Chương 107: Kết Quả Kỳ Kiểm Tra
"Họ Dương ngươi bận rộn như vậy, ngươi có rất nhiều thời gian quản nhi tử sao? Người ta đánh con của ngươi, ta vì con trai mà ra mặt, ta có lỗi gì."
Trương Hồng Anh tức giận nói tiếp:
"Sự việc của hai mẹ con chúng ta ngươi dứt khoát không cần để ý, để cho người ta đem ta bắt vào đi là được rồi, ta sẽ thành thật khai báo rồi một lần nữa bắt đầu một cuộc sống mới."
Nghe đến đây, Dương Vĩnh An mặt đen lại, hắn nói:
"Đừng hung hăng càn quấy nữa, ta sẽ an bài tốt để ngươi đi nơi đó phối hợp điều tra, ngươi biết cái gì nên nói cái gì không nên nói rồi đấy."
"Hơn nữa, thời gian này phó hiệu trưởng Tiết xảy ra chuyện, có phải là Tiêu Phàm giở trò quỷ hay không?"
Trương Hồng Anh khinh thường nói:
"Hắn là một học sinh nghèo mà thôi, làm sao có thể có năng lực như vậy?"
"Nếu như hắn dễ dàng liền tra được chứng cứ phó hiệu trưởng Tiết như vậy, vậy thì phó hiệu trưởng Tiết đã sớm tiến vào, hẳn là ta không may nên vừa vặn đụng phải."
Dương Vĩnh An cúp điện thoại, hiện tại hắn rất muốn đem Dương Vinh quất cho một trận tơi bời.
Cho Dương Vinh năm ngàn vạn đi mua nguyên thạch, lỗ sạch.
Trở về lại tìm cho hắn một vụ phiền toái mới.
"Huấn luyện viên, hẹn trước."
Ở bên này, Tiêu Phàm lại đến trường học tập lái xe để thực hành lại, hắn đang nhanh chóng để lấy bằng lái xe.
Có bằng lái rồi tự mình lái xe sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Dù sao trong thẻ hắn cũng có hai cái mục tiêu nhỏ, là tiểu phú hào, từ sân bay trở về còn phải xếp hàng đợi taxi, nói ra đoán chừng đều không có người tin tưởng.
"Lão Dương, thù của con trai ngươi đến cùng là báo hay là không báo?"
Sau khi hợp tác với cuộc điều tra trong ba ngày, mẹ của Dương Vinh, Trương Hồng Anh rốt cuộc thì cũng được trả tự do về nhà.
Có sự chuẩn bị của Dương Vĩnh An, nàng cũng không có vấn đề gì, hái được sạch sẽ. Về phần phó hiệu trưởng Tiết, hắn chắc chắn sẽ phải ngồi tù phần đời còn lại.
Hắn tham ô mấy ngàn vạn, số tiền chiếm đoạt đặc biệt to lớn, cân nhắc mức hình phạt tiêu chuẩn có thể là chung thân hoặc tử hình, nhưng khả năng cao là tù chung thân.
…
Dương Vĩnh An cau chặt mày, đúng ra thì chuyện này hắn thấy chỉ là một chuyện nhỏ. Nhưng vì để giúp Trương Hồng Anh thoát khỏi liên quan đến vụ này mà hắn đã phải bỏ ra biết bao nhiêu tiền và tình nhân để hối lộ trên dưới, thế nên nếu cứ dễ dàng bỏ qua cho Tiêu Phàm như vậy thì trong lòng hắn cảm thấy không thoải mái.
"Chuyện này ngươi không cần quan tâm nữa, ta sẽ tự sắp xếp ổn thỏa.”
Dương Vĩnh An lạnh giọng nói. Trương Hồng Anh gật gật đầu. Một khi chồng của nàng đã nói là sẽ quản việc này, vậy thì nàng ta tin chắc rằng Tiêu Phàm sẽ không còn có ngày tháng yên bình được nữa đâu, kể cả chuyện có tai nạn gì “ngoài ý muốn” dẫn đến mất mạng thì cũng không phải là không có khả năng sảy ra. Dương gia phát triển được như ngày hôm nay cũng là do một phần công lao rất lớn của Dương Vĩnh An. Hắn ta cũng không phải là loại thỏ trắng chưa trải sự đời.
“Kết quả kì kiểm tra, đạt.”
Tại trường thi số 3, Tiêu Phàm nhẹ nhàng thong thả mà hoàn thành bài thi, bây giờ hắn chỉ cần quay lại trường lái, thi nốt bài thi số 4 là hắn có thể lấy được bằng lái xe rồi.
"Tít tít.”
Điện thoại của Tiêu Phàm kêu lên, là điện thoại Tô Ấu Vi gọi đến.
“Đàn anh, người bạn thân kia của ta đến đây rồi. Buổi tối ngươi tới đây ăn cơm có được không? Để ta giới thiệu cho hai người làm quen với nhau.”
Tô Ấu Vi hơi ngại ngùng mà nói. Tiêu Phàm liền cười đáp:
“Tất nhiên là không có vấn đề gì rồi, cũn đã mấy hôm rồi ta chưa ăn cơm mà ngươi nấu, thế nên tối nay chắc chắn ta sẽ tới.”
Quay lại trường lái, Tiêu Phàm nhanh chóng tham gia thi nốt bài thi số 4. Không bao lâu sau, hắn đã lấy được một tấm bằng lái xe mới tinh.
“Ấu Vi, người bạn trai đạt tiêu chuẩn mà ngươi nói đâu? Mau mau gọi hắn đến đây giới thiệu để ta làm quen một chút, ta rất tò mò muốn xem thử hắn là người như thế nào để có thể làm cho ngươi thầm thương trộm nhớ đấy.”
Lữ Tuyết Yến đến nơi ở của Tô Ấu Vi trước. Từ khi Lữ Tuyết Yến biết đến sự tồn tại của Tiêu Phàm, mấy ngày nay nàng ta đều thường cùng với Tô Ấu Vi nói về Tiêu Phàm, từ những câu chuyện phiếm đó nàng biết được Tô Ấu Vi đã thầm thương với Tiêu Phàm rồi.
“Đàn anh vẫn chưa tới đây. Tuyết Yến, một lát nữa ngươi có gặp được đàn anh thì cũng đừng có khùng khùng điên điên mà nói lung tung nhé.”
Tô Ấu Vi vội dặn dò Lữ Tuyết Yến. Lữ Tuyết Yến mở miệng đáp ứng:
“Ngươi cứ yên tâm, không có vấn đề gì đâu, ta kín miệng lắm.”
Tô Ấu Vi trừng Lữ Tuyết Yến một cái. Lúc nãy khi nàng ấy vừa vào cửa còn nói ầm lên gì mà bạn trai đạt tiêu chuẩn kia kìa.