Chương 136: Uống Rượu
Tiêu Phàm nói:
"Ngươi tính thử những vật liệu này phải cần đến bao nhiêu tiền."
Triệu Tông Tường vội vàng nói:
"Tiêu thiếu gia xem ngươi nói kìa, để ta trực tiếp chuẩn bị là được, nào phải cần dùng tới tiền ngươi đưa."
"Bảo ngươi tính thì ngươi cứ tính đi."
Tiêu Phàm cau mày nói.
Triệu Tông Tường suy nghĩ một chút nói:
"Tiêu thiếu gia, nếu ngươi cần những vật liệu này với chất lượng khá tốt, ước chừng giá cả cộng lại khoảng hai nghìn vạn, còn nếu dùng loại kém hơn một chút thì cũng tốn một nghìn ba bốn trăm vạn."
Tiêu Phàm nhanh chóng chuyển cho Triệu Tông Tường hai nghìn một trăm vạn.
"Phải hoàn thành xong việc này trong năm ngày. Đến lúc đó, ta sẽ đến kiểm tra, một trăm vạn còn dư là phí sử dụng kho hàng và nhân công."
Tiêu Phàm lạnh nhạt dặn dò, nói xong hắn liền nhanh chóng rời đi.
Triệu Tông Tường vội vàng sắp xếp mọi việc, hắn là vua một cõi ở huyện Lôi Sơn này, trong tay cũng có không ty công ty bất động sản nên không khó để chuẩn bị những vật liệu này, hơn nữa còn sẽ không khiến ai chú ý đến.
Tiêu Phàm quay trở về thành phố Z, hắn vừa trở về đã bị đám Khổng Húc gọi đến một tiệm đồ nướng.
"Hôm nay các ngươi đều muốn uống đến chết à?"
Khóe miệng Tiêu Phàm giật giật, nhóm bọn họ tính ra bốn người, vậy mà bọn Khổng Húc lại gọi bốn két bia, kế bên mỗi người đều để một két, nhìn có hơi dọa người.
"Lão tam, ngươi ngồi đi. Hôm nay, nhiệm vụ của ba người chúng ta là để cho ngươi uống thật thoải mái."
Khổng Húc bảo Tiêu Phàm ngồi xuống.
Tiêu Phàm hít sâu một hơi nói:
"Các ngươi biết sự thật về vụ án của cha mẹ ta rồi à?"
Khổng Húc ngượng ngùng cười nói:
"Lão tam, chúng ta không cố ý vạch trần vết thương của ngươi, chúng ta chỉ muốn biết ngươi gặp phải phiền phức gì, xem thử có thể giúp được ngươi không."
"Ta biết."
Tiêu Phàm gật đầu.
Diệp Phi nói:
"Lão đại nhờ quan hệ hỗ trợ gây áp lực, nhất định sẽ dốc toàn lực điều tra vụ án của cha mẹ ngươi, còn nữa, có chuyện này ta phải nói rõ với ngươi trước."
"Chuyện gì?"
Tiêu Phàm mở một chai bia cụng với đám Diệp Phi rồi nói.
Diệp Phi trả lời:
"Nhà ta có một công ty vệ sĩ, ta đã nhờ ông nội phái một cao thủ tới đây, sẽ để hắn bảo vệ sự an toàn của ngươi. Là vệ sĩ nữ, nếu ngươi có muốn làm chút chuyện xấu hổ gì với Tô học muội, nàng cũng sẽ không nhìn trộm."
Tiêu Phàm nhìn Diệp Phi, Diệp Phi nói trong nhà có một công ty vệ sĩ chắc là nói xạo. Hắn đoán nhà của Diệp Phi chắc hẳn là một võ đạo gia tộc, nên có thể là phái cao thủ trong gia tộc đến đây bảo vệ.
"Nhị ca, việc này có ổn không?"
Diệp Phi cười cười nói:
"Có gì mà không ổn? Đây chính là công việc làm ăn của nhà chúng ta, chúng ta là anh em, cũng không thể trơ mắt nhìn ngươi gặp nạn chứ. Kỹ thuật bắn súng của ngươi rất tốt nhưng ngươi lại không có súng. Hơn nữa ngươi có súng thì cũng chưa chắc đã dùng được."
Tiêu Phàm do dự nói:
"Nhị ca, cám ơn. Nhưng mà, bản thân ta không cần đâu, nếu vệ sĩ có tới, ngươi để nàng âm thầm bảo vệ Ấu Vi được không?"
Diệp Phi cau mày nói:
"Lão tam, mặc dù quan hệ giữa ngươi và Tô học muội không tệ, nhưng người phía sau vụ án giết cha mẹ ngươi hẳn sẽ không nhắm vào Tô học muội đâu. Dù có giết nàng thì đâu có nghĩa lý gì? Bản thân ngươi mới là người cần bảo vệ nhất."
Tiêu Phàm nhìn Diệp Phi cười cười:
"Nhị ca, giờ ngươi cũng đánh không lại ta đâu."
"Hả?"
Diệp Phi nhăn mày, gần đây hắn đã đạt tới Ám Kình, lại đánh không lại Tiêu Phàm?
Trước kia, một mình hắn dễ dàng đánh được mười mấy người, nay một mình hắn đánh mười mấy người càng dễ dàng hơn.
Thẩm Thần ho nhẹ một tiếng nói:
"Tam ca, phương diện trí tuệ của ngươi chắc chắn có thể nghiền ép nhị ca, nhưng nói tới đánh đấm, ta đoán cho dù ngươi dùng súng cũng không phải là đối thủ của tam ca đâu."
"Hơn nữa giờ ngươi còn không có món đồ chơi đó."
Khổng Húc cũng gật đầu.
Bọn họ từng chứng kiến Diệp Phi đánh nhau, đừng nhìn vóc dáng hắn mà cho là hắn không dọa người, đến lúc đánh nhau rất hung tợn, tung một cú thì đến cả tên đô con cường tráng nặng hai trăm cân cũng phải ngã xuống đất không dậy nổi.
"Nhị ca, chúng ta vật tay nào."
Tiêu Phàm mỉm cười nói, hắn vươn tay ra, Diệp Phi mắm lấy hai người bắt đầu vật tay, hai người liên tục nhanh chóng tăng lực lên.
"Hử?"
Trong lòng Diệp Phi kinh ngạc, hắn cảm nhận được sức vật của Tiêu Phàm đã vượt qua 100 kg, hơn nữa còn đang dần tăng thêm, sức vật của một người đàn ông trưởng thành bình thường cũng chỉ đến 50 kg.
Một trăm lẻ hai, một trăm lẻ ba, một trăm lẻ bốn...
Hai người nhìn như đang bình thản, nhưng sức nắm của hai người đều không ngừng tăng lên. Diệp Phi vội vàng dùng nội lực, bây giờ năng lực thể chất bình thường của hắn có thể đã không bằng Tiêu Phàm nữa rồi. Sức nắm của hai người nhanh chóng đạt tới mức 200 kg, con số này đã phá kỷ lục thế giới rồi.