Đừng Dạy Con Bằng Cách Làm Con Đau

Chương 7

Chương 7
Đêm đầu tiên, tôi còn tưởng mẹ bị ai đó nhập vào.
Những bữa ăn ngon miệng, sự quan tâm chu đáo...
Giống hệt những gì tôi từng mong đợi từ nhỏ.
Tôi không biết diễn tả cảm xúc lúc đó thế nào, chỉ thấy hơi kỳ lạ.
Nhưng tôi hiểu rõ đạo lý "nước đổ đi khó hốt lại".
Nhưng chưa kịp để tôi quen với điều đó.
Ngày hôm sau, mẹ lại bắt đầu như cũ.
Trong bữa sáng, bà nhanh chóng lướt qua các bài kiểm tra của tôi những năm qua, nhìn thấy điểm số, liền nhăn nhúm lại những tờ giấy đó.
"Hoàng Thiến Thiến, với số điểm này mà đòi thi đại học gì chứ?"
"Sao, rời khỏi nhà mà học hành tuột dốc thế này?"
"Cô không học tập em trai cô à? Nhìn nó theo tôi đây này, thi cử toàn đứng đầu!"
Tôi hít một hơi thật sâu, đầu óc có chút thiếu oxy.
Nhìn những bài kiểm tra được thầy cô khen ngợi hết lời, tôi không phản kháng, chỉ quay người về phòng thu dọn hành lý.
Mẹ vừa thấy thế lập tức nổi điên, khóc lóc thảm thiết, chiếc bát ăn sáng trong tay bị ném xuống đất, tay cũng bị mảnh vỡ bắn lên làm rách.
"Cô ghét tôi, tôi là mẹ cô đấy!"
"Làm mẹ mà hại con gái mình sao?"
"Cô đi đi, cô bước ra khỏi cửa này thì đừng có quay lại!"
"Đợi sau này, tôi sẽ không về nhà này nữa."
Dù mẹ có đập đồ, ném đồ, tay dính đầy máu, dù bà mắng tôi là đứa vô ơn, giờ có chút thành tựu rồi liền hất hủi bà.
Tôi không ngoảnh đầu lại lần nào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất