Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 177: Thu Tỷ Ngọt Ngào

Chương 177: Thu Tỷ Ngọt Ngào


Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn nho ngọt vừa vẽ trận pháp, nói rất nhiều.
Chu Tự:
"…”
Sầu riêng đắt quá, không mua nổi.
Nguyệt tỷ thích ăn đồ ngọt thì sao lại không ăn bánh kẹo luôn cho nhanh?
Lúc này, Chu Tự bèn đưa kẹo que cho Thu Thiển, còn mình thì bóc gói kẹo QQ.
Chu Ngưng Nguyệt nhìn thấy, vươn tay ra, hình như là muốn kẹo.
"Cho này."
Chu Tự lấy ra một viên kẹo, đặt vào tay Nguyệt tỷ.
Nhìn kẹo QQ trong tay, Chu Ngưng Nguyệt trầm ngâm, sau đó vươn tay mở tay Chu Tự ra, thả lại viên kẹo QQ vào, tiếp đó cầm lấy cả túi kẹo QQ đi luôn.
Vừa lòng thoả ý đi vẽ trận pháp.
Chu Tự:
"…”
Hắn vẫn còn một gói nữa.
Lúc này Thu Thiển cũng vươn tay ra, Chu Tự cầm lấy một viên kẹo QQ, cuối cùng mới đặt luôn cái túi vào trong tay Thu Thiển.
"???"
Thu Thiển hơi ngạc nhiên, thế rồi nàng kéo tay Chu Tự, trả lại gói kẹo cho hắn, thuận tay cầm kẹo QQ trong tay Chu Tự đi.
Vẫn là Thu tỷ ngọt ngào, Chu Tự vừa ăn kẹo QQ trong tay vừa nghĩ.
Mười một tiếng sau.
Thu Thiển ngồi bên cạnh Chu Tự, nằm nhoài trên mặt bàn ngủ.
Nàng không thay quần áo, nhỡ đâu quần áo lúc bị kéo vào là bộ đang mặc ngay lúc đó thì không tốt cho lắm.
Chốc lát sau, khi nàng mở mắt ra một lần nữa, lại đang ở trong rừng cây.
Lần này, nàng kiểm tra lại một lần nữa, vẫn giống như lần trước, trang phục vẫn là bộ áo ngắn tay quần dài kia.
Hình như đây là bộ quần áo khi trở về thành phố, từ lúc đó đã bị ghi lại.
Nàng lại mở mạng che mặt ra và vẫn cảm nhận được hồng lăng.
Sau khi xác định không có vấn đề gì, Thu Thiển tiếp tục đi sâu vào, lần này nàng muốn thử tránh thoát khỏi sự chú ý của xác ướp để tiến vào bên trong.
Xem thử xem bên trong như thế nào.
Tuy nhiên…Khi nàng đi tới bên cạnh khóm hoa Bỉ Ngạn lại phát hiện ra nơi này đã không còn xác ướp nào nữa, hoặc có thể nói là tất cả xác ướp đều ngã trên mặt đất, bị phân thành từng mảnh nhỏ.
"Đã từng có người đến nơi này? Lại còn xử lý hết đám xác ướp?"
Thu Thiển hơi ngạc nhiên.
Sau khi xem xét những vết thương này, nàng nhận thấy rằng tất cả đều bị giết trong một kích.
Thực lực mạnh mẽ.
Được Nguyệt tỷ chỉ dạy xong thì nàng đã biết cách để giết chết xác ướp, nhưng cũng không thể làm được đến mức này.
Theo đó, Thu Thiển tiếp tục đi về phía trước.
Không biết đã đi được bao lâu, bỗng nàng nhìn thấy một cây cầu.
Có vẻ như đi qua cầu là có thể tiến vào bên trong.
Nhìn từ phía cầu sang, nàng còn thấy nhiều xác ướp hơn trước, không chỉ có có xác ướp mà còn có một số yêu thú.
Tiếp tục cố gắng quan sát, hình như nàng thấy được một tòa thành.
"Vào đây, đến gặp ta."
Đột nhiên một giọng nói vang lên trong tâm trí nàng, êm dịu và ấm áp.
"Ai đó?"
Thu Thiển lập tức hỏi thăm.
Nhưng không nhận được lời hồi đáp.
Cùng lúc đó, dường như đám xác ướp đã phát hiện ra nàng, bắt đầu lao về phía đầu cầu bên này.
Chúng muốn tấn công nàng.

Chuẩn bị xong hết, Thu Thiển không còn luống cuống như lần trước.
Mặc dù lần trước vẫn ổn nhưng phải vận dụng Hồng Lăng sớm như thế cũng hơi bối rối.
Xác định được thực lực của thây khô, nàng nghe được cách đối phó với chúng từ Nguyệt tỷ, bây giờ trong đầu đã có vài ý tưởng.
Thây khô xông qua cầu nhào về phía nàng, nàng không ra tay ngay mà bắt đầu lùi lại.
Vườn hoa Bỉ Ngạn khá lớn nhưng không khó tránh né, nếu không được thì còn có thể vào rừng.
Từ sau khi bắt đầu tránh, Thu Thiển phát hiện tốc độ của thây khô cũng không nhanh đến thế, với tu vi của nàng có thể tránh rất dễ dàng.
Trong lúc tránh né, nàng không ngừng cắm Lôi Đình Tế Châm xuống đất.
Tích được một đám thây khô, Thu Thiển cũng đã hoàn thành việc bố trí.
Ầm!
Một tiếng động rền vang.
Lôi đình hiện ra trong mảng Hoa Bỉ Ngạn.
Soạt!
Xẹt ~
Trận pháp Lôi Đình đã hoàn thành, giam giữ tất cả thây khô vào trong.
Đối phương sẽ không thoát ra được nhanh như thế.
“Trận pháp của Nguyệt tỷ vẫn hiệu quả như xưa.”
Thu Thiển nhìn đám thây khô, chạy thẳng sang bên kia cây cầu.
Tất cả đều là Nguyệt tỷ dạy nàng, Nguyệt tỷ rất giỏi trận pháp, hiệu quả cũng rất mạnh mẽ.
Nhưng mà cũng chỉ là tạm thời thôi, không thể vây khốn bọn chúng trong thời gian dài được, chủ yếu là vì số lượng rất nhiều.
Mấy chục giây là trận pháp đã mất hiệu lực rồi.
Nhưng mấy chục giây này cũng đã đủ để nàng đi qua cầu.
Cầu bằng gỗ, không nhỏ, trông không cứng cáp cho lắm nhưng có thể đón được đòn tấn công của thây khô thì hẳn là không yếu như vẻ ngoài.
Đạp lên phát ra tiếng kẽo kẹt.
Cứ như sắp sửa gãy sụp xuống vậy.
Dưới cầu là nước sông trong veo nhưng không thấy đáy, cũng không thấy được bất cứ một sinh vật nào.
Ném một đóa hoa Bỉ Ngạn xuống dưới, Thu Thiển chỉ thấy hoa chìm xuống nước rồi không thấy đâu nữa, giống như không có sức nổi.
“Nhược Thủy?”
Thu Thiển không chắc lắm, nhưng nàng không dám tùy tiện băng qua từ trên mặt sông, vẫn là đi cầu an toàn hơn.
Vừa chạy qua cầu, nàng nhìn lên bầu trời, hồng nguyệt sáng tỏ, trên trời còn có thứ gì đó đang bay.
Lúc này có vài con thây khô chạy về phía nàng.
Nàng tăng tốc chạy tới trước mà không hề do dự.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất