Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 92: Một con chó cũng có thể điểm hóa thành yêu quái!

Chương 92: Một con chó cũng có thể điểm hóa thành yêu quái!

Việc Tu Thần thích làm nhất chính là đập tan vẻ tự cao tự đại của người khác. Hắn đã trực tiếp điểm hóa Trương Hoạt Sơn thành thiên phú bậc chín.

Lúc này Trương Hoạt Sơn quả thực không dám tin, nét mặt vô cùng hoảng sợ và kích động, sau đó kéo kéo cha mình.

"Phụ thân... hình như... con có thiên phú bậc chín rồi!"

Đương nhiên là Trương Thiên Ý đã nhìn thấy, giờ phút này trong lòng lão ta đang dậy sóng.

Thánh Tôn cảnh có thể tùy tiện điểm hóa thiên tư ư?

Sao trước đây lão ta chưa từng nghe nói đến?

Nếu thực sự có thể làm như thế, vậy thì lần này bọn họ tới đây chẳng khác nào tìm đường chết! Mà từng lời nói hành động của Trương Vân Đồng hoàn toàn là của một thằng ngu!

Trương Vân Đồng nhìn thiên phú của nhị thúc nhà mình, cả người ngây ra như phỗng, mắt cũng quên cả chớp.

"Bậc chín? Không thể nào, chắc chắn là giả, chắc chắn là giả!" Trương Vân Đồng thất thần lầm bầm trong miệng.

"Thật sao?" Tu Thần hơi nhếch miệng cười.

Hắn lại trực tiếp điểm hóa hai người Trương Thiên Ý và Trương Hoạt Hải thành thiên phú bậc chín, sau đó điểm hóa Trương Vân Đồng thành tư chất bậc một.

Ngay lập tức, Trương Thiên Ý đã đột phá đến Hóa Thần cảnh tầng năm, nhảy thẳng qua bốn tầng tiểu cảnh giới!

Hai đứa con trai của ông ta cũng lần lượt đột phá ít nhất là sáu tầng tiểu cảnh giới, đạt đến Thần Thông cảnh viên mãn.

Còn cảnh giới của Trương Vân Đồng lại rơi xuống Tụ Khí cảnh, hơn nữa còn đang không ngừng rớt xuống tiếp.

Tu Thần có thể điểm hóa thiên phú, đương nhiên cũng có thể hạ thấp tư chất.

Ba cha con cảm nhận thiên phú của mình và sự lĩnh ngộ đối với tu luyện vào lúc này, nỗi kích động và phấn khích hiện rõ trên mặt, hoàn toàn không che giấu nổi, thiếu chút nữa là ngửa mặt lên trời gào thét.

"Vì sao vậy? Vì sao tu vi của ta lại bị thụt lùi?" Trương Vân Đồng nhăn nhó mặt mày, sợ hãi gào lên hỏi.

Trương Thiên Ý nhìn thoáng qua cháu mình, tuy trong lòng khó chịu, nhưng lúc này lão ta không để ý được nhiều như thế.

Cháu chết rồi thì còn có thể sinh thêm đứa khác.

À không, cho dù con trai chết cũng có thể sinh đứa khác được, rồi nuôi nó lớn lên, nó lại đẻ một đứa cháu!

Hôm nay mình đã có thiên phú bậc chín rồi! Bước vào Đế cảnh chỉ trong nay mai thôi! Còn cần cháu chắt làm gì?

"Đa ta đại nhân đã có ơn điểm hóa! Tiểu nhân trọn đời ghi tạc ân trạch của đại nhân trong lòng!" Trương Thiên Ý quỳ xuống, dập đầu về phía Tu Thần.

Hai đứa con trai lão ta cũng lập tức lấy lại tinh thần, học theo điệu bộ của Trương Thiên ý dập đầu tạ ơn.

"Cha! Ông nội! Nhị thúc! Mọi người giúp con đi!" Trên mặt Trương Vân Đồng lúc này đã mất sạch vẻ kiêu căng ngạo mạn lúc trước, thay vào đó là nỗi sợ hãi và tuyệt vọng vô bờ bến.

"Nghiệt tử! Ngay từ đầu ta đã cảnh cáo ngươi phải khiêm tốn! Đồ ngu muội vô tri, hôm nay gặp phải tai họa như thế cũng là do ngươi tự chuốc vạ vào mình mà thôi!" Trương Hoạt Hải giận dữ mắng con trai.

Trương Vân Đồng ngây người, nhìn cha mình với ánh mắt không thể tin nổi.

Cuộc đời này từ khi gã bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, chưa từng nghe phụ thân mắng chửi mình như vậy.

"Ông nội..." Trương Vân Đồng lại nhìn sang Trương Thiên Ý.

"Ngươi tự giải quyết cho tốt đi." Trương Thiên Ý nhắm mắt làm ngơ.

Giờ phút này, quan hệ cha con cháu chắt đều chẳng có ích lợi gì. Chết rồi thì cùng lắm đẻ đứa khác. Bản thân mình trâu bò mới là quan trọng nhất!

Huống hồ cho dù bọn họ muốn cứu Trương Vân Đồng thì cũng phải có đủ dũng khí mới được!

Mở miệng cầu xin, chỉ sợ ngay cả bản thân cũng không giữ nổi mạng!

Đối diện với cường giả Thánh Tôn cảnh, sự sống và cái chết của mình chỉ dựa vào một suy nghĩ của đối phương mà thôi.

Vì hương khói và việc nối dõi tông đường của nhà họ Trương, hi sinh một đứa cháu để hoàn thành tâm nguyện cho ba cha con bọn họ, tính ra vẫn có lời.

Thấy ông nội yêu thương mình nhất mà cũng trở nên lạnh lùng như vậy, Trương Vân Đồng cảm thấy ông trời sắp sập xuống rồi.

Gã cả đời xuôi chèo mát mái, lớn lên trong hũ mật, làm sao chấp nhận được sự đả kích này? Nào đã từng cảm thụ nỗi tuyệt vọng như thế?

Giờ phút này đầu óc Trương Vân Đồng kêu lên ong ong, thần trí bắt đầu trở nên hỗn loạn.

"Không thể nào, tất cả chuyện này đều là giả, đều là giả! Ha ha! Đều là giả! Thiên chi kiêu tử như Trương Vân Đồng ta! Thiên phú thượng tam đẳng! Đừng nói là Thánh Tôn cảnh! Dù là Thánh Vương cảnh cũng phải xin được nhận ta! Tất cả chuyện này đều là giả! Ha ha ha!"

Trương Vân Đồng điên rồi. Không thể nào chịu nổi sự đả kích này nên gã đã phát điên!

Ba cha con Trương Thiên Ý tuy trong lòng khó chịu, nhưng không dám bày tỏ bất cứ thái độ nào ra ngoài. Chút đau đớn này chỉ cần cố gắng chịu đựng là qua thôi. Từ nay về sau cuộc đời ba cha con họ sẽ sang trang khác!

Tu Thần nhìn tình cảnh của bốn ông cháu cha con ba đời Trương gia, tức khắc cười khẩy.

Thế giới này thực sự tàn khốc như vậy. Khi bản thân không còn nhìn thấy hi vọng, liền nghĩ ngay đến việc phó thác cho người đời sau.

Nhưng một khi bản thân có hi vọng, thì ngay cả con cháu ruột thịt cũng trở mặt ngay được.

"Được rồi, trò hề này kết thúc thôi." Tu Thần lạnh nhạt nói.

Ba cha con Trương Thiên Ý chấn động cả người, ánh mắt nhìn về phía Tu Thần nóng như lửa.

"Đại nhân, ba cha con chúng tôi từ nay về sau nhất định sẽ thần phục ngài! Vĩnh viễn không phản bội!" Trương Thiên Ý lên tiếng, giọng nói run rẩy vì kích động, ngữ điệu thề thốt lại hùng hồn như chuông đồng, ánh mắt vô cùng chân thành, nhiệt huyết.

Tu Thần nghe vậy cười ha hả.

"Thần phục bản tôn?" Tu Thần tặc lưỡi thở dài một tiếng: "Cả nhà các ngươi đều ngu hết thuốc chữa."

Nói dứt lời, thân thể của hai huynh đệ Trương Hoạt Sơn và Trương Hoạt Hải nổ tung trong chớp mắt, hoán thành màn mưa máu che phủ bầu trời.

Trương Vân Đồng đang điên cuồng cười sằng sặc bên cạnh sợ hết hồn, nhìn huyết vụ lơ lửng trong không khí, bỗng nhiên nhảy bổ vào, vui vẻ quơ quào hai tay, muốn bắt lấy huyết vụ.

Nụ cười phấn khởi vẫn được giữ trên mặt Trương Thiên Ý lập tức đông cứng lại. Đôi mắt đục ngầu của lão ta từ từ lộ ra sự sợ hãi, cuối cùng cơ mặt hoàn toàn vặn vẹo vì sợ hãi và kinh hoàng.

Đến tận giờ phút này, lão ta mới rốt cuộc tỉnh táo lại. Vị đại nhân này muốn điểm hóa bọn họ không phải vì muốn thu nhận bọn họ, mà chỉ là muốn cho bọn họ hiểu một điều, đó l:

Một cường giả Thánh Tôn cảnh như Tu Thần hắn, ngay cả một con chó cũng có thể điểm hóa thành yêu quái được! Cần gì phải nương nhờ vào cái lũ rác rưởi bỏ đi như các ngươi?

Sở dĩ điểm hóa các ngươi, là muốn cho các ngươi hiểu rõ đạo lý này mà thôi.

Nào ngờ các ngươi lại tự mình tưởng thật?

Bây giờ ngộ ra điều này thì đã muộn rồi.

Trương Thiên Ý ngồi bệt xuống đất, ánh mắt trống rỗng xen lẫn tuyệt vọng nhìn chằm chằm về phía Tu Thần.

"Vì sao? Vì sao lại giày vò cha con chúng ta như thế? Vì sao lại bức bách cháu ta đến phát điên?"

Giờ phút này lão ta mới bắt đầu truy hỏi vì sao?

Tu Thần khẽ cười một tiếng. Thân thể của Trương Thiên Ý cũng lập tức tan thành huyết vụ. Trương Vân Đồng đang nhảy nhót loạn xạ ở bên cạnh cũng đồng thời bị nổ tung.

Chỉ chớp mắt, không gian bốn phía yên tĩnh trở lại.

Cần giải thích không?

Không cần!

Hậu quả này đều do bọn họ tự làm tự chịu mà thôi.

Đưa một đứa bại não thiên phú bậc bảy tới nhờ hắn thu làm đồ đệ ư? Kiến thức của người ở Quảng Nguyên vực hạn hẹp đến mức nào vậy?

Suy nghĩ quá ngây thơ rồi.

Từ trước đến nay Tu Thần thu nhận đồ đệ chưa bao giờ nhìn vào thiên tư thiên phú, mà nhìn vào cách đối nhân xử thế của kẻ đó.

Có chút thiên phú đã không coi ai ra gì, tưởng rằng trên trời dưới đất bố mày là to nhất. Nếu không giày vò đám người đó đến phát điên thì có lỗi với đôi tai của mình quá.

Tu Thần phất tay, mùi máu tanh trong không khí lập tức biến mất sạch, mặt đất cũng khôi phục lại như lúc ban đầu.

Hắn đứng dậy duỗi thắt lưng mỏi nhừ.

Đám đồ đệ đều chạy xuống núi rèn luyện rồi, quả thật là hơi vắng vẻ.

Con Kim Cầu kia lại đang ngủ trên bờ cát phía sau rồi.

Trước mắt cùng không có cao thủ nào tới cửa tặng kinh nghiệm. Xem ra hắn phải làm ra ít đồ để giải sầu mới được.

Ý tưởng này vừa nảy ra, Tu Thần lại thở dài một hơi.

Lại có người đến rồi, hơn nữa còn là người quen...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất