Chương 108: Giới Thiệu
"Được rồi được rồi, lát nữa ta nhất định sẽ chú ý lời nói mà. Căn phòng này cũng không nhỏ chút nào nha, thế mà ngươi còn nói người bạn trai...người chủ nhà kia của ngươi là sinh viên bình thường, sinh viên bình thường mà được như này thì cũng quá đáng quá rồi.”
Lữ Tuyết Yến đi 1 vòng thăm quan khắp nơi rồi nói. Tô Ấu Vi đáp:
“Đàn anh thực sự chỉ là sinh viên bình thường mà thôi, căn phòng này là do hắn đã cứu mạng một người bạn học của hắn, rồi bố của người bạn học kia tặng cho hắn.”
“Tặng nguyên cả một căn phòng cơ á? Tại sao ta lại không có được người bạn giàu có như thế cơ chứ.”
Lữ Tuyết Yến kinh ngạc nói. Tô Ấu Vi cười duyên nói:
“Ngươi mà cần tìm kiếm người bạn nào giàu có hay sao? Bản thân ngươi còn chưa đủ giàu hả? Nhà của ngươi đang ở là cả một căn biệt thự đó.”
Lữ Tuyết Yến lắc lắc đầu:
“Giá một căn biệt thự nhưng ở huyện nhỏ thì làm sao mà so sánh được với căn phòng này cơ chứ.”
Tô Ấu Vi nói:
“Nếu ngươi muốn làm quen với người bạn giàu có kia của đàn anh thì ta có thể giới thiệu cho các người làm quen với nhau đó nha, dù sao đối phương cũng chưa có bạn gái.”
“Muộn rồi muộn rồi, bây giờ ta ở một mình cũng rất ổn. Hơn nữa bây giờ ta đang ở Đế Đô, cách nơi đây xa tít mù khơi, mà ta thì không chịu được cảnh yêu xa đâu.”
Lữ Tuyết Yến lắc đầu liên tục. Tô Ấu Vi nói:
“Bây giờ ngươi ngồi đây xem tivi một lát đi, ta vẫn còn 3 món chưa làm xong.”
“Để ta giúp ngươi một tay.”
Hai người cùng đi vào trong bếp. Tiêu Phàm về đến tiểu khu Tử Kinh, hắn vào trong hầm để xe để đậu xe. Ở hai vị trí đỗ xe bên cạnh không ngờ lại có hai chiếc xe thể thao đang đỗ lại. Mội chiếc là Lamborghini, một chiếc còn lại là Porsche 918, hôm qua Đường Tại Thiên đã gọi điện đến cho hắn nói xe đã được gửi tới nơi rồi.
“Thủ tục sang tên cũng đã làm xong rồi cơ à.”
Tiêu Phàm mở cửa chiếc xe Lamborrghini rồi ngồi vào bên trong, bên trong xe đặt sẵn giấy tờ xe, bây giờ cả hai chiếc xe này đều đang được để dưới tên của hắn. Kể cả biển số xe cũng đã được đổi thành biển số xe của Z thành rồi. Với năng lực của Đường Tại Thiên thì mấy chuyện nhỏ này đều không phải là chuyện khó khăn gì.
“Không tồi không tồi. Sau này mà có thời gia thì ta có thể lái xe đưa Ấu Vi đi hóng gió.”
Trên mặt Tiêu Phàm lộ ra nụ cười. Hắn cũng chẳng có ý định giả bộ nghèo khổ trước mặt Tô Ấu Vi, bây giờ xe được đưa đến rồi, vậy thì chuyện này chắc chắn hắn cũng sẽ nói cho Tô Ấu Vi biết.
"Kính cong.”
Tiêu Phàm cũng không lái xe ra ngoài đi thử một vòng mà hắn nhanh chóng đi lên lầu. Cơm nước cũng đã nấu gần xong rồi. Hắn cảm thấy so với việc lái xe ra ngoài lượn thử một vòng thì việc quay trở về ăn cơm Tô Ấu Vi nấu quan trọng hơn.
"Để ta đi ra mở cửa.”
Nghe tiếng chuông cửa, Lữ Tuyết Yến nhanh chóng xung phong nhận việc mà chạy ra mở cửa. Tiêu Phàm ở ngoài cửa hơi khựng lại, hắn không ngờ người đi ra mở cửa không phải là Tô Ấu Vi mà lại là một vị mỹ nữ khác, theo Tiêu Phàm tự đánh giá thì nhan sắc của nàng cũng phải đạt được đến 9 điểm. Tất nhiên, nếu đem nàng so sánh với Tô Ấu Vi thì vẫn sẽ có sự chênh lệch nhất định. Trong mắt của Tiêu Phàm, nhan sắc của Tô Ấu Vi là không con số nào có thể đánh giá hết được.
“Xin chào, ngươi chắc là bạn thân của Ấu Vi nhỉ? Ta tên là Tiêu Phàm.”
Tiêu Phàm nhanh chóng hồi thần lại rồi thoảng mái nói. Lữ Tuyết Yến cũng đánh giá Tiêu Phàm một lượt từ đầu đến chân, nàng cảm thấy nếu xét đến nhan sắc và khí chất của Tiêu Phàm thì cũng coi như là không tồi, đứng cạnh Tô Ấu Vi thì cũng có thể được tính là đẹp đôi.
“Xin chào, ta tên là Lữ Tuyết Yến.”
Lữ Tuyết Yến cười nói. Giọng nói của Tô Ấu Vi từ trong phòng bếp vọng ra:
"Đàn anh, ngươi nhanh nhanh vào đây đi, cơm nước sắp nấu xong hết rồi, ngươi vào đây rửa tay rồi ăn cơm thôi.”
“Được.”
Tiêu Phàm lấy đôi dép đi trong nhà của mình từ trong tủ giày dép ra rồi đổi dép đi vào. Thức ăn cũng nhanh chóng được dọn đầy bàn, mấy người Tiêu Phàm cũng cùng nhau ngồi xuống. Mặc dù hôm nay có Lữ Tuyết Yến ở đây, nhưng món ăn hôm bay lại không nhiều bằng hôm trước. Tô Ấu Vi cười nói:
“Đàn anh, ngươi và Lữ Tuyết Yến cũng đã tự giới thiệu sơ qua với nhau rồi, thế nên ta cũng không giới thiệu lại nữa, chúng ta cùng nhau cạn một li nào.”
Ba người họ nâng li, cùng cạn một li...nước dừa trắng.
"Tuyết Yến, chào mừng ngươi đến đây. Căn phòng này cũng chỉ có một mình Ấu Vi ở, thế nên khi nào ngươi đến Z thành thì cứ tới đây ở thoải mái nhé.”
Tiêu Phàm cười nói. Lữ Tuyết Yến gật gật đầu:
"Ta đến đây ở thì cũng được thôi, nhưng ngươi đừng nghĩ chỉ có như vậy mà ta đã bị ngươi mua chuộc rồi nhé, ta phải giúp Ấu Vi cảnh giác ngươi một chút.”