Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 194: Quả Thụ Của Thần Minh

Chương 194: Quả Thụ Của Thần Minh


Rất nhanh sau đó những đường kẻ ngang này hóa thành một vệt sáng rồi biến mất bên trong bức tường.
"Thứ bắt chúng ta có lẽ không phải là hạ tam phẩm, đối phó với chúng khá là phiền phức. Nếu nàng bắt Thu Thiển vì lực lượng của thần minh thì cho dù vẫn nguy hiểm, nhưng tình hình trước mắt vẫn ổn định. Vậy ta phải nhanh chóng biến tòa thành này thành địa bàn của ta mới được, như thế thì dù có đánh nhau cũng tiện hơn nhiều."
Chu Ngưng Nguyệt nghĩ thầm trong lòng.
Đến lúc đó thì nàng cũng sẽ biết phải làm gì mới tìm được Thu Thiển.
Vốn Chu Ngưng Nguyệt còn cho rằng nàng và Thu Thiển sẽ bị nhốt cùng một chỗ, như thế thì cho dù đối mặt với cường giả sau màn thì chỉ cần ứng phó cẩn thận là có thể giải quyết chuyện nơi này.
Sau đó lại về Ma Môn.
Không ngờ rằng đối phương lại ném nàng vào nơi hẻo lánh này, thật là xem thường nàng mà.
"Rõ ràng là phụ thân mẫu thân thích ta hơn, cường giả phía sau màn này thật là không có ánh mắt!"
"Sắp ăn hết nho xanh rồi, phải nhanh lên thôi. A, trận pháp lưu ở trên người Thu Thiển đã bị rung chuyển, nhưng vẫn chưa tới lúc phát động cuối cùng, không có nguy hiểm gì lớn. Để ta xem là ở hướng nào nào."
Lần này Chu Ngưng Nguyệt lại đứng trước ba lối rẽ.
Nhưng cho dù sau lưng có xuất hiện thây khô thì cũng như là không thấy được nàng vậy.
Dường như tất cả mọi người đều không thấy được nàng.
Chẳng bao lâu sau, Chu Ngưng Nguyệt dừng lại.
Nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cảm giác như có thứ gì đó sắp xuất hiện.
Lực lượng này phóng lên tới tận trời, sau đó tạo thành tường vây bao quanh nơi này lại.
"Có người ngoài vào ư? Là ai vậy?"

Lúc Thu Thiển xuất hiện là ở trước một cái cây.
Một cây đại thụ giống như cây táo.
Trên đó mọc vài quả, tản ra chút kim quang rất nhỏ.
"Cây trong bức tranh tường à?"
Thu Thiển có hơi bất ngờ.
Có điều nàng bắt đầu cảnh giác, Nguyệt tỷ không ở xung quanh, xem ra bị bắt ở chỗ khác rồi.
Nàng không quan tâm tới an nguy của Nguyệt tỷ, trái lại người nguy hiểm hơn chính là nàng.
Đừng thấy Nguyệt tỷ thường xuyên lạc đường, cứ nói mình là đứa trẻ tám tuổi, nhưng trên thực tế Nguyệt tỷ rất giỏi, năng lực xử lý không kém chút nào.
Lúc không có việc gì, Nguyệt tỷ chắc chắn là một đứa nhóc tám tuổi.
Nhưng khi có việc, Nguyệt tỷ chính là một cô gái gần hai mươi bọc lớp da trẻ con tám tuổi.
"Đây là quả gì?"
Thu Thiển không hề phát hiện có ai ở chung quanh.
Có điều cô nhìn thấy có một đàn thờ nhỏ trước cây, dường như cần đồ cúng tế.
Không tùy tiện lại gần, dù sao nàng vẫn chưa biết người mang nàng tới đang ở đâu.
"Đây là quả thần ban."
Đột nhiên, sau lưng Thu Thiển có một giọng nói truyền tới.
Thu Thiển không hề do dự nhảy lên phía trước đồng thời hoàn thành động tác quay người.
Nàng nhìn thấy phía sau là một cô gái, tay chân của cô gái đó bị thay thế bằng nhánh cây.
Gương mặt xinh đẹp, trên mặt mang màu xanh biết, âm giọng vừa rồi có hơi chói tai.
"Ngươi bắt ta tới sao?"
Thu Thiển hỏi.
Nàng đã làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu.
"Ngươi không phải đối thủ của ta, dựa theo thuyết pháp của giới Tu Chân các người, bây giờ ngươi là đấu giả thất phẩm, mà ta đã vượt qua tam phẩm. Có lẽ do sức mạnh của bản thân ta không hiển lộ, ngươi có thể giãy dụa dưới tay ta một lúc, nhưng cuối cùng vẫn sẽ chết trong tay ta."
Cô gái nửa người nửa cây nhìn Thu Thiển, nói ra một sự thật.
"Mục đích của ngươi là gì?"
Nàng không hoảng hốt, lúc này đương nhiên cần phải tỉnh táo đối mặt.
Đương nhiên, muốn giữ nàng lại nào có dễ dàng vậy, đấu giả thất phẩm thông thường không thể so với nàng được.
Người trước mặt dường như có hơi khinh thường nàng, nhưng mà chuyện này nói tới nói lui cũng là một chuyện tốt cho nàng.
"Ngươi biết cây này là gì không?"
Cô gái nửa người nửa cây không trả lời câu hỏi của Thu Thiển, mà nhìn về phía cái cây có quả kia, hỏi ngược lại.
"Các ngươi muốn để Thần Minh ban phúc cho cây?"
Thu Thiển hỏi.
Vài tài liệu mà Nguyệt tỷ tra có liên quan tới cái suy đoán này.
Cho nên nàng mới nói nó ra.
"Không hiểu ngươi đang nói gì."
Cô gái nửa người nửa cây nhìn cái cây rồi nói:
"Đây là quả thụ của Thần Minh, là Thần Tứ Quả Thụ mà Thần Minh tự tay trồng, trồng vì tín đồ. Nhưng Thần Minh biến mất rồi, dù Quả Thụ này kết quả, nhưng không còn là Thần Tứ Quả Thụ nữa. Không còn công hiệu ban đầu. Ngươi biết làm sao để biến nó thành Thần Tứ Quả Thụ không? Ngươi biết không? Ăn Thần Tứ Quả Thụ có thể mạnh lên, cũng có thể biến thành hình dạng mà mình muốn. Đương nhiên, điều quan trọng hơn là có thể trẻ trung vĩnh viễn. Dáng vẻ trước kia của ta thực ra không phải thế này."
Cô gái nửa người nửa cây nâng tay mình lên, toàn là từng nhành cây.
"Vì hóa thành người mà ta bắt đầu già đi, ta không thể chấp nhận nổi nên đã biết trở về hình dạng bản thể. Việc này đối với một cái cây thích chưng diện như ta thì không thể nào dễ dàng tha thứ được. Ngươi sẽ giúp ta, đúng không? Ngươi lương thiện vậy, người bên ngoài đều nói con người rất lương thiện, sẽ vĩnh viễn phụng bồi ta, cho nên ta hút khô bọn hắn. Chắc chắn ngươi cũng vậy nhỉ?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất