Chương 436: Cứ Tìm Cha Và Nhị Thúc
Chu Tự ừ một tiếng thật dài, suy nghĩ một lát rồi hắn tiếp tục gửi tin nhắn đi “Có phải đến cảnh giới rồi hay không? Ví dụ như không kiếm thắng có kiếm?"
“Không giống"
Lý Lạc Thư đáp.
“Vậy ngươi đã từng nghe qua một câu tương đối có ý cảnh như này chưa, một nét kiếm nhấc từ trong tâm hải chém kẻ khác cũng là trảm cả ta? Có phải cách ngươi nâng kiếm không đúng không?"
Chu Tự hỏi.
Lần này bên kia rất lâu mới trả lời tin nhắn:
“(Icon kích động) Đại ca đúng là thần mà, câu nói này khiến ta rất xúc động"
“Không phải ta nói, đây là ta thấy được lúc đọc tiểu thuyết.
Chu Tự vội trả lời lại.
“Tiểu thuyết? Ta cũng thường xuyên đọc tiểu thuyết, đại ca đọc tiểu thuyết gì?"
Nhất thời Lý Lạc Thư rất hào hứng.
“Trước kia ta đọc qua ‘Có thể nhà ta có một lão đại, ‘Đạo lữ hung mãnh đã trùng sinh. Ta đã học hết kỹ năng của nam nữ chính, hơn nữa họ kết hôn đều không cần xem mắt, không phải xem mắt giống chúng ta.
Vẻ mặt Chu Tự cảm thán nhìn điện thoại.
Nói về xem mắt, Lý Lạc Thư lại than thở:
“Dù gì đại ca cũng thành công trong một lần, ta xem mắt ba lần đều thất bại, lần này có thể xuống núi được hay không cũng khó nói"
“Xem mắt thành công cũng chưa chắc đã tốt, ta với Thu tỷ chính là như vậy. Nàng vô cùng bá đạo, nói một không hai"
Chu Tự cũng thêm một icon thở dài.
“Vị thần như đại ca mà cũng bị kiểm soát sao?”Vẻ mặt Lý Lạc Thư kinh ngạc.
“Đúng thế,"
Sau khi Chu Tự gửi đi một chữ mới tiếp tục soạn tin nhắn:
“Nàng bá chiếm phòng bếp, mấy lần ta muốn xào rau nấu cơm đều không cho ta làm, bảo ta cứ chờ ăn là được rồi.
Sau khi tin nhắn này gửi đi, rất lâu Lý Lạc Thư cũng không gửi lại gì.
Cuối cùng mới trả lời lại một câu:
“Đại ca, chúng ta đổi chủ đề đi?
Chu Tự:
Cuối cùng Chu Tự và Lý Lạc Thư nói về chuyện của Vĩnh Ám Chi Dạ và chuyện của Đạo Tông Thiên Vân, Thất Thiên Tháp.
“Đại ca phải cẩn thận, không hiểu sao Thần Khải Chi Môn lại mở ra, có thể có người ở phía sau đẩy tay. Nếu là có người cố ý thì chắc chắn không phải chỉ đơn giản mở ra để Tu Chân Giới trải nghiệm tai họa, nhất định có mục đích khác. Đúng rồi, đại ca có nghĩ đến không, Thần Khải Chi Môn mở ra có thể tái sử dụng hay không. Đại ca từng tìm thấy cánh cửa kia chưa?"
Lời nói của Lý Lạc Thư khiến Chu Tự bất ngờ, hắn chưa từng nghĩ tới những điều này.
Họ đều hiểu dưới Thanh Thành có cái gì, người khác làm nhiều như vậy có thể là muốn ảnh hưởng đến Thanh Thành.
Lại trò chuyện rất lâu, bọn hắn mới dừng lại.
Chu Tự cảm thấy trở về tìm xem Thần Khải Chi Môn còn ở đó không, sau đó lại đi tìm Thái Dương Thần hỏi thăm chuyện Vĩnh Ám Chi Dạ.
Cũng xem như có cái để bàn giao.
Sau khi trở về, còn phải tính toán những thứ đã nhận được.
Đồ các nàng Tiểu Tĩnh cho và cả Nguyên Tố Chi Tâm của Thất Thiên Tháp.
Lý Lạc Thư nói cho hắn biết Nguyên Tố Chi Tâm có liên quan đến thần, giống như một hạt giống quyền hành, đến lúc đó hắn có thể hỏi giúp xem dùng như thế nào.
Đối với chuyện giả mạo Quan Hà Phong, Lý Lạc Thư không nói gì nhiều, chỉ nói người của Quan Hà Phong có hẹp hòi đến đâu cũng không thể bỏ mặt mũi mà đi tức giận với người trẻ tuổi.
Chu Tự thở phào nhẹ nhõm, gây chuyện như này thì cứ tìm Nhị thúc và cha hắn, không liên quan gì đến hắn cả. Yên tâm.
Ngày 13 tháng 11, thứ bảy, trời nắng.
Buổi chiều.
Chu Tự và Thu Thiển lại trở về chỗ ở hồ Nhàn Nhã.
Vừa tới cửa ra vào thì gặp được Thượng Quan Hà.
Ban đầu Thượng Quan Hà muốn nói chuyện nhưng sau khi nhìn thấy Thanh Loan phía sau Chu Tự thì cả người sững sờ tại chỗ.
Hắn dụi mắt một cái, lại nhìn Thanh Loan.
Ánh mắt của hắn từ nghi ngờ chuyển sang khẳng định, từ kinh ngạc đến chấn động, trong khoảng thời gian ngắn nhưng dường như đã xác định được rất nhiều chuyện.
“Chu đạo hữu Thượng Quan Hà hành lễ với Chu Tự:
“Vừa mới từ Đạo Tông Thiên Vân trở về sao?"
Trong lòng Chu Tự có nỗi nghi hoặc, sao Thượng Quan Hà lại biết được?
“Haha, đạo hữu xông vào Thất Thiên Tháp, phá tháp xong thì rời đi, thật sự rất đỉnh. Chỉ cần là đệ tử của Đạo Tông Thiên Vân thì đều đã biết, ta và Tiêu huynh ở cùng nhau nên cũng may mắn biết được quá trình. Một màn rút đao phối hợp với một câu “một đao này, giết thần”, khí thế hùng mạnh vô cùng, làm chấn động lòng người. Còn có câu nói kia..."
"Ha ha"
Không đợi Thượng Quan Hà nói xong thì Chu tự đã cắt ngang lời của đối phương trước, vội nói:
“Hình như đạo hữu cảm thấy rất hứng thú với Thần Thú, phía sau là Thanh Loan, có thể quan sát đặc tính của nó một chút. Ta sẽ không quấy rầy.
Thượng Quan Hà bừng tình lại, nói xin lỗi:
“Là tại hạ đường đột, đạo hữu đi đường mệt mỏi nên nghỉ ngơi trước, có cơ hội nhất định sẽ thỉnh giáo đạo hữu về hành động vĩ đại ở Thất Thiên Tháp.
Chu Tự cười gượng hai tiếng, kéo Thu Thiển vội muốn trở về phòng.
Thu Thiển vội đuổi theo, lúc đi nhanh vào phòng thì nhìn thấy dáng vẻ Chu Tự lúng túng đỏ mặt, lập tức cảm thấy buồn cười.
Vừa mới vào phòng, Thu Thiển đã nhẹ giọng nói:
“Hân ta à..."
Chu Tự hoảng hốt nhìn Thu tỷ một cái, sau đó bịt lỗ tai lại đi vào trong.
1191 chữ