Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 239: Thăng cấp tu vi! Phát hiện bất ngờ!

Chương 239: Thăng cấp tu vi! Phát hiện bất ngờ!

Đệ tử miếu Thiên Thần bắt đầu tu luyện từ Thánh Thiên cảnh?

Tức là bắt đầu từ cảnh giới cao nhất của tám mươi mốt Tử giới?

Khởi điểm này có phải hơi vô lý rồi không?

Mấy người Kinh Như Tuyết đều ngẩn ra, thậm chí còn có chút không dám tin vào những gì nghe thấy.

Họ có thể trực tiếp leo lên đến cấp bậc lợi hại nhất sao? Sau này thầy thu nhận đệ tử cũng như thế, vừa vào đã quét sạch Tử giới hay sao?

Chỉ tưởng tượng thôi cũng đã thấy kích thích rồi! Đặc quyền này thật sự lớn quá!

Trên trời dưới đất, có lẽ chưa ai nghe thấy chuyện như vậy bao giờ. Đừng nói là nghe, phỏng chừng còn không ai dám nghĩ đến nữa là.

Tu luyện vẫn luôn là đấu với trời với đất với người, cực kỳ hao tổn tài nguyên và thời gian.

Kẻ càng mạnh thì càng gặp phải nhiều kiếp nạn và trở ngại, từ khi tích điểm hóa thành vạn giới đến nay, có bao nhiêu người bước vào con đường tu luyện? Có bao nhiêu người chết giữa chừng? Có bao nhiêu người đạt được đến Thánh Thiên cảnh? Hiếm lắm, vậy mà bây giờ Tu Thần lại có thể trực tiếp cho bọn họ lấy Thánh Thiên cảnh làm khởi điểm!

Nói ra ngoài có ma mới tin!

Chư Thiên Vạn Giới là của nhà ngươi mở ra chắc, ngươi muốn chơi kiểu gì cũng được? Không màng tất cả quy tắc?

Mà tình hình hiện tại đúng là như vậy, Chư Thiên Vạn Giới vốn nên thuộc về Tu Thần.

“Thưa thầy, ý của người là, có thể cho chúng đồ đệ trực tiếp đạt đến Thánh Thiên cảnh sao?” Kinh Như Tuyết run giọng hỏi.

Có thể trực tiếp trở thành cường giả, ai còn muốn tu luyện từ từ chứ? Đặc biệt là đối với bọn họ, trước giờ việc gì cũng đều là Tu Thần đích thân ra tay. Nói trắng ra đồ đệ như bọn họ có hay không cũng chẳng khác gì nhau, nói chung không giúp được chuyện gì.

Nhưng nếu bọn họ đạt đến Thánh Thiên cảnh, đạt đến tu vi cao nhất của Tử giới, vậy thì chắc là giúp đỡ được thầy rồi chứ? Thầy có thể ngủ ngon, uống trà, làm những việc muốn làm ở miếu Thiên Thần rồi nhỉ?

“Vi sư là loại người nói xạo sao?” Tu Thần hỏi.

Lời vừa nói ra, toàn bộ lắc mạnh đầu.

Trong lòng bọn họ, Tu Thần sớm đã là vô địch rồi, cho dù có bất ngờ hơn nữa, có khoa trương vô lý hơn nữa, chỉ cần là Tu Thần nói, thì nhất đinh là vậy!

“Kinh Như Tuyết, ngươi là đại đệ tử, ngươi trước đi.” Tu Thần nói.

“Vâng thưa thầy!”

Kinh Như Tuyết kích động bước ra, đứng trước mặt Tu Thần, nhất thời tay chân thừa thãi, không biết phải đứng thế nào.

Tu Thần bật cười nói: “Không phiền phức như vậy đâu, nhắm mắt lại là được.”

Kinh Như Tuyết đỏ mặt, sau đó nhắm mắt lại.

“Vù… “

Tu Thần chạm một ngón tay vào trán Kinh Như Tuyết, một vòng tròn màu vàng kim lan ra như làn sóng, trong phút chốc khí tức của Kinh Như Tuyết mạnh lên gấp nhiều lần.

[Đồ đệ Kinh Như Tuyết của ngài thăng cấp Hóa Thần cảnh, nhận được một vạn điểm lĩnh vực và một triệu điểm kinh nghiệm.]

Tu Thần ngẩn người.

Như vậy cũng có phần thưởng sao?

Tại sao lúc trước thần thú không có?

Ngay sau đó hắn lập tức hiểu lý do, sinh linh do bản thân tự tạo ra khi thăng cấp sẽ không nhận được phần thưởng, chúng hấp thu sinh linh chi lực do hắn tự thu hồi.

Nhưng đồ đệ và thuộc hạ thì không phải!

Nguyên nhân là sao? Kỳ thực rất đơn giản, vẫn là quy tắc tích điểm.

Hiện nay Chư Thiên Vạn Giới có hai quy tắc xuất hiện cùng lúc.

Một chính là quy tắc ý chí tích điểm kiếp trước của Tu Thần, tuy chuyển kiếp thành Tu Thần hiện nay, nhưng quy tắc vẫn đang vận hành.

Còn một quy tắc nữa là do Tu Thần hiện nay tự đặt ra.

Cường giả Thánh Vương dịch chuyển tức thời mười mét, Sáng Tạo Sinh Mệnh, sáng tạo ra Thanos và Madara, thay đổi tu vi và năng lực trong lĩnh vực vô địch, tùy ý chế tạo thiên tài địa bảo đỉnh cấp… những cái này đều là quy tắc mà Tu Thần tự sáng tạo ra.

Khác biệt ở chỗ, lúc trước quy tắc ý chí tích điểm một khi đã hình thành thì không thể thay đổi được, định rồi thì vĩnh viễn bất biến, còn Tu Thần lại muốn đổi thế nào thì đổi.

Đây chính là sự khác biệt lớn nhất của ý chí tích điểm và ý chí tự chủ của Tu Thần sau khi chuyển kiếp! Cũng là lý do vì sao tích điểm hoàn toàn từ bỏ bản thân.

Bọn Kinh Như Tuyết được sinh ra dưới quy tắc tích điểm, cho nên mỗi lần thăng cấp nhận được sinh linh chi lực là của quy tắc tích điểm kiếp trước tặng.

Còn sinh linh do Tu Thần sáng tạo ra thăng cấp tu vi, thì thứ Tu Thần nhận được lại là sinh linh chi lực thuộc về bản thân hắn, vậy đương nhiên không có phần thưởng nào ở đây rồi.

Ví dụ đơn giản hơn chút.

Nếu quy tắc tích điểm là một công ty, người của công ty làm việc thì tích điểm phải phát lương cho bọn họ. Bây giờ Tu Thần cũng mở một công ty, thì tiền lương của nhân viên trong công ty Tu Thần phải do chính hắn bỏ tiền túi ra trả.

Bây giờ nhân viên của công ty tích điểm này trở thành gián điệp của Tu Thần, Tu Thần và gián điệp ký hợp đồng, gián điệp nhận được thù lao ở công ty tích điểm đều giao hết cho Tu Thần, mà Tu Thần dùng tiền trong tài khoản công ty trả thù lao cho gián điệp, đại khái là như vậy.

Lúc trước thần thú thăng cấp tu vi có nhận được phần thưởng hay không thực ra Tu Thần không chú ý, chủ yếu là do tu vi quá thấp phần thưởng nhận được quá ít, Tu Thần ban đầu cũng không hy vọng gì vào bọn chúng.

Bây giờ sau khi phát hiện ra việc đáng chú ý này, Tu Thần nhếch mép cười.

Lúc còn ở tiểu thế giới, sinh linh chi lực không đủ đã khiến hắn buồn bực. Bởi vì sau khi thu hoạch xong sinh linh chi lực ở một thế giới, trước khi mở rộng lĩnh vực ra ngoài, nếu muốn tiếp tục thu hoạch Tu Thần chỉ còn cách thông qua việc đồ đệ hoặc bọn khế yêu Tiểu Bạch thăng cấp.

Nhưng bọn họ thật sự thăng cấp quá chậm, nếu dựa vào bọn họ để thu hoạch đủ sinh linh chi lực thì có ma mới biết phải đợi đến tháng năm nào? Tu Thần đành phải từ bỏ, đi tìm đường khác.

Nếu thật sự không còn cách nào, thì chỉ còn nước nhận thêm nhiều đồ đệ, từ từ phát triển, tập trung bồi dưỡng theo con đường này thôi.

Sau đó, bà lão kia xuất hiện khiến hắn lược bỏ đi cách này.

Đạt đến cấp bảy thì cho dù hôm nay bị đại lão Tử giới cô lập ở đây cũng không cần bận tậm nữa, thậm chí nỗi lo lắng thu hoạch xong tám mươi mốt Tử giới cũng không đủ để thăng cấp lúc trước cũng không còn nữa.

Không đủ thì nhận đồ đệ thôi!

Đạt đến cấp bảy, thì hoàn toàn không còn nhân tố nào có thể thể hạn chế Tu Thần phát triển. Thoải mái!

Tu Thần tiếp tục thăng cấp!

Chỉ thấy từng gợn sóng tròn màu vàng lan ra trên trán Kinh Như Tuyết, mỗi một vòng tròn là một đại cảnh giới.

Cứ thăng cấp một cảnh giới thì lập tức thưởng cho Tu Thàn, từ Hóa Thần cảnh đến Thánh Thiên cảnh! Hơn nữa Tu Thần còn phát hiện, sau khi đến Tôn Giả cảnh, mỗi lần cảnh giới tăng cấp một tầng sẽ nhận thêm sinh linh chi lực.

Lại thêm một bất ngờ mới!

Nhưng cuối cùng khi Kinh Như Tuyết đạt đến Thánh Thiên cảnh tầng năm thì Tu Thần vẫn dừng lại.

Làm việc vẫn nên theo kế hoạch thì hơn.

“Được rồi.” Tu Thần thu tay lại, mỉm cười nhìn Kinh Như Tuyết.

Kinh Như Tuyết chầm chậm mở mắt ra, trong đôi mắt lấp lánh ánh lửa vàng.

Đôi mắt đó như nhìn thấu quá khứ và tương lai, sáng lấp lánh như sao.

Trong thời gian Tu Thần thăng cấp tu vi, Kinh Như Tuyết cảm giác dường như vô số kỷ nguyên đã trôi qua, nhưng khoảng thời gian đó chỉ như một chớp mắt mà thôi, cảm giác đó vô cùng thần kỳ, khó nói thành lời.

Nàng chầm chậm đưa tay lên, kích động không nói lên lời.

Sức mạnh!

Sức mạnh vô cùng to lớn! Sức mạnh mà nàng chưa bao giờ dám nghĩ đến giờ đang tràn ngập khắp cơ thể nàng!

Lúc này nàng mới phát hiện bản thân mình lúc trước nhỏ bé thế nào, hơn nữa lại càng thấy thầy của mình vĩ đại ra sao!

Bởi vì dù nàng đã đạt đến thực lực như bây giờ, nhưng vẫn không thể nhìn ra cảnh giới của Tu Thần, cũng không có cách nào lý giải bản lĩnh này của Tu Thần.

“Đa tạ ân điển của thầy!” Kinh Như Tuyết lập tức quỳ xuống, nói bằng giọng điệu vô cùng kích động.

“Được rồi, tu vi và cảnh giới đều đồng bộ xong rồi, tự mình cảm nhận, làm quen đi.” Tu Thần gật đầu hài lòng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất