Chương 104: Đình Chỉ Học
Dương Vinh gật đầu một cái:
"Mẹ nếu mà không đuổi học hắn, ta cũng sẽ không đi học nữa đâu, Tiêu Phàm thường hay trốn tiết như vậy là có đầy đủ lý do để đuổi học hắn rồi. Mẹ, ngươi nhìn ta này, ta đã bị hắn đánh thành bộ dáng như vậy rồi, mẹ còn không giúp ta sao. Ta cảm giác đầu ta vẫn còn ông ông đây này, nếu hắn mà lại đánh ta thêm một lần nói không chừng ta cũng sẽ bị đánh thành đần độn mất."
Ánh mắt Trương Hồng Anh lộ vẻ đau lòng, nàng gật đầu một cái:
“Thôi được rồi, ta có quen biết với một thầy phó hiệu trưởng trường ngươi, ta sẽ nhờ hắn đuổi học đối phương giúp ngươi! Người kia tên là Tiêu Phàm đúng không, hắn là sinh viên lớp nào?"
Dương Vinh liền vội vàng nói ra thông tin của Tiêu Phàm tài liệu mấy ngày hôm nay hắn đã điều tra rất kỹ.
Trương Hồng Anh nói:
"Ngươi chắc chắn đối phương chỉ là một tên học sinh nghèo đúng không?"
Dương Vinh gật đầu liên tục:
"Gia cảnh của hắn ta đã điều tra rất rõ ràng, mấy năm trước cha mẹ hắn đã qua đời vì tai nạn giao thông rồi, nhà hắn chỉ có một căn hộ cũ rích mấy chục mét vuông thôi."
"Ừm."
Trương Hồng Anh gật đầu một cái.
Nếu như là gia cảnh như vậy, với thân phận địa vị của nàng dư sức ảnh hưởng, để cho trường Đại học D đuổi học Tiêu Phàm tuyệt đối không có vấn đề gì cả.
"Tiết hiệu trưởng —— "
Nàng đi đến trước mặt Dương Vinh, Trương Hồng Anhlấy điện thoại ra gọi đi. Hai phút sau nàng hướng về phía Dương Vinh gật đầu một cái:
"Tiết hiệu trưởng đã đồng ý rồi, chắc hẳn sẽ nhanh chóng có thông báo đuổi học được ông bố thôi."
"Cám ơn mẹ."
Trong lòng Dương Vinh vô cùng sảng khoái.
. . .
"Lão Phùng, có chuyện gì thế?"
Vừa tiến Tô Ấu Vi về nhà xong, Phùng Hải Xuyên giảng viên phụ đạo của hắn gọi điện thoại đến, Phùng Hải Xuyên không lớn hơn bao nhiêu so với bọn hắn, bình thường bọn họ giao tiếp với nhau cũng vô cùng thoải mái.
Đầu dây điện thoại bên kia, Phùng Hải Xuyên trầm giọng nói:
"Tiêu Phàm ngươi gặp phiền toái rồi, chuyện ngươi liên tục trốn học rất nhiều buổi đã bị phó hiệu trưởng Tiết biết rồi. Phó hiệu trưởng Tiết hết sức tức giận, bên trường học cũng tính toán đuổi học ngươi. Ta đã cố gắng tranh thủ giúp đỡ giải thích cho ngươi nên hôm nay khai trừ thông báo chưa công bố, nhưng ngày mai rất có thể sẽ phát ra thông báo, ngươi nhanh chóng nghĩ biện pháp đi."
Tiêu Phàm ngớ ngẩn, đình chỉ học hắn?
Chắc chắn là Dương Vinh giở trò sau lưng, bản thân Dương Vinh chắc chắn không có năng lực lớn như vậy, nhưng rất có thể hắn đã nói với người nhà, mà tài sản trong nhà Dương Vinh cũng không ít.
"Lão Phùng, cám ơn, ta sẽ nghĩ biện pháp."
Cúp điện thoại xong sắc mặt Tiêu Phàm lạnh xuống.
Dương Vinh đến nhà hắn tìm phiền toái, ngông cuồng mắng chửi người khác, hắn cũng chỉ đánh hai cái tát, vậy mà lại liên hệ người nhà muốn đuổi học hắn hủy đi tiền đồ của hắn.
Tuy nói sau này hắn cũng không cần phải lấy cho được một tấm bằng tốt nghiệp để mà đi làm kiếm cơm, nhưng đã chăm chỉ học hành nhiều năm như vậy, nếu mà để người khác nói hắn không tốt nghiệp đại học được thì cũng không dễ nghe.
"Học trưởng, có chuyện gì vậy?"
Tô Ấu Vi dò hỏi.
Tiêu Phàm lắc lắc đầu nói:
"Không có chuyện gì đâu, ta có thể xử lý được."
Tô Ấu Vi kiên trì mà nhìn Tiêu Phàm.
"Học trưởng nếu không có chuyện gì, vậy ngươi nói cho ta nghe cũng không sao mà, đúng không?"
Tiêu Phàm cau mày nói:
"Giảng viên phụ đạo gọi điện thoại qua nói trường học quyết định đuổi học ta, rất có thể sáng ngày mai thông báo đình chỉ học sẽ được công bố."
"A!"
Mặt Tô Ấu Vi biến sắc, đối với học sinh mà nói, đuổi học chính là loại xử phạt vô cùng nghiêm trọng.
"Ngươi đừng lo lắng ta sẽ xử lý tốt."
Tiêu Phàm cười cười nói.
Hắn định trực tiếp đi tìm cha mẹ Dương Vinh, đến “nói chuyện tâm sự” với bọn hắn.
"Học trưởng, bản thân ngươi cũng đừng quá lo lắng, ta cũng sẽ giúp ngươi nghĩ biện pháp. . . Đúng rồi chuyện này có thể tìm Khổng Húc hỗ trợ một chút được không?"
Tô Ấu Vi nhớ trước đây Tiêu Phàm có nói qua, trong nhà Khổng Húchình như là làm chính trị.
"Nếu bản thân ta không giải quyết được, ta lại tìm hắn giúp đỡ thử xem sao. Ta đi trước."
Tiêu Phàm nhanh chóng rời đi.
Cặp lông mày thanh tú của Tô Ấu Vi hơi nhíu lại, nàng bước vào phòng mình mở máy vi tính lên.
"Chuyện học trưởng bị đuổi học chắc chắn là do nhà họ Dương gây sức ép. Nhà họ Dương chắc chắn là đã liên hệ với hiệu trưởng hoặc là một trong hai vị phó hiệu trưởng."
Tô Ấu Vi nhanh chóng xâm nhập vào điện thoại di động của Dương Vinh, thông qua bên trong lịch sử trò chuyện của điện thoại, nàng tìm ra liên hệ gần nhất là với mẹ Dương Vinh. Hai phút sau Tô Ấu Vi liền thông qua xâm nhập vào điện thoại di động của mẹ Dương Vinh mà xác định mục tiêu.
"Thì ra là phó hiệu trưởng Tiết."