Chương 178: An Toàn Là Trên Hết
Lần này, thứ chạy về phía nàng không chỉ có thây khô mà còn có yêu thú, thậm chí còn có vài con rất mạnh.
Không cần đánh với nó mà nàng cũng có thể cảm nhận được mình hoàn toàn không phải đối thủ của nó.
Việc bây giờ nàng cần làm là đến gần tòa thành đó, xem thử trong đó có gì.
Hồng Lăng đã vào thế chuẩn bị, có thể tấn công bất cứ lúc nào.
Ầm!
Lúc đi ngang qua vài con yêu thú, Thu Thiển chủ động tấn công nó, phòng khi nó cản trở mình.
Nàng tăng tốc đến mức cao nhất, trên lý thuyết, ngự kiếm phi hành sẽ đỡ hơn một chút, nhưng trên không cũng có thứ gì đó, nàng không dám ngự kiếm một cách tùy tiện.
Cho nên trước mắt ở dưới đất vẫn an toàn hơn một chút.
Soạt!
Rầm rầm rầm!
Quanh người nàng có vô số hỏa diễm liên tục phóng ra, yêu thú bị tấn công không xi nhê gì nhưng tất cả đều bị cản chân.
Với Thu Thiển mà nói, cứng đối cứng ở đây sẽ hơi khó khăn, nhưng chạy thì không thành vấn đề.
Không bao lâu sau, nàng thấy được tòa thành đó.
Rất rõ ràng, tường thành cao năm, sáu mét, ở giữa có một cánh cửa lớn.
Cánh cửa lộ ra một khe hở, giống như chỉ cần đẩy nhẹ là sẽ mở được.
Trước cửa không có ai trông coi, mục đích của Thu Thiển là ở đây.
Nàng muốn đẩy cửa vào xem thử trong đó có gì.
Keng!
Chém kiếm lên người một thây khô, Thu Thiển nhảy lên, giẫm lên đầu thây khô chạy về phía cửa thành.
Nàng bước đi rất nhanh nhưng thây khô xung quanh cũng rất nhiều, một luồng sáng xuất hiện dưới chân nàng, sau đó cả người nàng di chuyển nhanh như tia chớp.
Xẹt xẹt mấy cái đã vượt qua những thây khô trước mặt.
Cửa thành đang gần ngay trước mắt.
Sau lưng đã đầy thây khô bám theo, không biết ở đâu ra mà nhiều như thế nữa.
Soạt!
Thu Thiển rơi xuống trước cửa thành, Hồng Lăng đã chuẩn bị sẵn, chỉ cần đẩy cửa vào nhìn một cái là đi ngay.
Dù có nguy hiểm hay không cũng phải đi.
An toàn là trên hết.
Két két!
Cánh cửa bị đẩy ra, rất nhanh sau đó Thu Thiển có thể thấy được cảnh tượng bên trong.
Nhưng ngay vào lúc nàng nhìn qua khe cửa, một khuôn mặt vô cùng nhợt nhạt đột ngột xuất hiện che đi tầm mắt của nàng.
Đó là một khuôn mặt nữ, cực kỳ nhợt nhạt, trông như một cái xác chết vậy.
Thu Thiển giật nảy mình nhưng không lùi lại, nàng đưa tay túm tóc đối phương, sau đó lấy một cục gạch đập thật mạnh.
Cho ngươi làm ta sợ, cho ngươi làm ta sợ, cho ngươi dọa.
Lúc này Thu Thiển mới nhìn vào trong thành một lần nữa, nàng thấy một bức tường, trên tường có một bức tranh, bức tranh vẽ một cái cây ăn quả, trên cây có rất nhiều trái cây màu vàng óng ánh.
Dưới tán cây có rất nhiều người đang quỳ giống như đang cầu xin một tồn tại nào đó ban cho trái cây.
Nhìn lên trên, nàng phát hiện trên cây có một người, trông như người mà bọn họ đang cầu xin.
Nhưng mà nàng không thấy rõ được, bởi vì vị trí của người nọ bị một thanh kiếm cắm vào.
Thanh kiếm tràn đầy oán hận.
Ngay lúc nàng còn đang muốn xem thêm thì thây khô đã đến, Hồng Lăng bắt đầu khởi động.
Trong chớp mắt, Thu Thiển biến mất tại chỗ.
Mà lúc này, xuyên qua những con đường, xuyên qua những ngôi nhà, thẳng đến bên trong Tế Tự Chi Địa có một cái cây ăn quả.
Lúc này bên trên vẫn còn vài trái nhưng không hề có ánh sáng.
Mà vào khoảnh khắc khi cửa thành mở ra, ánh sáng vàng trên trái cây cuối cùng cũng bắt đầu hiện ra, nhưng rất nhanh sau đó lại biến mất.
“Chờ được rồi, khặc khặc.”
Là một giọng nói rất chói tai.
…
Chu Tự nhìn chằm chằm sau khi Thu Thiển nằm xuống ngủ, nhưng dù có quan sát thế nào cũng không có kết quả gì cả.
Mà ngược lại là nói chuyện một hồi với Lý Lạc Thư.
Hắn vẫn đang điều tra, nhưng không có thêm manh mối gì cả, chỉ nghe có ma tu và vài tu chân giả kỳ lạ sẽ đến Thanh Thành, cả thú tu và yêu thú cũng bị hấp dẫn.
Đương nhiên là Lý Lạc Thư còn khóc lóc kể về công việc.
Công việc của hắn mất thật rồi, Chu Tự nói có rất nhiều cô gái làm ngành điện tử, thật ra hắn có thể tiếp tục làm.
Rất dễ tìm được bạn gái.
Lý Lạc Thư nói hắn làm trong ngành này đã rất nhiều năm rồi mà chỉ có một đời bạn gái, không lâu trước đây, vì ai đó ở sát vách ra mắt thành công nên khiến hắn phải chia tay.
Tới giờ vẫn còn thấy giận.
Chu Tự không nói gì thêm, hắn cũng ghét con nhà người ta.
Cũng may là hắn ra mắt thành công, nếu không thì cha mẹ cũng sẽ dùng chuyện này để nói hắn.
Cho nên Chu Tự đứng về phía Lý Lạc Thư, có rảnh sẽ sang đánh ai đó ở kế bên.
Lý Lạc Thư lợi hại thế này thì ai đó cũng sẽ không kém, tùy tiện đánh một trận thì chắc không sao đâu.
Một lát sau, Chu Tự lại ném một ngàn năm công lực cho ma chủng.
Vòng thứ nhất xuất hiện, ma chủng vô cùng nhiệt tình.
Tuy không bằng hôm qua, nhưng nội trong một ngày rưỡi là có thể xuất hiện vòng thứ hai.
Cách chín vòng không còn xa nữa.
Chín cái vòng ma chủng lần này hoàn thành là lúc ngàn năm công lực lột xác.
Có hy vọng.