Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 234: Sống càng lâu càng thận trọng, sợ chết!

Chương 234: Sống càng lâu càng thận trọng, sợ chết!

“Sư phụ, nàng ta là giả đó!” Tống Quan Tĩnh chỉ vào một ‘Tống Quan Tĩnh' khác ở bên cạnh nói.

“Sư phụ, con mới là thật, nàng ta là giả!” Một Tống Quan Tĩnh khác cũng chỉ lại nàng.

Tống Hoàng Đình nuốt nước bọt, y không phân biệt được, thật sự không phân biệt được!

Nếu ngay từ đầu biết Lý Thần Hi đã chết từ lâu, thì y đã có thể phân biệt được rồi.

Nhưng bây giờ hai người đánh lộn với nhau, ai mà phân biệt được chứ?

Giờ phút này Khâu Vạn Thiên cũng nhíu chặt mày.

Nếu bản thể ở đây thì may ra còn có cách, nhưng hóa thân này tu vi quá thấp, không thể phân biệt được.

“Được rồi, mặc kệ là thật hay là giả, quay về Thiên môn rồi bàn tiếp.” Khâu Vạn Thiên trầm giọng nói.

Nghe thấy vậy, biểu cảm của hai Tống Quan Tĩnh đều y hệt nhau, mặt hai nàng đều rất vui vẻ, không thể chờ đợi thêm được nữa, dường như không hề sợ Khâu Vạn Thiên sẽ kiểm tra ra thật giả, cực kỳ chắc chắn bản thân mới là thật vậy.

Khâu Vạn Thiên xòe tay ra, vạch mạnh một cái, một kẽ hở nứt ra từ hư không.

“Vào đi, cả ngươi nữa.” Khâu Vạn Thiên nói với Tống Hoàng Đình.

Tống Hoàng Đình vội vàng đa tạ. Giờ đây y đã mất đi tông môn, mà Tu Thần cũng chưa xuất hiện. Nếu ném y ở lại đây một mình thì chắc chắn sẽ chết, đi cùng với họ tới Thiên môn có khi còn sống tiếp được.

“Sư phụ, người không trở về sao?” Tống Quan Tĩnh hỏi.

“Vi sư đi tìm kẻ các ngươi nói ban nãy. Các ngươi về trước đi, bản thể của vi sư tự khắc sẽ phân biệt được thật giả.” Khâu Vạn Thiên nói.

“Vâng!” Hai Tống Quan Tĩnh gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy thù hận. Tống Hoàng Đình run rẩy đi theo sau.

Sau khi tới tới trước khe nứt truyền tống, ba người quay đầu lại nhìn Khâu Vạn Thiên, muốn cáo biệt lão.

Nhưng ba người lập tức biến sắc.

Khâu Vạn Thiên thấy sắc mặt ba người kia trắng bệch, tim chợt giật thót, lão vội vàng quay đầu lại.

Cổ lão bị người ta siết chặt, rồi cả người bị nhấc bổng lên.

Tống Hoàng Đình nhìn thấy cảnh này, tim y gần như ngừng đập.

Cảnh tượng này quá quen thuộc!

Động tác thương hiệu của Tu Thần!

Cho dù bản thân ngươi có mạnh mẽ tới mức nào, Tu Thần vẫn luôn có thể xách cổ ngươi lên giống như xách cổ một con gà con.

Vốn y cảm thấy hóa thân này của Khâu Vạn Thiên vô cùng trâu bò, chỉ cần một chiêu đã tiêu diệt được hai người kia, nhưng giờ xem ra cũng không ổn rồi!

Ngay cả việc Tu Thần xuất hiện sau lưng lúc nào cũng không biết, hơn nữa còn giống hệt y ngày xưa, bị Tu Thần bóp chặt cổ không thể động đậy.

Khâu Vạn Thiên hoảng hốt, run sợ nhìn người nam tử trẻ tuổi trước mặt mình. Lão muốn phản kháng, nhưng giờ phút này tất cả các pháp thuật đều không thể sử dụng được, hoàn toàn bị khống chế rồi!

Thực lực phải mạnh cỡ nào mới có thể khiến hóa thân của Tổ Nguyên cảnh hoàn toàn bị trói buộc, không thể phản kháng? Chỉ e người này có cùng tu vi với bản thể của lão!

Nhưng trong cả Thiên Khôn Tử giới, thực lực của lão tuy không đủ đứng thứ nhất, nhưng ít nhất cũng là một trong ba người mạnh nhất!

Vì sao lão chưa từng thấy người này bao giờ?

“Ngươi lợi hai lắm sao? Giết người của ta chỉ trong một giây?” Mặt Tu Thần lộ ra nụ cười đầy hứng thú.

“Ngươi…ngươi…” Cổ Khâu Vạn Thiên sắp bị Tu Thần bóp gãy tới nơi, thần nguyên của hóa thân lúc này cảm nhận được nỗi đau đớn khôn cùng, giống như bị liệt hỏa thiêu đốt.

“Sư phụ!”

Tống Quan Tĩnh thấy cảnh đó liền xông tới, nhưng bên ngoài khe nứt cũ lại xuất hiện một khe nứt to lớn, mạnh mẽ hút ba người bọn họ vào trong, rồi nhanh chóng khép lại, ba người biến mất không còn tung tích.

Tu Thần chỉ nhìn một cái liền bật cười: “Được đấy chứ, bản thể đích thân kéo về, nhưng sao bản thể lại không đích thân qua đây?”

“Các ngươi ấy à, đúng là sống càng lâu càng thận trọng, sợ chết! Ta biết ngươi định điều tra rõ ràng thân phận của ta rồi mới đến tìm ta. Vậy ta sẽ đợi.” Hắn nhếch mép cười.

“Ầm!”

“Hự…Aaaaa!!!”

Thất khiếu Khâu Vạn Thiên đột nhiên phụt ra ngọn lửa màu đen, rồi biến thành tro bụi trong chớp mắt.

Tu Thần phủi tay, sau đó quan sát xung quanh.

Hắn vừa nãy đương nhiên là cố ý thả Tống Quan Tĩnh đi. Hắn đã sớm thu hoạch xong sinh linh chi lực rồi. Vừa nãy Madara sử dụng huyễn thuật đã giết tất cả bọn họ, lúc sau đều là những người đã được hồi sinh.

Lần đồ sát này, Tu Thần đã kiếm được lượng sinh linh chi lực dồi dào.

Ba người Tống Quan Tĩnh đã trực tiếp đem đến cho hắn ba mươi triệu tỷ sinh linh chi lực! Lại thêm tất cả môn đồ Lưu Vân tiên tông, cùng sinh linh trong toàn bộ phạm vi vạn dặm xung quanh. Tu Thần chỉ cần hai mươi triệu tỷ nữa là thăng đến cấp bảy!

Bây giờ nền tảng đã chắc, đã đến lúc để các đồ đệ ra ngoài mở mang tầm mắt rồi.

Bóng dáng Tu Thần biến mất tại chỗ, rồi ngay sau đó xuất hiện trên đỉnh núi Thiên Tử.

Lúc hắn trở về miếu Thiên Thần, ba đồ đệ đều không ở đó, Tiger cũng không thấy đâu, tất cả đã ra ngoài rèn luyện rồi.

Thời gian ở Tử giới khác với Tán giới, tuy Tu Thần cảm thấy mình đi còn chưa đến ba tiếng đồng hồ, nhưng đối với Tán giới đã qua gần hai mươi ngày.

“U oa u oaaaa!”

“Pika pikaaaaa!”

Kim Cầu và Pikachu nhìn thấy Tu Thần liền phấn khởi chạy qua.

Tu Thần cười ha ha, hắn gõ đầu chúng, sau đó đi tới chỗ Thiên Trì Viên Bàn rồi thoải mái nằm xuống.

Bây giờ đám người Kinh Như Tuyết đang chiến đấu nên tạm thời chưa cần gọi về, đợi đánh xong hẵng tính đi.

Tu Thần đột nhiên nhớ tới Thiết Đầu, thế là hắn liền tìm nó.

Đám người Tư Mã Liệt Dương vẫn luôn ở trong sơn cốc, khoảng thời gian qua bọn họ căn bản không hề ra ngoài.

Tu Thần búng tay một cái, đám Thiết Đầu liền xuất hiện trước mặt hắn.

“A? Đại nhân?”

Thiết Đầu đang chơi cờ năm quân với Tư Mã Liệt Dương, vừa nhìn thấy Tu Thần liền vội vã đứng dậy.

Đám Tư Mã Liệt Dương cũng vội vàng đứng dậy, tỏ ra vô cùng kích động. Bọn họ còn tưởng Tu Thần đã quên mất mình rồi, nhưng lại không dám đi lung tung ra bên ngoài.

“Tư Mã, không phải lúc trước ngươi bảo muốn đi Tử sao?” Tu Thần hỏi.

Tư Mã Liệt Dương ngớ ra, trên mặt đầy kinh ngạc, hỏi Tu Thần với vẻ không dám tin: “Đại nhân đã giải quyết xong đám người Tống Hoàng Đình rồi sao?”

“Ngươi chỉ cần trả lời câu hỏi của ta.” Tu Thần nói.

Tư Mã Liệt Dương cười bồi vài tiếng, sau đó nói: “Thật ra để tiểu nhân ở lại Thiên Nguyên đại lục cũng được, có phải là Tử giới hay không cũng chẳng sao, chỉ cần không phải là ở U Minh giới, thì ở đâu cũng vậy cả thôi.”

Đương nhiên rồi, nếu có thể chọn, gã vẫn muốn quay về Tử giới, dù sao nơi đó mới là quê hương của gã, nhưng gã không dám nói thế với Tu Thần.

Nhưng suy nghĩ của những người khác lại không giống vậy, họ muốn ở lại đây hơn.

Giờ đây tu vi của họ đã đạt đến cực hạn, không thể tăng lên được nữa. Nói không chừng ở lại Thiên Nguyên đại lục này còn có thể làm cường giả, đi đến Thiên Khôn Tử giới chỉ có thể ở dưới người khác mà thôi.

“Các ngươi vốn là người của Thiên Khôn Tử giới, không thích hợp ở lại Thiên Nguyên đại lục này, ta đưa các ngươi đi. Lưu Vân Tiên tông đã bị tiêu diệt, con đường sau này các ngươi phải tự đi rồi.” Tu Thần nói.

Lưu Vân Tiên tông đã bị tiêu diệt?

Bốn người Tư Mã Liệt Dương chấn động, nét mặt kinh ngạc không dám tin.

Bọn họ cũng nghĩ sẽ có ngày này, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy!

“Đại…đại nhân…”

“Được rồi, không giết các ngươi là do các ngươi đã quy hàng ngay từ ban đầu, nhưng muốn ở dưới trướng của ta thì còn chưa đủ tư cách đâu, đi đi.” Tu Thần trực tiếp vẫy tay, bốn người biến mất trong nháy mắt, trở về Thiên Khôn Tử giới.

Hắn không thích thu thuộc hạ có sẵn, hắn thích nuôi từ bé cơ. Đương nhiên, Tiger và Thiết Đầu là trường hợp đặc biệt.

“Đại nhân, người đừng đuổi bọn tiểu nhân đi! Tiểu nhân chỉ muốn ở bên cạnh ngài, đi theo những người khác không đã!” Thiết Đầu thấy bốn người Tư Mã Liệt Dương biến mất trong chốc lát lập tức quỳ xuống, khóc nức nở cầu xin.

Tu Thần bật cười: “Được rồi đứng lên đi, có nói là đuổi ngươi đi đâu. Ngươi là hồn yêu không có thân xác, sau này tu vi sẽ không cao, ta sẽ tạo thân xác cho ngươi.”

Nói rồi các chấm sáng xanh tuôn ra từ lòng bàn tay hắn bao phủ cả người Thiết Đầu.

Chỉ thấy xương trắng trên người Thiết Đầu nhanh chóng mọc ra máu thịt, biến thành sinh linh trong nháy mắt.

“Đa tạ ơn tái tạo của đại nhân!” Thiết Đầu cảm nhận thể sinh linh mới của mình, kích động tới nỗi nước mắt lưng tròng. Trước đây nó có nằm mơ cũng không ngờ có một ngày mình có thể trở thành sinh linh!

“Đứng lên đi.”

Tu Thần phất tay, sau đó có vài bóng người xuất hiện bên cạnh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất