Gia Gia Tạo Phản Tại Dị Giới, Ta Liền Vô Địch Ở Đô Thị

Chương 168: Các Ngươi Muốn Chết Hay Sống

Chương 168: Các Ngươi Muốn Chết Hay Sống


Bởi vì xung quanh thành trì có áp chế thực lực.
"Ta cũng không rõ."
Dư Thương Hải cười khổ.
Tiêu Hải dùng vài thủ đoạn hắn ta chưa bao giờ nghe nói, đánh trận còn có thê đánh như thế à?
Mặt Thất hoàng tử vô cùng khó nhìn, trong lòng như có một đoàn bóng ma.
Thời tiết ngày càng rét lạnh, tuyết lớn phủ kín đường, đám người Tiêu Hải cũng cần nghỉ ngơi và khôi phục, tạm thời có lẽ không còn sức tấn công. Nhưng tới mùa xuân sang năm thì họ phải ứng đối thế nào đây?
Thành Thánh Nguyên chỉ ngăn cản được một khắc, số thành trì cường đại còn lại có thể ngăn cản bao lâu?
"Nhanh chóng rút lui! Có khả năng Tiêu Hải sẽ đuổi tới."
Ngụy Dũng Quân nghiêm trọng nói.
"Giá, giá!"
Không lâu sau, mấy ngàn kỵ binh đã thoát khỏi thành Thánh Nguyên hơn mười dặm, thực lực của đám người Ngụy Dũng Quân và Dư Thương Hải không còn bị áp chế, đã có thể phi hành.
"Thất hoàng tử, ta và mấy người Dư thành chủ dẫn ngài rời khỏi trước."
Ngụy Dũng Quân nói.
Thất hoàng tử gật đầu.
Hai mươi người trong số họ bay lên, số người còn lại hộ tống Thất hoàng tử mau chóng rút lui.
Nhưng họ mới rời khỏi không bao xa, một bóng người chợt ngăn lại trước mặt họ.
"Tiêu Hải."
Đáy lòng đám người Ngụy Dũng Quân trầm xuống.
Dù họ có khoảng hai mươi người, nhưng có nhiều hơn nữa cũng chưa chắc đã là đối thủ của Tiêu Hải.
"Uỳnh!"
Trên người Tiêu Hải tản ra khí tức bá đạo.
Xung quanh thân thể của ông xuất hiện hư ảnh một con Kim Long.
Kim Long dài tới ba, bốn trượng, không ngừng uốn lượn quanh Tiêu Hải.
"Hiện tại lão tử đã là Võ Đế đỉnh phong, các ngươi muốn chết hay muốn sống?"
Tiêu Hải bá đạo hỏi.
Mặt mũi đám người Thất hoàng tử tái mét, thực lực của Tiêu Hải còn mạnh hơn họ biết.
Toàn bộ đế quốc Thần Diễm chỉ có một cường giả cấp bậc Võ Đế viên mãn, chính là lão tổ tông của Hoàng thất.
Vốn dĩ cũng chỉ có một cường giả cấp bậc Võ Đế đỉnh phong, là quốc sư.
Hiện tại lại thêm một Tiêu Hải.
Ngụy Dũng Quân hít sâu một hơi:
"Tiêu tướng quân, nếu ngươi dám nhằm vào Thất hoàng tử, triều đình chắc chắn sẽ nổi giận, tập trung càng nhiều đại quân nhắm vào các ngươi."
"Nực cười, lão tử tạo phản rồi còn sợ cái này à? Lão tử cho các ngươi hai lựa chọn, một là hạ xuống, để lão tử mang mấy nghìn kỵ binh kia về. Kỵ binh trong tay lão tử hơi ít, không thể để họ chạy mất được. Lựa chọn thứ hai là lão tử làm thịt các ngươi."
Tiêu Hải bá đạo nói xong, hư ảnh Kim Long cao vài trượng của ông thoáng cái bành trướng tới mười trượng.
Hư ảnh Kim Long cũng ngày càng ngưng thật.
Đám người Ngụy Dũng Quân chỉ cảm thấy áp lực lớn hơn nữa.
Dị giới này không có sinh vật như Thần Long, nhưng Ngụy Dũng Quân từng thấy Tiêu Hải ra tay, hư ảnh Kim Long công kích không phải là giả, có thể tuỳ tiện xé nát Võ Đế thông thường.
"Tiêu tướng quân, bổn hoàng tử hiểu ngươi có bất mãn. Nhưng hà tất phải tạo phản chứ? Chúng ta hoàn toàn có thể ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng mà. Chờ bổn hoàng tử trở về nhất định sẽ bẩm báo phụ hoàng thúc đẩy đàm phán hoà bình, có lẽ có thể khiến phụ hoàng thụ phong Tiêu tướng quân làm Tây Bắc vương, từ nay về sau mảnh đất Tây Bắc này sẽ do ngươi thống trị."
Thất hoàng tử dụ dỗ.
Tạo phản chưa chắc có thể thành công, phong Tiêu Hải làm Tây Bắc Vương vẫn có đủ sức hấp dẫn.
"Lão tử không muốn nói nhiều như vậy với các ngươi. Trong ba tức, các ngươi không hạ xuống thì chết."
Tiêu Hải đằng đằng sát khí, ông cũng không muốn được phong Tây Bắc vương gì cả.
Tạo phản một nửa có thẻ khiến cho hậu hoạn khôn cùng.
Thời gian ba tức nhoáng cái là qua, đám người Thất hoàng tử không dám chống cự. Trong số họ, Ngụy Dũng Quân và Dư Thương Hải đều là Võ Đế, nhưng thực lực giữa các Võ Đế chênh lệch khá lớn.
Ngụy Dũng Quân chỉ là Võ Đế trung kỳ, Dư Thương Hải càng chỉ mới Võ Đế sơ kỳ mà thôi.
Đầu hàng thì sau này có khả năng lớn sẽ được chuộc về, chống cự thì chỉ có nước chết.
"Truyền mệnh lệnh của ta, lùi về thành Thánh Nguyên."
Không lâu sau, Tiêu Hải dẫn mấy người Ngụy Dũng Quân tới trước mặt đám kỵ binh, khiến Dư Thương Hải bất đắc dĩ hạ lệnh.
"Rút lui."
Thống lĩnh kỵ binh trầm mặc một chút, sau đó nói.
Thực lực của Tiêu Hải có mạnh hơn nữa cũng không có khả năng tàn sát binh lính bình thường, bằng không thì Thiên Đạo sẽ không tha cho ông.
Nhưng nếu họ tiếp tục chạy trốn, dẫn đến đám người Thất hoàng tử chết ở đây thì Hoàng đế sẽ không tha cho họ.
"Đại soái, đại soái, đại soái!"
Chưa đầy nửa giờ sau, đám người Tiêu Hải trở về thành, thế cục trong thành đã bị thủ hạ của Tiêu Hải khống chế, binh lính vừa thấy mấy người Tiêu Hải trở lại thì đều hưng phấn hô vang dội.
Tiêu Hải nở nụ cười.
Chiếm được thành Thánh Nguyên, họ có thể thanh thản ổn định nghỉ ngơi qua mùa đông.
"Biện pháp của cháu ngoan đúng là không tồi."
"Chỉ tốn chút thương vong nho nhỏ đã chiếm được thành Thánh Nguyên, đúng là không thể tin được."
Tiêu Hải thầm nghĩ trong lòng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất