Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 170: Có Thể Không?

Chương 170: Có Thể Không?


“Cái này xuất hiện trong cảnh vật Thanh Thành sao?”
Lý Lạc Thư gửi lời hỏi thăm.
“Từng xuất hiện ở vùng ngoại ô.”
Chu Tự hơi do dự rồi vẫn nói rõ.
Bị cướp quái cũng phải làm rõ một chút.
Hơn nữa chỉ cần biết rõ ràng, hắn có thể đi giải quyết.
“Ta vẫn luôn cảm thấy dưới Thanh Thành có lẽ có thứ gì đó, xem ra là có chút đồ vật kỳ quái. Đại ca chờ ta một lát, trước khi trời tối ta sẽ cho ngươi câu trả lời chắc chắn. Tư liệu bên ta tương đối an toàn, tra nhanh.”
Lý Lạc Thư trả lời chắc chắn.
Chu Tự thấy có chút ngoài ý muốn, phía dưới Thanh Thành lại có đồ vật.
Hắn sống nhiều năm như vậy cũng không biết, cha mẹ cũng chưa từng nói qua.
Xem ra cha mẹ không có ý định quản chuyện bên này, hắn muốn về hưu cũng không phải chuyện dễ dàng.
Sau đó Chu Tự bắt đầu đọc sách, hôm nay hắn nhất định phải tích lũy đầy ngàn năm công lực.
Chắc là đủ thời gian đi.
Lúc Tô Thi đến làm cũng đã gần mười giờ.
“Chu Tự, cho ngươi cái này, trên đường ta mua dư. Vốn định cho Hàn Tô và Minh Nam Sở, nhưng họ lại ngán ăn.”
Tô Thi lấy một cái sandwich trong ba lô nhỏ đưa cho Chu Tự.
“Đến trễ không bị trừ tiền sao?”
Chu Tự nhận lấy sandwich tò mò hỏi.
“Không trừ nha.”
Tô Thi đáp một câu rồi liền đi đến phòng nghỉ ngơi.
“Ta đi đây.”
Chu Tự cũng không để ý, tiếp tục đọc sách.
Lúc này Minh Nam Sở cũng tiến vào, hắn ta nhìn Chu Tự một chút rồi lại nhìn phương hướng Tô Thi rời đi.
Cảm thấy hơi không đúng lắm.
Vì Tô Thi quá xinh đẹp, nên sẽ tránh bị dính hiềm nghi.
Không dám tùy tiện đến quá gần Chu Tự đã có vị hôn thê, chủ yếu là do chưa quen.
Thế mà hôm nay lại còn đưa bữa sáng, bộ dạng rất tùy ý rất quen thuộc.
"Giữa đường xảy ra chuyện gì?"
Minh Nam Sở suy nghĩ.
Đòi một cuốn sách từ chỗ Chu Tự, hắn ta đi đến phòng nghỉ ngơi.
“Đúng rồi, giữa trưa nếu muốn rèn luyện có thể trực tiếp đến phòng tập thể thao, phòng không sử dụng thường xuyên rất dễ bị thu hồi đó.”
Minh Nam Sở nhắc nhở một câu.
“Có thể ngồi ở đó xem sách không?”
Chu Tự quay đầu hỏi.
"Có thể.”
Minh Nam Sở trả lời.
Vậy là Chu Tự cũng có thể tìm một chỗ ngồi để đọc sách, ở chỗ này đọc sách nếu bị thấy cũng hơi xấu hổ, vẫn là đi vào trong xem thì tốt hơn. Dù sao ngoài hắn ra cũng chỉ có Minh Nam Sở. Phòng tập thể thao không có người khác đến, ít nhất là chưa từng thấy người làm việc ở phòng sát vách đi vào.
Minh Nam Sở vào phòng, thấy Tô Thi đang soi gương, dáng vẻ rất hài lòng.
“Lấy lại tự tin rồi nhỉ.”
Minh Nam Sở nói.
“Ta vẫn rất có lòng tin vào tướng mạo của mình.”
Tô Thi cười trả lời.
Hàn Tô ngồi tại chỗ nghiên cứu bùa chú có chút ngạc nhiên nhìn về phía Tô Thi:
“Hình như tâm trạng tốt hơn rất nhiều nhỉ, hai ngày nay gặp được chuyện vui à?”
“Đúng rồi, ta phát hiện lúc trước đều là ta tự dọa mình.”
Nói đến đây Tô Thi nhớ ra gì đó:
“Đúng rồi...”
Nàng vừa mở miệng lại lập tức dừng lại.
“Sao vậy?”
Minh Nam Sở ngồi trên ghế dựa, hai chân nhấc lên gác trên bàn.
"Không, không có.”
Tô Thi lập tức lắc đầu, sau đó chạy ra ngoài:
"Ta đi giúp Trình tỷ quét dọn vệ sinh."
"Không đúng lắm.”
Hàn Tô nhấc kính lên nói.
“Còn có chuyện không đúng có lẽ ngươi chưa thấy nữa đấy.”
Minh Nam Sở lấy điện thoại mở phó bản nói:
“Không phải bình thường Tô Thi cũng hay mua dư bữa sáng sao? Hôm nay nàng cũng mua dư, sau đó đưa cho Chu Tự.”
"Không đúng lắm.”
Hàn Tô cau mày rồi nói:
“Lại nói lại từ đầu. Tuy Tô Thi vô dụng, nhưng tính cách không tệ, vô cùng để ý đến vẻ ngoài xinh đẹp, cũng không khiến người ta hiểu lầm gì. Với Chu Tự cũng không tính là quá thân, từ trước đến nay cũng không tiếp cận quá gần. Nhưng hôm nay đột nhiên đưa bữa sáng, đây chính là buông xuống lòng lo lắng. Bên trong chắc chắn xảy ra chuyện gì đó.”
"Hai ngày trước người nhà Tô Thi dẫn nàng ra ngoài, Chu Tự thì xin nghỉ, nghe hắn đề cập qua là muốn về thăm cha mẹ. Hai người đồng thời xin nghỉ, rồi đồng thời đi làm lại vào thứ ba, ngày đầu tiên đi làm quan hệ đã trở nên thân thiết hơn. Tô Thi vừa nói rất nhiều chuyện đều là tự mình dọa mình, muốn nói lại thôi. Vậy đã nói rõ một chuyện.”
Minh Nam Sở ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Tô nói:
“Họ gặp nhau vào ngày nghỉ.”
“Người Tô Thi đi gặp ở phụ cận Thanh Thành kia, khả năng lớn thật ra là...”
Hàn Tô cũng nhìn về phía Minh Nam Sở.
Hai người trăm miệng một lời:
"Thánh Tử Ma Đạo."
Trong lúc nhất thời họ sững sờ, bị suy đoán của mình hù sợ.
Thấy thế nào cũng không có khả năng.
Chu Tự giống Thánh Tử Ma Đạo sao?
Giống, giúp hắn ngưng tụ luồng linh khí thứ nhất, hắn liền nói ngưng tụ xong, giúp hắn nhập phẩm, hắn trực tiếp nói đã nhập phẩm.
Luôn cảm thấy hắn đang đùa bỡn họ, vô cùng phù hợp với hành vi tra tấn của Thánh Tử Ma Đạo.
Nhưng Tô Thi nói tự mình dọa mình, vậy nghĩa là Thánh Tử Ma Đạo không đáng sợ như vậy?
“Cũng có thể đã đoán sai, không thể kết luận vội được.”
Hàn Tô đeo mắt kính lại nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất