Chương 169: Hai Chiếc Siêu Xe
Thành Thánh Nguyên là một khối xương cứng, lúc trước ông cho rằng phải tốn ít nhất một tháng mới có thể gặm nó.
Thậm chí dù gặm được thành Thánh Nguyên cũng sẽ hao tổn nguyên khí nặng nề.
Hôm nay dùng thương vong nhỏ nhất chiếm thành, quân đội dưới trướng ông có thể mở rộng rất nhiều.
...
Bên này, Tiêu Phàm cả đêm không ngủ, vẫn luôn tu luyện Cửu Chuyển Chân Long Quyết. Hắn đã luyện hóa một phần long khí Tiêu Hải truyền cho, long khí của chính hắn gia tăng khá nhiều.
"Ôi chà, một đêm đã tăng cường rất nhiều."
Tiêu Phàm mở mắt ra, đáy mắt lộ rõ hưng phấn.
Căn cứ vào tin tức hắn nghe được từ Tiêu Hải, mỗi cảnh giới Minh Kình, Ám Kình lại chia ra thành ba tiểu cảnh giới gồm tiểu thành, đại thành và viên mãn.
Hiện tại hình như hắn đã đạt tới Ám Kình đại thành, tốn thêm vài ngày luyện hóa toàn bộ số long khí ông nội đưa cho là hắn có thể đạt tới tiêu chuẩn Ám Kình viên mãn.
…
Thụy Lệ, Vân Nam.
Trước mặt Đường Tại Thiên là một người trung niên, Dương Vinh đứng bên cạnh người trung niên đó.
"Ông chủ Dương tới là muốn..."
Đường Tại Thiên dò hỏi.
Người trung niên này là Dương Vĩnh An, ba của Dương Vinh. Tài sản nhà họ Dương lên tới mấy tỷ, tính ra thì Dương Vĩnh An cũng là người có tiếng trong nước, ra cửa đều được người nể mặt đôi phần.
Dương Vĩnh An nói:
"Ông chủ Đường, ta tra được ngươi tặng Tiêu Phàm hai chiếc siêu xe, ngươi cũng cam lòng quá nhỉ."
Dương Vinh bị đánh, đặc biệt vợ mình cũng bị dính líu vụ nhận hối lộ lúc tước, Dương Vĩnh An tốn thời gian điều tra Tiêu Phàm, cũng tra ra đôi điều.
Dương Vĩnh An tra được ba của Thẩm Thần tặng Tiêu Phàm một căn hộ, Đường Tại Thiên tặng siêu xe.
Ngoài ra thì hắn lại không rõ trong tài khoản của Tiêu Phàm có bao nhiêu tiền.
Dưới cái nhìn của Dương Vĩnh An, ba của Thẩm Thần tặng nhà cho Tiêu Phàm là bình thường, dù gì Tiêu Phàm cũng vọt vào ngân hàng cứu Thẩm Thần, nhà họ Thẩm có tiền, cũng vừa lúc có chung cư ở khu vực gần trường.
Mấu chốt vẫn nằm ở chỗ Đường Tại Thiên.
Hắn ta muốn tra kỹ quan hệ của Đường Tại Thiên và Tiêu Phàm bao sâu, phải chặt đứt mối quan hệ này.
"Đúng là quan hệ của ta và Tiêu Phàm rất khá."
Hai mắt Đường Tại Thiên lập lòe, có vẻ như Dương Vĩnh An tới không có ý tốt.
Dương Vĩnh An nói:
"Ông chủ Đường, hắn chỉ là một sinh viên bình thường thôi, ông chủ Đường giao hảo với hắn cũng sẽ không có lợi ích gì lớn. Nhà họ Dương chúng ta tương đối phát triển trong phương diện buôn bán châu báu trang sức, không biết ông chủ Đường còn có ý định hợp tác với nhà họ Dương không? Nhà họ Dương chúng ta rất có thành ý, có thể nhượng ra thêm một phần nhỏ lợi nhuận cho hợp tác sau này. Theo cái nhìn lâu dài, lợi nhuận thu được đảm bảo không ít chút nào."
Đường Tại Thiên hờ hững:
"Ta già rồi, tạm thời không định mở rộng nghiệp vụ. Số tiền ta kiếm được đủ cho ta sống sung sướng mười đời. Ông chủ Dương, nếu không còn chuyện gì, mời về cho."
Mặt Dương Vĩnh An sầm xuống. Xem ra lợi ích Tiêu Phàm mang cho Đường Tại Thiên không hề ít.
Dương Vĩnh An hít sâu một hơi:
"Ông chủ Đường, đúng là ánh mắt của Tiêu Phàm tại phương diện đổ thạch tương đối chuẩn xác, nhưng tính đánh cược của đổ thạch quá lớn, dù chính mình cắt ra, để lâu cũng xem như thua. Hợp tác với nhà họ Dương lại có thể bền vững duy trì, đảm bảo doanh thu và lợi nhuận."
Đường Tại Thiên không nói gì thêm, chỉ tay ra cửa.
Dương Vĩnh An căm tức trong lòng.
Với thân phận và địa vị của Dương Vĩnh An, hành vi của Đường Tại Thiên thật sự không khách sáo chút nào.
"Ông chủ Đường lại cân nhắc cẩn thận rồi nói. Đây là danh thiếp của ta."
Dương Vĩnh An thả danh thiếp của mình xuống, sau đó đứng lên rời đi.
Dương Vinh thất vọng đi theo. Ba hắn đã ra mặt mà Đường Tại Thiên còn không nể tình.
"Đúng là tìm đường chết."
Đường Tại Thiên cười lạnh trong lòng.
Hắn xé bỏ danh thiếp của Dương Vĩnh An, ném thẳng vào thùng rác.
"Reng reng!"
Đường Tại Thiên gọi điện thoại cho Tiêu Phàm.
"Ông chủ Đường, có chuyện gì à?"
Tiêu Phàm nhận máy. Hôm nay Triệu Quang Diệu mời hắn ăn cơm, hắn đang chuẩn bị dự tiệc.
Tiếng cười của Đường Tại Thiên truyền tới:
"Tiêu thiếu, không quấy rầy ngươi đấy chứ? Chuyện là thế này, vừa rồi Dương Vĩnh An và Dương Vinh nhà họ Dương tới chỗ ta. Hình như bọn họ muốn gây phiền toái cho ngươi. Nhà họ Dương còn dụ dỗ ta, muốn ta cắt đứt liên hệ với ngươi."
Tiêu Phàm hơi nheo mắt lại, không ngờ nhà họ Dương chưa từ bỏ đối phó anh.
"Tiêu thiếu, có cần ta giúp ngươi đối phó nhà họ Dương không? Ta vẫn có kha khá tiền vốn, có thể giúp ngươi đánh lén nhà họ Dương trên thị trường cổ phiếu."
Đường Tại Thiên nói.
Tiêu Phàm trả lời:
"Cảm ơn ông chủ Đường, nhưng không cần thiết đâu. Chút mâu thuẫn nhỏ mà thôi, ta tự tới tìm Dương Vĩnh An trò chuyện là được."
"Vậy được, Tiêu thiếu bận việc đi."
Đường Tại Thiên cúp điện thoại.
Hai mắt Tiêu Phàm lóe tia sáng lạnh. Dương Vĩnh An cũng xuất động chứng tỏ có mẹ của Dương Vinh góp sức. Nếu chỉ mình Dương Vinh đề nghị, Dương Vĩnh An khả năng sẽ không để ý tới.
"Chờ đã...Lần trước lúc ta đến gần biệt thự nhà họ Dương, Ấu Vi gọi điện thoại cho ta, cũng vừa hay lúc ấy phó hiệu trưởng Tiết nhận hối lộ bị tra được… Chẳng lẽ là Ấu Vi giúp ta?"
Tiêu Phàm lẩm bẩm tự nói.
Hắn cảm thấy rất có khả năng này.