Chương 58: Sư Nương! Đừng Làm Như Vậy!
Trong quá trình tâm niệm dẫn đường, pháp lực cũng men theo kinh mạch mà vận chuyển từng vòng từng vòng một, giống như ngàn vạn chuỗi xiềng xích màu vàng từ từ quấn quanh bên trong cơ thể.
Dần dần... Hắn cảm nhận thấy một luồng lực lượng đang được uẩn dưỡng bên trong thân thể mình.
Thứ lực lượng này ẩn núp bên trong đan điền, vị trí của nó hoàn toàn trùng khớp với nơi tụ khí được nêu trong thức thứ nhất: Kim Thiềm Bão Lý của 《 Ngọc Thiềm Hành Khí Công 》.
Kim Thiềm Bão Lý là tụ khí, Thủy Thiềm Du Long là trùng quan, Ngọc Thiềm Vọng Nguyệt là thăng hoa.
《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》chẳng những có thể thu liễm tu vi, còn có thể phụ trợ 《 Ngọc Thiềm Hành Khí Công 》tụ tập pháp lực.
Chỉ khi ngưng tụ được, mới có thể trùng quan.
Chỉ khi phá tan cửa ải đánh thông kinh mạch, mới có thể chân chính thăng hoa.
Hai môn nội tức công pháp này vốn sinh ra để hỗ trợ lẫn nhau.
Thời gian lặng yên không một tiếng động mà trôi qua...
Trên đỉnh đầu Lý Thủy Đạo lại dâng lên từng luồng khói trắng, giống như lư hương.
Đột nhiên, hắn ngưng thần, mở to mắt, pháp lực toàn thân, thậm chí là cả khí tức đều tự nhiên mà thu lại.
Đông đông đông...
Cửa viện bị gõ vang.
Lý Thủy Đạo đẩy cửa phòng, di chuyển bên trong tiểu viện, sau đó, nâng then cửa, mở cửa tiểu viện ra.
Chỉ thấy đại sư tỷ Tương Tuyết đang đứng bên ngoài cửa viện, nàng vung vạt y bào rộng lớn, nói: "Trời sáng rõ thế này vẫn đóng chặt cửa, chẳng lẽ ngươi đang làm chuyện gì đó không thể cho người khác trông thấy ở bên trong kia?"
"Ta đang tĩnh toạ luyện công mà." Lý Thủy Đạo vội vàng giải thích.
"Phu nhân đang chờ ngươi ở khu nuôi thú, có vẻ như người đang muốn đến phường thị, ngươi mau qua đi." Tương Tuyết nói.
"Là sư nương và sư phụ cùng đi phường thị hay chỉ có một mình sư nương?" Lý Thủy Đạo đột nhiên hỏi.
"Chỉ có một mình phu nhân thôi."
Khu nuôi thú...
Ngoại trừ một con Bạch Vũ Hạc với thân thể tao nhã, cũng chỉ có một mình Tần Ngọc Nga.
Nàng mặc một bộ váy dài bằng tơ lụa thuần màu trắng, tơ lụa nhẵn nhụi sán sát lên dáng người thon dài của nàng, làm lộ rõ từng đường nét tinh tế, tựa như một đóa sen trắng đang nở rộ.
Trên chiếc váy dài nọ lại có một đường thêu bằng kim tuyến tinh xảo, quanh quẩn bên vòng eo mảnh khảnh của nàng, người đẹp tựa như ảo mộng.
Ống tay áo rộng rãi của nàng được buông thả tự nhiên, trong lúc nhẹ nhàng phiêu đãng lại lộ ra một loại tiên khí khó có thể hình dung.
Trên đỉnh chiếc trâm gài tóc có gắn một đóa hoa sen màu trắng, không ngừng lóe lên quang mang nhàn nhạt, lại kết hợp cùng mái tóc đen tuyền mượt mà của nàng, đúng là bổ khuyết cho nhau, càng tôn lên vẻ đẹp của cả hai.
Gương mặt nàng như vẽ, hai gò má hây hây, đôi môi hồng nhuận hé mở, lộ ra một nụ cười mỉm dịu dàng.
Nói nàng là tiên tử trong bức tranh cũng không quá đáng.
Nhìn thấy Lý Thủy Đạo bước đến, Tần Ngọc Nga bình thản mỉm cười.
"Tuyết Nhi, ngươi trở về đi, ta cần đi phường thị một chuyến." Tần Ngọc Nga mở miệng dặn dò.
"Tuân mệnh." Tương Tuyết lập tức xoay người rời đi.
Lý Thủy Đạo cưỡi lên Bạch Vũ Hạc, con hạc lớn vui sướng, lập tức giương cánh bay lên trời.
Tần Ngọc Nga thướt tha đứng trên lưng hạc, dáng người nhẹ nhàng, giống như tiên tử từ trong mây, buông xuống thế gian.
Ngay tại khoảnh khắc Bạch Vũ Hạc vươn mình, bay lượn giữa biển mây, Tần Ngọc Nga lập tức ngồi xuống gắt gao dán sát sau lưng Lý Thủy Đạo, cảm nhận sự dịu dàng và lực lượng của hắn.
Làn gió nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt hai người, cuốn bay mái tóc dài của Tần Ngọc Nga.
Ánh mắt Lý Thủy Đạo vẫn một mực chăm chú nhìn về phía trước...
Bạch Vũ Hạc vỗ cánh, lưu lại một vết tích trắng nõn trên bầu trời xanh như trang giấy Tuyên Thành.
Tần Ngọc Nga tựa đầu, nhẹ nhàng gác lên vai Lý Thủy Đạo, cảm nhận khí tức trên người hắn...
"Sư nương, đừng làm như vậy." Lý Thủy Đạo thật sự không chịu đựng được nữa, chỉ có thể lên tiếng nhắc nhở.
Trên mặt Tần Ngọc Nga lộ ra vẻ ngượng ngùng, nàng biết vì sao Lý Thủy Đạo lại nói như vậy.
"Nơi này chỉ có hai người chúng ta, hãy để sư nương tận tình yêu thương ngươi một chút." Tần Ngọc Nga dịu dàng nhìn về phía Lý Thủy Đạo, trong mắt mang theo vẻ mê ly, say đắm.
"Sư nương, tới phường thị rồi!" Lý Thủy Đạo vội vàng nói sang chuyện khác.
Bạch Vũ Hạc đang xoay quanh trên bầu trời sơn cốc.
Vốn dĩ Độc Long lĩnh cũng chỉ lớn nhường này, Bạch Vũ Hạc vỗ cánh bay một thoáng, có thể dễ dàng đến nơi.
Bạch Vũ Hạc hạ cánh xuống đất, Tần Ngọc Nga cũng nhảy xuống, ẩn sâu trong ánh mắt nàng mang theo một mảnh u oán.
Lý Thủy Đạo lại làm như không thấy.
Tần Ngọc Nga xoay người đi về phía phường thị, nếu là trước kia, Tần Ngọc Nga một mình cùng hắn cưỡi Bạch Vũ Hạc, nàng đều sẽ dùng danh nghĩa trưởng bối ban cho Lý Thủy Đạo một viên "Hành Khí đan" .
Nhưng rõ ràng đã ban thưởng vài viên Hành Khí đan, Lý Thủy Đạo vẫn một mực từ chối tiến thêm một bước nữa cùng nàng, bởi vậy tới hiện giờ Tần Ngọc Nga đã quyết định không thèm thưởng cho hắn nữa.
Nàng không tin Lý Thủy Đạo có thể chống cự được với sự hấp dẫn khi tu vi của mình tăng tiến cực nhanh.
Suy cho cùng, bất cứ ai cũng vậy, nếu đã quen dùng đan dược để gia tăng thực lực của mình, tuyệt đối sẽ không ngăn cản được loại hấp dẫn này.
"Sư nương!" Lý Thủy Đạo đột nhiên hô.
Tần Ngọc Nga lộ ra một nụ cười tươi chiến thắng.
"Nói đi, ngươi có chuyện gì?" Tần Ngọc Nga ôm tâm lý đã nắm chắc phần thắng trong tay, nhưng vẫn mở miệng hỏi.
"Sư nương, người muốn đi dạo phường thị bao lâu?" Lý Thủy Đạo dò hỏi.
"Khoảng một canh giờ." Tần Ngọc Nga trả lời.
"Vậy... người có thể chờ một lúc lâu sau, đệ tử mới đến đón người, có thể hay không?"
Tần Ngọc Nga khẽ ngẩn người, nàng biết Lý Thủy Đạo muốn lợi dụng chút thời gian ấy để đi tu luyện 《 Ngọc Thiềm Hành Khí Công 》, vì thế mới phun ra một câu: "Đi đi, một lúc lâu sau đến Linh Thú cốc đón ta cũng được."
"Đa tạ sư nương." Lý Thủy Đạo lập tức cưỡi Bạch Vũ Hạc giương cánh bay cao.
Giây lát sau... Lý Thủy Đạo và bạch hạc đi tới một sơn cốc vắng lặng, tĩnh mịch.
Đây là một tòa sơn cốc xanh mướt, lặng lẽ hợp lòng người, với hoa cỏ um tùm, dòng suối nhỏ róc rách chảy xuôi.
Bên trong sơn cốc có một cây đại thụ cổ lão. Cây này một bên tươi một bên khô, thân cây trụi lủi, nhẵn bóng, lại vô cùng to lớn, có kích cỡ bằng cả một căn nhà.