Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 233: Khâu Vạn Thiên xuất hiện! Lực chiến bùng nổ! Một chiêu lấy mạng!

Chương 233: Khâu Vạn Thiên xuất hiện! Lực chiến bùng nổ! Một chiêu lấy mạng!

“Phụt!”

Tống Quan Tĩnh phun một ngụm máu đen từ trong miệng ra, quỳ một chân xuống đất. Kẻ giả mạo nàng ở bên cạnh thì yếu ớt dựa vào tảng nham thạch bên cạnh, nặng nề thở dốc từng hơi một.

Toàn bộ phạm vi ngàn dặm bị bao trùm bởi biển lửa.

Mị Vô Song và Chu Thiên Lạc đều đã tử trận.

Tống Hoàng Đình thì chưa, chỉ là bây giờ cũng đã trọng thương, hoàn toàn không còn chút sức chiến đấu nào.

Thật ra y chưa từng động thủ, chỉ là bị liên lụy thôi. Còn tám vị đại trưởng lão kia thì đã sớm biến thành tro bụi.

Bọn họ hoàn toàn không phải là đối thủ.

Hắn ta tàn sát tất cả, giẫm nát mọi thứ dưới chân.

Thậm chí Thanos chẳng cần động thủ, vẫn luôn đứng phía sau nhìn. Toàn bộ trận chiến chỉ có mỗi Uchiha Madara một tay xử lý, địch thủ hoàn toàn không chịu nổi một chiêu.

“Chúng ta đều không thể sống nữa, đến bây giờ mà ngươi còn chưa chịu nói ngươi rốt cuộc là ai sao?” Tống Quan Tĩnh nhìn kẻ giả mạo mình, cười lạnh vài tiếng.

“Lời này hẳn là ta nên hỏi ngươi mới phải?” Vẻ mặt Tống Quan Tĩnh giả tràn đầy vẻ chế nhạo.

Tống Hoàng Đình nằm rạp trên mặt đất ở bên cạnh, trên mặt tràn đầy vẻ tuyệt vọng. Y nhìn hai Tống Quan Tĩnh lúc này vẫn còn cãi vã vì chưa rõ chuyện thân phận, trong lòng phát sầu.

“Chẳng còn nghĩa lý gì nữa rồi, hôm nay tất cả mọi người đều phải chết ở đây.” Tống Hoàng Đình dịch chuyển cơ thể của mình, đổi một tư thế nằm khác thoải mái hơn trên mặt đất.

Y đã nhìn thấy rõ mọi thứ, toàn bộ Lưu Vân Tiên tông đã bị tiêu diệt, toàn bộ đệ tử trưởng lão đều mất mạng, ngay cả y và Tống Quan Tĩnh còn sót lại, có chết thì cũng là chuyện sớm muộn.

“Sớm biết thế này, cha đã không gọi con về.” Tống Hoàng Đình cười thê thảm, sau đó ho dữ dội. Cơn ho khiến y phun ra mấy ngụm máu tươi.

Tống Quan Tĩnh nhìn phụ thân của mình, không nói lời nào, chẳng biết đang suy nghĩ cái gì.

Madara đi đến trước mặt bọn họ, mặt không chút biểu cảm, đôi đồng tử đỏ máu không hề dao động nhìn về phía bọn họ như đang nhìn người chết.

“Uchiha đại nhân, trước khi chết ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?” Tống Hoàng Đình biết mình không còn hy vọng sống sót nữa, trong lòng cũng chẳng cần phải e sợ.

Y cũng không biết rốt cuộc Uchiha Madara họ gì, dựa vào lý giải của y về bốn chữ kia thì hẳn Uchiha là họ, Madara là tên….

Bây giờ y không cần biết ai là nữ nhi của mình nữa mà chỉ muốn biết những chuyện mà Lý Thần Hi kể rốt cuộc có phải thật hay không.

Củ khoai màu tím kia xuất hiện, bây giờ lại đến Uchiha Madara, mọi thứ thật quá trùng hợp.

Y mà không hỏi cho rõ ràng thì thật sự sẽ chết không nhắm mắt.

“Không được.”

Madara thản nhiên trả lời, sau đó đôi đồng tử màu đỏ kia co lại.

“Ầm!”

Không gian trước mặt Madara lập tức biến thành một mảng màu đỏ máu. Ba người Tống Quan Tĩnh đột nhiên cảm thấy thần nguyên mơ hồ, lâm vào trạng thái cực kỳ khó diễn tả bằng lời.

Có ý thức nhưng lại giống như không có ý thức, hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của chính cơ thể của mình, cũng không thể tự chủ suy nghĩ điều gì, giống như ý thức đã dừng lại vào thời khác vừa nãy.

“Đùng!”

Một tiếng vang trầm thấp truyền vào tai ba người khiến họ ngay lập tức tỉnh táo lại.

“Nghiệt súc từ đâu tới! Dám giết người của Thiên môn bọn ta!”

Một tiếng hét oai phong, khí phách truyền đến tai Tống Quan Tĩnh, nàng ta mở mắt ra.

Một nam tử tóc trắng mặc trường bào màu trắng đứng trước mặt nàng.

Môn chủ Thiên môn - Khâu Vạn Thiên!

“Sư phụ…” Cả hai Tống Quan Tĩnh đều kích động đồng thanh gọi.

Khâu Vạn Thiên nhướng mày, xoay đầu nhìn về phía hai Tống Quan Tĩnh.

Thế mà lão không phân biệt được ai thật ai giả! Song, hiện giờ không phải là lúc để phân biệt xem ai thật ai giả, mà là lúc giải quyết hai kẻ kia.

Tống Hoàng Đình khó khăn mở mắt, khi nhìn thấy Khâu Vạn Thiên thì suýt chút bật khóc.

Cuối cùng cũng được cứu rồi!

Suýt chút nữa! Suýt chút nữa thôi thì cha con bọn họ đã chết thật rồi.

Madara chầm chậm bay lên từ đống phế tích, đáp xuống mặt đất.

“Hóa thân?” Madara nghiêng đầu nhìn chằm chằm Khâu Vạn Thiên.

Thanos ở bên cạnh cười lạnh, nói: “Tại sao các ngươi luôn thích dùng hóa thân thế nhỉ? Sợ chết thế sao?”

Khâu Vạn Thiên híp mắt, nói bằng giọng điệu uy nghiêm: “Chỉ cần một hóa thân cũng đủ diệt hai người các ngươi.”

“Sư phụ, hai người bọn họ rất lợi hại! Còn một tên khác hiện giờ không ở đây, con hoàn toàn không thể nhìn thấu thực lực tên đó! Chỉ sợ thực lực của hóa thân của sư phụ chưa đủ để giết bọn họ!” Tống Quan Tĩnh ở phía sau mở miệng nhắc nhở.

“Còn một tên nữa?” Khâu Vạn Thiên nheo mắt, vẻ mặt toát lên sự khinh thường.

“Sư huynh sư tỷ của ngươi đều do chính bọn hắn giết đúng không?” Khâu Vạn Thiên hỏi.

“Đúng ạ! Chính là nam tử tóc dài trước mặt sư phụ!” Tống Quan Tĩnh dùng ánh mắt oán hận trừng về phía Madara.

Trên người Khâu Vạn Thiên bắt đầu toát ra sát khí nồng đậm.

“Giết người của Thiên môn ta, ngươi sẽ hối hận vì đã sống trên cõi đời này!” Khâu Vạn Thiên nói, chân đạp mạnh lên mặt đất.

Chỉ thấy mặt đất dưới chân lão nứt vỡ, nổ tung trong nháy mắt, nham thạch cực nóng phun ra ngoài hóa thành từng con thú khổng lồ bằng nham thạch điên cuồng lao đi.

Madara đứng tại chỗ, hai tay nhanh chóng bắt ấn, hít mạnh một hơi, há miệng thổi ra.

“Phù-----”

Trong miệng Madara phun ra vô số Thủy Long, biến từ nhỏ thành lớn, bay vọt ra ngoài, hung hãn va chạm với đám cự thú bằng dung nham kia.

Tiếng nổ long trời lở đất vang lên, khiến toàn bộ đại lục và không gian phải rung chuyển theo.

Bóng dáng của Khâu Vạn Thiên lập lòe rồi biến mất, một giây sau đã xuất hiện ở trước mặt Madara, tay cầm một đoản kiếm màu vàng kim do chân nguyên biến hóa ra.

Lão lại chợt biến mất!

Chớp mắt sau Khâu Vạn Thiên xuất hiện trước mặt Thanos.

Sau một lần biến mất nữa, Khâu Vạn Thiên trở về lại vị trí ban đầu.

“Rắc rắc…”

Không gian chỗ Thanos và Madara bỗng nhiên nứt vỡ, cơ thể bọn họ cũng nứt vỡ theo khoảng không gian đó.

“Uỳnh!”

Thân thể hai người chỉ trong nháy mắt đã nổ tung, hóa thành làn sương máu bay đầy trời, cuối cùng bị vết nứt không gian hút lấy biến mất chẳng còn gì.

Một chiêu lấy mạng!

Tống Quan Tĩnh và Tống Hoàng Đình ở phía sau nhìn thấy cảnh tượng ấy mà đầu óc choáng váng.

Đối với bọn họ, Thanos và Madara là những kẻ địch cực kỳ hùng mạnh! Địch nhân chỉ cần dùng một tay đã có thể đánh cho bọn họ chật vật, thế mà bị Khâu Vạn Thiên dùng một chiêu giết chết?

Hơn nữa đây hoàn toàn chỉ là một hóa thân của Khâu Vạn Thiên mà thôi! Vậy thực lực bản thể của lão rốt cuộc kinh khủng đến cỡ nào? Hoàn toàn không thể tin được.

Khâu Vạn Thiên chầm chậm xoay người, vẻ mặt ung dung bình tĩnh, xem ra chuyện chém giết Thanos và Madara dường như chẳng có cảm giác thành tựu gì cả, chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến mà thôi.

“Sư phụ!” Tống Quan Tĩnh vừa kích động vừa hưng phấn.

Khâu Vạn Thiên nhìn hai Tống Quan tĩnh trước mặt, khẽ chau mày, lão hoàn toàn không phân biệt được hai đồ đệ này ai thật ai giả.

“Chuyện này rốt cuộc là thế nào?” Khâu Vạn Thiên lạnh giọng hỏi.

Mặc dù lão không quá đau lòng về việc chết mất hai đồ đệ, nhưng đấy cũng là một sự tổn thất, hơn nữa còn khiến Thiên môn mất cả mặt mũi.

“Môn chủ đại nhân, là thế này, ba tiểu thế giới của Lưu Vân Tiên tông chúng ta bị xâm chiếm. Sau đó ta phát hiện ra kẻ xâm nhập kia là ai. Hắn xâm chiếm thế giới của ta, thực lực cực kỳ lợi hại, mà tốc độ xâm chiếm thế giới lại vô cùng nhanh chóng. Ta sợ bản thân không phải là đối thủ của hắn nên đã gọi Tĩnh Nhi quay về hỗ trợ. Nhưng ai ngờ được Tĩnh Nhi còn chưa trở lại, thì lại có một đệ tử của Vô Niệm môn tên là Lý Thần Hi tới…”

“Lý Thần Hi? Không phải đã chết rồi à?” Tống Hoàng Đình vừa nói được nửa câu đã bị Khâu Vạn Thiên ngắt lời với vẻ mặt khó chịu.

“Hả?” Tống Hoàng Đình giật cả mình, sau đó nhìn về phía hai nữ nhi của mình.

Khâu Vạn Thiên mà nói Lý Thần Hi đã chết thì chắc chắn là chết thật rồi! Nói cách khác, nhóm thứ hai đến là giả!

Nhưng mà….

Nhưng mà bây giờ người nào mới thuộc nhóm thứ hai đây? Y hoàn toàn không phân biệt được.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất