Chương 236: Bắt đầu đỉnh tu, tộc Thượng Cung!
Điều mà hiện giờ Tu Thần muốn làm chính là tạo ra vài thế lực siêu trâu bò, sau đó xâm chiếm toàn diện Thiên Khôn Tử giới, khiến thế giới này trở lên hỗn loạn.
Có trong tay năng lực Khống Chế Thời Gian, tạo ra cường giả đối với hắn không thành vấn đề.
Cấp bậc tu luyện ở Thiên Khôn Tử giới nhiều hơn các tiểu thế giới sáu cấp. Chín cấp trước không thay đổi, sáu cấp sau là: Tôn Giả cảnh, Nguyên Đan cảnh, Đan Tổ cảnh, Thượng Tôn cảnh, Thánh Thiên cảnh.
Đẳng cấp thế giới có hạn chế, tiểu thế giới chỉ có thể đạt đến Tôn Giả cảnh, còn ở Tử giới có thể đạt đến Thánh Thiên cảnh.
Quy tắc này từng là quy tắc ý chí tích điểm.
Tu Thần là vô địch, siêu cấp đại lão của Bát Đại Nguyên giới còn phải quỳ trước mặt hắn gọi một tiếng cha, không có chút sức đánh trả nào.
Nhưng những cường giả mà hắn tạo ra không thể cao hơn cường giả tu vi cao nhất của thế giới này, bởi vì Tử giới không chịu nổi năng lượng mà cường giả cấp Thánh Thiên cảnh trở lên sử dụng, một khi xuất hiện liền lập tức bị quy tắc truyền tống lên Nguyên giới, nếu cố tình ở lại, thì Tử giới sẽ bị sụp đổ hoàn toàn. Tu Thần sẽ phải hao tổn tinh lực bảo vệ Tử giới khỏi bị sụp đổ, như vậy rất lôi thôi phiền phức, không cần thiết.
Để đồ đệ của hắn lên đến Nguyên giới, vẫn cần hắn đích thân dẫn đi.
Có thể phá giải quy tắc này không?
Có thể, Tu Thần chỉ cần thăng lên cấp tám Phệ Hóa Chư Thiên là được, sau đó sửa lại quy tắc thế giới của Tử giới là xong.
Nhưng bây giờ vẫn chưa làm được!
Nhìn số điểm kinh nghiệm kia là Tu Thần lại tê liệt da đầu!
Hiện nay tu vi cao nhất mà Tu Thần có thể đạt đến là Thánh Thiên cảnh, vẫn chưa đủ để hắn lên Thánh Thiên cảnh tầng chín, ngộ nhỡ ngày nào đó đầy rồi lại phải tước cảnh giới của hắn, phiền phức quá.
Bây giờ hắn thăng cấp rồi, có năng lực này, thì còn kêu đồ đệ tu luyện cái quái gì?
Cứ thế mà tung hoành Thánh Thiên cảnh chẳng tốt hơn sao?
Một người từ lúc bắt đầu tu luyện đến Thánh Thiên cảnh mất bao nhiêu thời gian? Có lẽ phải một hai kỷ nguyên, đợi đồ đề hắn tu luyện một hai kỷ nguyên xong có lẽ hắn đã sớm xưng bá vạn giới rồi, như vậy thì còn ý nghĩa gì chứ.
Bắt đầu từ cấp thứ hai, đồ đệ của hắn đã không theo kịp hắn rồi, cho dù có tài giỏi hơn nữa, bồi dưỡng thêm tài nguyên nhiều hơn nữa cũng không theo kịp.
Bây giờ còn chưa đến Đế cảnh thì đã phải tới Tử giới để diệt những người trên Tôn Giả cảnh rồi. Đợi bọn họ tự luyện đến đẳng cấp này, e rằng Tu Thần đã giải quyết xong tám mươi mốt Tử giới rồi.
Muốn vui vẻ thì phải tranh thủ!
Cho nên việc hắn cần làm bây giờ chính là kéo đồ đệ và thuộc hạ đến cấp cao nhất của thế giới này.
Ừm, tất cả tu vi giống nhau cũng không ổn, đồ đệ và thuộc hạ cùng thú cưng vẫn nên phân biệt rõ ràng.
“Vậy Kinh Như Tuyết là Thánh Thiên cảnh tầng năm, Phương Nhuế Nhuế tầng bốn, Thượng Cung Cẩn tầng ba. Những người khác đều là cảnh giới tầng một, để bọn chúng tiếp tục thăng cấp từ điểm khởi đầu này.” Tu Thần lẩm bẩm.
Nghe xem đây là tiếng người sao, bắt đầu tu luyện từ Thánh Thiên cảnh!
Cái này mà đồn ra ngoài, sợ rằng tất cả người ở Thiên Khôn Tử giới đều sẽ liều mạng chạy đến bái Tu Thần làm sư phụ, không thì làm nô lệ cũng được.
Giờ bọn Kinh Như Tuyết đang dạo bên ngoài, thăm thú thế giới mới, Tu Thần cũng không vội gọi bọn họ về. Việc hắn cần làm bây giờ là cải tạo lại núi Thiên Tử.
Hiện giờ đã có địa bàn, năng lực cũng đủ rồi, có thể cải tạo núi Thiên Tử thành hình dáng hắn muốn ban đầu.
Đẳng cấp nhất định phải đột phá mọi giới hạn! Cho dù đại lão của Cửu Đại Nguyên giới đến xem cũng phải thèm thuồng nhỏ dãi.
Trung Châu Thượng cảnh, bên trong đại điện Thiên môn.
Khâu Vạn Thiên ngồi trên cao mặt không biểu cảm. Phía dưới có hai người đang quỳ. Các đại trưởng lão của Thiên môn đứng hai bên trái phải.
Hai người đang quỳ chính là Tống Quan Tĩnh và cha của nàng ta - Tống Hoàng Đình.
Về phía tên Tống Quan Tĩnh giả kia, Tu Thần chắc chắn sẽ không để nàng ta bị đưa về cùng, hủy luôn tại chỗ.
Tu vi của Tống Quan Tĩnh giả chỉ khi ở trong lĩnh vực của hắn mới giống tu vi của Tống Quan Tĩnh thật, một khi ra khỏi lĩnh vực vô địch sẽ lộ nguyên hình là một kẻ gà mờ. Tu Thần sẽ không để Khâu Vạn Thiên phát hiện ra điều này.
“Ngươi có biết ngươi vừa nói gì không?” Khâu Vạn Thiên trầm giọng hỏi.
Tống Hoàng Đình run rẩy, sắc mặt vô cùng khiếp sợ, quỳ dưới đất run rẩy đáp lời: “Môn chủ đại nhân, tiểu nhân cũng chỉ là nghe tên Lý Thần Hi giả đó nói, lại kết hợp với sự việc lúc trước , hiện giờ tiểu nhân cũng không biết đâu là thật đâu là giả nữa…”
Y đem câu chuyện mà Lý Thần Hi nói và cả sự việc xảy ra trong Tán Giới Liên Đồ kể lại không sót một câu.
Tống Quan Tĩnh quỳ bên cạnh nghe cha mình nói, mặt đen lại, toàn là nói năng xằng bậy! Nhưng nàng ta lại không dám hé răng.
Nàng ta cũng có liên quan đến cái chết của Chu Thiên Lạc và Mị Vô Song.
Vốn dĩ hai người bọn họ không nhất thiết phải cùng nàng ta trở về, nhưng hai người họ biết nàng phải về nhà, cũng muốn đi theo chơi, tu luyện thật sự rất nhàm chán, Tống Quan Tĩnh cũng không từ chối liền đồng ý.
Nhưng cũng chính vì nàng ta đồng ý, mới khiến Thiên môn mất đi hai đại tướng, trụ cột tương lai.
Tống Hoàng Đình khổ sở trong lòng, bây giờ y đã tin lời Lý Thần Hi, phân thân của Khâu Vạn Thiên lợi hại như vậy còn không thoát khỏi lòng bàn tay của Tu Thần, có lẽ bản thể đi cũng chỉ thế mà thôi, cùng lắm thì ngang sức ngang tài.
Một kẻ mạnh như vậy, tại sao lại đến tiểu thế giới của hắn? Đầu óc có vấn đề sao? Cách giải thích duy nhất giống như Lý Thần Hi nói, những ma đầu diệt thế đều bắt đầu trỗi dậy từ tiểu thế giới.
“Cái gì mà ma đầu diệt thế, cái gì mà bảy anh em hồ lô núi Bất Chu, chín đại Nguyên giới, thật là nói năng xằng bậy! Những gì Lý Thần Hi biết chẳng lẽ Khâu Vạn Thiên ta lại không biết? Còn cần một tên phế vật như hắn nói hay sao?” Khâu Vạn Thiên cười lạnh.
Tống Hoàng Đình quỳ mọp dưới đất, run lẩy bẩy không dám lên tiếng.
“Các ngươi lui ra đi.” Khâu Vạn Thiên nói.
“Vâng, thưa sư phụ!” Tống Quan Tĩnh khấu đầu, sau đó đứng dậy cùng phụ thân rời khỏi đại điện.
“Môn chủ, tên Lý Thần Hi đó vốn dĩ là giả, không cần bận tâm lời hắn nói, bây giờ chúng ta cần làm rõ tại sao có người lại có thể mạo danh Quan Tĩnh, còn cả Thiên Lạc và Vô Song nữa. Ngài cũng từng nói, ngay cả hóa thân Tổ Nguyên cảnh của ngài cũng không phân biệt được. Thủ đoạn này quỷ dị vượt quá sức tưởng tượng. Hơn nữa đối phương có thể giam cầm hóa thân Tổ Nguyên cảnh, vậy tu vi chắc chắn phải trên Thượng Tôn cảnh. Lẽ nào Thiên Khôn Tử giới đã bị Tử giới khác xâm chiếm?” Một ông lão tóc đỏ vẻ mặt nghiêm trọng lên tiếng.
Một trưởng lão khác cũng tiếp lời: “Nếu có thể giả mạo Tống Quan Tĩnh, vậy thì Lý Thần Hi cũng như vậy, xem ra bọn chúng là đồng bọn. Sao chép được thực lực, thuật pháp, thần thông, theo ta được biết thì trong Thiên Khôn Tử giới hình như không có ai có thủ đoạn kiểu này.”
“Phải chăng là do bản thể của Thiên Nguyên Tử làm?” Khâu Vạn Thiên cau mày, giọng điệu có phần lo lắng.
“Bản thể của Thiên Nguyên Tử?” Mọi người sững sờ, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Ban đầu Thương Cổ Tử giới là do Thiên Nguyên Tử hóa thân, sau khi bị tru sát thì không còn tin tức gì. Đồn rằng bản thể là người của chín đại Nguyên giới, trước giờ cũng không rõ lão tại sao lại đến làm mưa làm gió ở Tử giới. Tống Hoàng Đình cũng từng gặp hóa thân của Thiên Nguyên Tử, tu vi rất thấp. Lẽ nào rất nhiều nơi trong tiểu thế giới của Tử giới đều có hóa thân của lão? Lão rốt cục muốn làm gì?” Trưởng lão tóc đỏ nghi hoặc.
Khâu Vạn Thiên nhíu mày, đang suy tư điều gì đó, hồi lâu sau mới hỏi: “Các ngươi đã từng nghe đến tộc Thượng Cung của Thiên giới trong chín đại Nguyên giới chưa?”
Tộc Thượng Cung?
Đám trưởng lão nghe xong mí mắt giật mạnh, hình như vô cùng kiêng kị cái tên này.