Chương 180: Là Lỗi Của Hắn
Nguyệt tỷ đang ở nhà vui, không có việc cần thì sẽ không về.
Ở nhà, nàng không chỉ không cần làm gì cả mà còn có người rửa chén, nấu cơm cho nàng.
Phòng ngủ cũng có người quét dọn thay, muốn ăn loại trái cây gì là có loại đó, có nơi nào là tốt hơn ở nhà đâu?
Cả nhà không có ai lớn hơn nàng hết.
“Ừ, hình như vài hôm nữa là buổi tọa đàm của thanh niên Ma Môn, ta về trấn tràng.”
Chu Ngưng Nguyệt cúi đầu tính toán gì đó.
Rất nhiều ký hiệu, Chu Tự chỉ có thể thấy hình chứ không hiểu nổi nội dung.
Cũng không học làm gì.
Có rất nhiều điều phải học, hắn có muốn học cũng không có thời gian.
Hắn hơi tò mò, muốn tốt nghiệp từ tu chân giới thì phải mất bao nhiêu năm?
“Buổi tọa đàm của thanh niên là làm gì?”
Chu Tự hỏi.
“Là ngươi khó chịu với ai thì có thể đánh người đó.”
Chu Ngưng Nguyệt trả lời.
“Nguyệt tỷ không bị đánh à?”
“Không ai dám đánh ta.”
“Vậy ta đi thì có bị đánh không?”
“Có, có một đống người muốn đánh ngươi.”
“Địa vị của Thánh Tử với Thánh Nữ khác nhau xa thế à?”
Chu Tự không dám tin.
“Khác rất nhiều.”
Chu Ngưng Nguyệt ngẩng đầu nhìn Chu Tự:
“Có biết cái gì gọi là truyền nam không truyền nữ không? Địa vị của Thánh Nữ rất cao, nhưng khác hẳn với Thánh Tử. Thánh Tử nghĩa là Ma Môn của tương lai sẽ phải nghe lời ai, họ vừa e ngại ngươi, vừa muốn khiêu khích ngươi để gây dựng quyền uy. Đó cũng là lý do vì sao rất nhiều người đều muốn biết Thánh Tử Ma Đạo có phải là một tên có tiếng không có miếng không, rất nhiều người sẽ đến tìm hiểu thực lực của ngươi, thậm chí còn hy vọng kéo ngươi xuống khỏi thần đàn. Cho nên chỉ có ta mới không bị nhắm vào thôi. Ai lại đi so đo với một đứa trẻ tám tuổi?”
“…”
Chu Tự bất đắc dĩ nói:
“Nhưng ta chỉ là một người mới vừa biết đến tu chân giới, mới vừa tốt nghiệp không bao lâu, mặc dù bây giờ đang tu luyện nhưng ta vẫn cảm thấy mình nên về thừa kế quán cơm nhỏ của cha thôi, họ có phí công quá không?”
“Danh tiếng của ngươi ở bên ngoài, người ta đồn ngươi đứng trên thần đàn, một nắm đấm là có thể đè trên đầu những người cùng tuổi ở khắp Cửu Châu, giết người như ngóe, bễ nghễ thiên hạ. Cho nên ngươi chỉ cần giữ gìn cái tin đồn này, nếu để người ta biết ngươi chỉ vừa mới tu luyện thì sẽ có rất nhiều phiền phức.”
Thu Thiển bên cạnh nói.
Hôm nay nàng chiên trứng và sủi cảo, còn hấp bánh bao nhân thịt.
Ăn ngon nhưng không nhiều.
Nàng rất hài lòng với điểm tâm hôm nay mình làm.
Chu Tự:
“…”
Là lỗi của hắn, vì hắn có cha mẹ lợi hại như thế.
Nhưng không thể chọn được cha mẹ, nếu được chọn thì hắn vẫn sẽ chọn cha mẹ như thế.
Nếu cha mẹ chỉ là người bình thường thật thì hắn cũng sẽ chọn họ.
Từ nhỏ đến lớn, dù cha mẹ hơi nghiêm khắc với hắn, từng đánh, từng mắng hắn, nhưng không hề đối xử tệ bạc với hắn.
Chơi, ăn, xài, không thiếu gì cả.
Điều này lại khiến hắn nghĩ đến chuyện máy điều hòa, họ chỉ lắp cho hắn để tiết kiệm tiền.
Nghĩ một hồi lại nghĩ hay là lắp một cái máy điều hòa trong phòng ngủ chính cho cha mẹ.
Mặc dù họ không cần.
Nhưng bây giờ cũng không làm được.
Vì…không có tiền.
Vị hôn thê xuất hiện làm rối hết kế hoạch.
“Nguyệt tỷ phải về, Thu tỷ thì sao?”
Chu Tự hỏi.
“Cũng phải về.”
Thu Thiển nghĩ một lúc rồi giải thích:
“Ta không đi thì Nguyệt tỷ sẽ lạc đường.”
Chu Tự:
“…”
Cũng hợp lý.
Không còn thế giới hai người nữa, đến lúc đó hắn chỉ có một mình.
Mà ngay từ đầu hắn đã ở một mình rồi, sau này có Nguyệt tỷ tới nên mới bắt đầu bận rộn.
Rồi có thêm Thu tỷ, hình như toàn là học hành.
“Cho nên phải giải quyết vấn đề của Thu Thiển nhanh lên, theo như Thu Thiển đã nói, trong tòa thành đó có thể sẽ có loại trái cây màu vàng. Chúng ta vào hái rồi dọn dẹp một chút thì chắc không có vấn đề gì đâu. Dù có bị kéo vào cũng không nguy hiểm gì, còn có thể tu luyện trong đó nữa.”
Chu Ngưng Nguyệt nói.
Chu Tự gật đầu, Nguyệt tỷ nói rất có lý.
Đi thẳng vào là được rồi.
“Các ngươi định bao giờ đi?”
Chu Tự hỏi.
“Hôm nay vào xem thử, nếu được thì ngày mai đi.”
Chu Ngưng Nguyệt trả lời.
“Nhớ dẫn ta theo, ta quét giúp cho.”
Chu Tự nói.
Hắn quét nhanh hơn, có kinh nghiệm mà.
Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển đều tùy tiện “ừ” một tiếng.
Chu Tự cảm thấy hai người này đều đang trả lời có lệ.
Hắn niệm một lần Kim Quang Thần Chú rồi đi làm.
Giữa đường hắn nói chuyện với Lý Lạc Thư, xem Lý Lạc Thư có biết thêm gì đó không.
Lý Lạc Thư chỉ nói cho hắn một chút thời gian.
Đi làm rồi Chu Tự mới phát hiện ba người chủ chưa ai đến cả, hắn cũng không để ý, kiểm tra, phân loại, xác nhận sách trên giá rồi lại tiếp tục đọc sách.
Chờ ba người chủ đến.
Mà chờ đến trưa vẫn không có ai đến.
Nhưng lại nhận được tin từ nhị lão bản.