Chương Q1 - 008: Muốn về nước Đường phải thành người Đường đã.
Khi Vân Sơ gánh bó củi lớn từ trên núi về, Tắc Lai Mã đã cho cừu uống nước xong, trong mười ngày tiếp theo, Vân Sơ không cần đi chăn cừu.
Na Cáp đã dậy, đang ngồi trên tấm da ở cửa lều nhặt đá chơi, nếu nhìn kỹ sẽ thấy đá Na Cáp chơi đều long lanh, lại còn trắng như mỡ đông.
Tắc Lai Mã bện roi ngựa da trâu bên cái cột gỗ.
Cái roi này rất dài, tới hai mét, do Bỉ Túc Đặc Cần chuyên môn đặt nhà Vân Sơ, chỉ cần làm được cái roi dài này, nhà họ năm nay không cần nộp cừu cho bộ tộc nữa.
Vân Sơ chất củi thành đống, rửa tay rồi nhận lấy roi da từ tay Tắc Lai Mã tiếp tục bện, Tắc Lai Mã không đủ sức, dùng lực không đều, roi bện ra hơi lỏng lẻo.
Người Tắc làm việc là thế đấy, chẳng những qua loa còn chẳng đẹp.
Vân Sơ bện lại roi da, thứ này quý lắm, trong các bộ tộc xung quanh đây, chỉ có y bện được roi da thực sự, chỉ cần là roi do y bện, đám thợ vàng của vương đình bộ tộc sẽ khảm lên các loại bảo thạch quý giá.
Quý tộc Hồi Hột coi sở hữu một cái roi ngựa như thế là vinh dự.
Đó là nguyên nhân đại a ba Cát Tát Lộ chần chừ không dám ra tay với Vân Sơ, càng do Bỉ Túc Đặc Cần cố ý bảo vệ y, còn về phần Bỉ Túc Đặc Cần nói coi trọng Vân Sơ thì ai tin là kẻ ngốc.
Khi Vân Sơ làm việc, Na Cáp chơi đá chán rồi, không ngừng bò lên lưng Vân Sơ, nó thích thổi hơi vào tai ca ca, càng thích dùng cái miệng thiếu hai cái răng cửa cắn cổ ca ca.
Theo tập tục người Tắc, Vân Sơ đã mười ba tuổi, tất nhiên thành chủ nhân cái lều họ sống.
Nói một cách chính xác thì người ở trong cái lều này đều thuộc về Vân Sơ, bao gồm Tắc Lai Mã và Na Cáp.
Nếu Vân Sơ biến thành người Thiết Lặc thực sự, vậy Tắc Lai Mã biến thành thê tử của y, bất kể y có phải do Tắc Lai Mã sinh ra không.
Kỳ thực nhi tử cưới mẫu thân không đại biểu nhi tử có thể cưới mẹ đẻ mình, nhưng một số người Thiết Lặc có vẻ chẳng bận tâm, về sau hình như không mấy người chấp hành lệnh cấm này, sau nữa chẳng ai để ý.
Thói quen sinh hoạt không cho Vân Sơ làm loại chuyện ấy, thậm chí trong đầu mà sinh ra chút ý nghĩ thôi, y cũng thấy không phải là người rồi.
Đó cũng là nguyên nhân Vân Sơ một lòng muốn Tắc Lai Mã dẫn Na Cáp tới lều Yết Tư Cát, một khi bộ lạc tổn thất nhân khẩu lớn, khả hãn không chút do dự đem Tắc Lai Mã tặng cho người Hồi Hột khác sinh con. Na Cáp sẽ bị đưa tới lều đại ca ba Cát Tát Lộ, đợi đứa bé này tám tuổi là có thể hầu hạ nam nhân.
May Yết Tư Cát luôn coi Na Cáp là nữ nhi, thực ra Vân Sơ còn biết, Yết Tư Cát chính là cha đẻ của Na Cáp.
Vân Sơ không chỉ một lần thấy Tắc Lai Mã má hồng hào, thở hổn hển từ đống cỏ khô chạy ra, đợi thêm lát nữa Yết Tư Cát vừa buộc thắt lưng vừa đi ra.
Y không phải chưa từng nghĩ đưa mẹ con nàng theo mình về Đại Đường ... Đáng tiếc, đó căn bản là chuyện không thể làm được.
Muốn về Đại Đường, trước tiên Vân Sơ phải chuyển đổi thân phận thành người Đường, chỉ riêng ải này đã khó bằng lên trời. Thái tông hoàng đế bản thân không phải là người Hán chính tông, lại đặt tiêu chuẩn người Đường cực cao, từ người phiên thành người Hán không phải bằng khuôn mặt người Hán mà làm được.
Vân Sơ muốn thành một người Đường, trước tiên y phải đi làm binh dịch, quân An Tây vì cách Trung Nguyên quá xa, năng lực bổ xung binh lực rất kém, nên bốn trưởng sử trong An Tây tứ trấn có quyền trưng binh đương địa. Đương nhiên, đối tượng trung thu chỉ giới hạn là người Đường.
Không phải thành phủ binh người Đường là có điều kiện quay về Đại Đường, không lập công trên tam chuyển thì khỏi mơ, trừ khi là chiết trùng phủ luân phiên phòng ngự.
Trong An Tây tứ trấn có rất nhiều lão binh tóc bạc, nhóm phủ binh đầu tiên thậm chí từng tham gia chiến sự Hầu Quân Tập diệt Cao Xương, phải biết đó là chuyện 13 năm trước rồi.
Về phần quân công tam chuyển là gì?
Đại quân công thành, mặc giáp cầm khí giới, mạo hiểm tên đạn, vượt hào lao tường, lên thành trước tiên, yểm hộ hậu quân lên thành, địch tan, phá thành --- Công đầu, nhận quân công tam chuyển!
Vân Sơ thấy mình khả năng không làm được.
Thực tế là căn bản không làm được.
Vì con đường thăng tiến này giành cho đám bạch đinh Đại Đường, con cháu quan viên có cách thăng tiến khác --- Tiến cử.
Vân Sơ giờ còn chẳng phải là bạch đinh Đại Đường, y là người Hồi Hột Thiết Lặc, dùng ngón chân mà nghĩ cũng ra đáp án ... Người Đường kiêu ngạo không cần y.
Mình đưa Tắc Lai Mã và Na Cáp từ Quy Tư và Trường An ư?
Vân Sở chẳng muốn nghĩ tới giả thiết đó, nhưng dọc đường gặp ít hơn 3000 nhóm mã tặc, cường đạo thì Vân Sơ đã coi là thiên hạ thái bình rồi.
Cho dù ca cơ mỹ lệ trong thành Quy Tư muốn tới Trường An cũng khó khăn trừng trùng.
Người cả thế giới đều biết người Đường háo sắc, đối với nữ nhân mỹ lệ, không cần biết là chủng tộc nào đều có thể thuận lợi tới thẳng Trường An. Được huân quý, phú hào, quan viên, bách tính trong thành Trường An hoan nghênh, sau đó thành nhân viên theo nghề phục vụ ở quán rượu, quán cơm, thanh lâu.
Đương nhiên càng có nhiều nữ tử mỹ lệ cả đời không tới được Trường An, Lạc Dương thành nữ nhân của sơn đại vương nào đó hoặc của một đám thổ phỉ.
Còn về nam nhân ... Không chôn trong đất vàng thì bị đám thổ phỉ, sơn tặc nghèo khó cho vào nồi nấu rồi.
Đó chưa phải trở ngại lớn nhất, mà là Yết Tư Cát, nam nhân này thích Tắc Lai Mã rất nhiều năm rồi, hắn không thiếu được nàng, ngược lại cũng thế.
Tình cảm của hai người này là cặp đôi duy nhất tương đối phù hợp với quan niệm ái tình mà Vân Sơ thấy ở bộ tộc Hồi Hột.
Vân Sơ bện xong roi da, ngâm vào trong mỡ trâu ấm, đợi da trâu bị mỡ trâu ngâm mềm, tháo ra, bên lại lần nữa, như thế roi da trâu không dễ bị nứt, có thể dùng thời gian rài.
Yết Tư Cát mang một cái đùi cừu lớn tới.
Nhìn thấy tình lang, ánh mắt Tắc Lai Mã đang dạy bảo Na Cáp từ nghiêm khắc trở nên ôn nhu.
Na Cáp nhìn thấy đùi cừu cũng ngừng khóc, chủ yếu là vì cái đùi sau kia còn dính nửa đoạn đuôi, nó nhớ tư vị đùi cừu nướng của ca ca ...