Chương 119: Gặp Gỡ Kim Tướng Quân
Qua một đêm, sáng sớm hôm sau, Tiêu Phàm liền lái xe đến sân bay. Từ khi tự hắn mua xe riêng thì việc đi lại các nơi cũng tiện lợi hơn rất nhiều.
“Tiêu thiếu gia.”
Tại sân bay của Mang thành, Dương Quân tới đón Tiêu Phàm. Hắn lái chiếc Rolls Royce của Đường Đại Thiên đến.
“Dương ca, Kim tướng quân bao giờ tới vậy?”
Vừa lên xe, Tiêu Phàm liền hỏi ngay. Dương Quân cung kính đáp:
“Tiêu thiếu gia, Kim tướng quân có lẽ sẽ đến nơi cùng lúc với ngươi đấy.”
“Ừm, vậy ta ngủ một lát nhé. Tối qua ta ngủ muộn, hôm nay trời chưa sáng thì ta đã phải dậy rồi nhanh chóng tới sân bay cho kịp chuyến bay rồi.”
Tiêu Phàm vừa ngáp vừa nói. Nếu như tối qua hắn không luyện tập năng lực tinh thần thì với thể trạng của hắn, vài ngày không ngủ cũng không thành vấn đề. Nhưng tối nào hắn cũng luyện tập năng lực tinh thần nên cũng tương đối hao tổn sức lực. Thời gian trôi qua từng phút từng giây. Tiêu tướng quân đã đến Đoan Lệ sớm hơn Tiêu Phàm một lát để gặp Đường Tại Thiên, đi theo bên cạnh hắn còn có vài tên vệ sĩ to lớn.
“Ông chủ Đường, lâu lắm không gặp.”
Tiêu tướng quân và Đường Tại Thiên ôm nhau một cái. Hắn có vóc dáng khôi ngô khỏe mạnh, nếu như đứng cạnh so sánh với Đường Tại Thiên thì trông Đường Tại Thiên gầy nhỏ hơn rất nhiều.
“Kim tướng quân, đúng là đã lâu chúng ta không gặp nhau, nhân dịp này chúng ta cũng có thể ngồi lại cùng nhau ăn một bữa cơm cũng là một ý không tồi.”
Đường Tại Thiên cười ha ha nói. Kim tướng quân nói chuyện, miệng lộ ra mấy chiếc răng vàng:
"Ông chủ Đường, mặc dù chúng ta quen biết cũng đã lâu, giao tình cũng sâu, nhưng ta không thể đồng ý với việc ngươi nói Tiêu Phàm là kẻ rất lợi hại, võ thuật cao siêu được. Những cao thủ võ thuật ở H quốc của các người t cũng đã gặp qua vài người, nhưng hầu như chỉ thấy toàn bọn giỏi khoa chân múa tay, mấy người này lên võ đài biểu diễn một chút thì còn tạm được, nhưng để đem đám người đó ra thực chiến thì căn bản không đáng để nhắc đến.”
Đường Tại Thiên âm thầm cau mày. Kể cả giao tình của bọn họ có sâu đi chăng nữa, thì ý kiến này của Kim tướng quân hắn cũng không đồng tình.
“Kim tướng quân, ngươi nói thế là sai rồi, Tiêu Phàm là người có bản lĩnh thật sự, về việc này thì ta chắc chắn không lừa gạt ngươi đâu.”
Đường Tại Thiên nói. Kim tướng quân lắc lắc đầu, hắn chỉ tay vào một vệ sĩ đi theo mà nói:
"Hắn tên là Thái Tháp, đã từng ba lần vô địch giải đấm bốc ở Đông Nam Á, những người như hắn đây mới đáng gọi là cao thủ. Ông chủ Đường, người là bạn của ta, ta không thể để người bị lừa như thế được.”
Đường Tại Thiên cười cười nói:
“Kim tướng quân, đợi đến lúc ngươi nhìn thấy Tiêu Phàm thì ngươi sẽ hiểu thôi.”
Píp píp! Vào lúc này, còi xe ô tô đang chở Tiêu Phàm vang lên. Dương Quân lái chiếc Rolls Royce trở về, Đường Tại Thiên đứng dậy ra cửa nghênh đón.
"Tiêu thiếu gia, Kim tướng quân cũng vừa mới tới. Hắn vẫn hoài nghi về thực lực của ngươi, hắn cho rằng võ thuật H quốc chúng ta chỉ là thứ võ mèo cào không đáng để mắt tới.”
Đường Tại Thiên hạ thấp giọng nói. Tiêu Phàm khẽ nhếch mày. Hắn là người sở hữu dị năng, đúng thật là không thể nói là đại diện cho võ thuật H quốc, nhưng võ thuật H quốc cũng không phải thứ có thể để người ngoài coi thường.
“Kim tướng quân, để ta giới thiệu, vị này chính là Tiêu Phàm, Tiêu thiếu gia. Tiêu thiếu gia, đây là Kim tướng quân, là tướng quân đến từ Myanmar, dưới trướng của hắn ta có hơn hai vạn người.”
Đường Tại Thiên giới thiệu.
“Kim tướng quân, xin chào."
Tiêu Phàm mỉm cười nói, hắn vươn tay ra nói lời chào. Kim tướng quân không hề có ý định đáp lại cái bắt tay của Tiêu Phàm, hắn đưa mắt nhìn sang tên vệ sĩ đứng cạnh, bảo hắn:
“Chúng ta cũng nên đáp lại cái bắt tay của Tiêu thiếu gia đi chứ.”
Tên vệ sĩ đứng cạnh Kim tướng quân đưa tay về phía Tiêu Phàm. Mắt Tiêu Phàm xẹt qua một tia lạnh nhạt, Đường Tại Thiên cũng có chút không bằng lòng, tốt xấu gì thì đây cũng là người mà hắn đã giới thiệu.
“Được thôi, chúng ta bắt tay nhau một cái.”
Tiêu Phàm vẻ mặt lạnh nhạt nói. Khi hai người bắt tay nhau, rõ ràng có thể nhận thấy tay Tiêu Phàm có đôi chút nhỏ hơn so với tay vệ sĩ.
“Hây dà!”
Tên vệ sĩ gắng sức nắm chặt lấy tay Tiêu Phàm hòng khiến hắn chịu khổ một phen.
“Ha Ha!”
…
"Thiết Thủ, nhẹ tay một chút, đừng làm cao thủ võ thuật của chúng ta bị thương đấy."
Kim tướng quân nhàn nhạt nói, đối với lực tay thủ hạ của mình thì hắn luôn có tự tin rất lớn. Lực tay của nam thanh niên bình thường cũng chỉ khoảng 40-50kg, nhưng thuộc hạ của Kim tướng quân có lực tay lớn hơn nhiều, khoảng 150kg, lực tay của hắn gấp 3 lần so với người bình thường.
"Ông chủ cứ yên tâm."
Thiết Thủ nhếch mép cười 1 cái.
"Tiểu tử, ngươi vẫn là nên ngoan ngoãn quay lại về trường mà đi học thì hơn.”