủy diệt ngay tại trận."
"Lý công tử, ba Tử giới bị hủy diệt kia có phải chính là ba vực Vô Lượng Hoang Lưu hiện giờ không?" Tống Hoàng Đình run giọng hỏi.
Tuy lúc đầu ngươi ta khó mà tin nổi khi nghe câu chuyện này, nhưng càng về sau, nó càng gần với những gì mà bọn họ biết.
Ngoài tám mươi mốt Tử giới còn có ba vực, được gọi là Vô Lượng Hoang Lưu. Cách giải thích được mọi người tán đồng nhất là một trận đại chiến đã nổ ra làm sụp đổ mất ba Tử giới, từ đó hình thành nên ba vực Vô Lượng Hoang Lưu kia.
"Đúng, chính là nó." Lý Thần Hi gật đầu đáp.
Tống Hoàng Đình nuốt nước bọt, trong lòng y hơi hốt hoảng.
"Sau khi tiêu diệt được ma đầu diệt thế kia, vốn tưởng rằng từ nay thiên hạ đã hoàn toàn thái bình. Nhưng nào ngờ, chín nghìn kỷ nguyên sau hắn lại xuất hiện, một trận đại chiến khác lại xảy ra. Có điều lần này chín đại Nguyên giới đã có đề phòng, cho nên nhanh chóng trấn áp được. Đồng thời họ cũng biết được ma vật diệt thế kia bắt đầu xâm chiếm từ trong Tán giới, sau đó mở rộng thế lực ra bên ngoài, bởi vậy không thể giết hết được, cứ chín nghìn kỷ nguyên lại xuất hiện một lần. Dự tính kỷ nguyên này chính là thời điểm ma vật xuất hiện." Lý Thần Hi nói đến đây, nhìn về đóa hoa sen máu chín cánh với ánh mắt đầy lo lắng.
"Hơn nữa nghe nói bên cạnh ma đầu diệt thế này sẽ có chín thuộc hạ, bản lĩnh cũng vô cùng cao. Trong đó, người có nước da màu tím, cao lớn, vạm vỡ là người lợi hại nhất. Có người nói hắn chỉ cần dùng một đấm là có thể hủy diệt được một giới. Chín thuộc hạ đó là linh hồn gắn liền với ma đầu diệt thế, mỗi lần hắn thức tỉnh thì chúng cũng đồng thời xuất hiện."
Lúc này đám người Tống Hoàng Đình cảm thấy lạnh dọc sống lưng, trán túa mồ hôi lạnh.
Mẹ kiếp, đấy chẳng phải là củ khoai màu tím hôm nọ treo ngược bốn người bọn họ lên đánh đấy sao?
Miêu tả giống y như đúc!
Tống Hoàng Đình ong hết cả đầu. Nội tâm y không muốn tin những gì Lý Thần Hi nói, nhưng lại không có lý do gì để phản bác. Mọi chuyện hắn kể đều vô cùng rõ ràng mạch lạc, truyền thuyết thượng cổ và biên niên sử cận đại đã hoàn toàn liên kết lại thành một.
Chủ yếu nhất là miêu tả về Thanos đã khiến Tống Hoàng Đình sợ hết hồn.
Bất kể Lý Thần Hi bịa chuyện thế nào, thì cũng không thể biết được về sự tồn tại của củ khoai tím kia.
Trừ phi hắn và Tu Thần vốn là một người!
Nhưng điều này làm sao mà xảy ra được?
Vì tiểu thế giới của y?
Lý Thần Hi đã khẳng định mình có tiểu thế giới, mà ít nhất còn là Tán giới tám vây quanh một! Người ta còn quan tâm đến cái thế giới rách nát của Lưu Vân Tiên tông sao?
Hơn nữa người ta còn là người của Vô Niệm môn, vốn không cần thiết phải đi cướp đoạt tiểu thế giới của các tông môn khác, mà cũng chẳng thèm cướp làm gì!
Nhà ngươi có một khoảng ruộng tốt trăm mẫu, cơm no áo ấm, chẳng lẽ lại đi cướp một mảnh vườn cỗi hay sao?
Hoàn toàn vô lý!
"Lý... công tử... Tu Thần bị chúng tiểu nhân nhốt trong tiểu thế giới kia... Bên cạnh hắn... bên cạnh hắn có một quái vật da màu tím giống như ngươi vừa nói, không phải người cũng chẳng phải yêu, thực lực rất mạnh..." Phong Nguyệt Lục tái mét mặt, ngay cả giọng nói cũng run lên.