Gia Gia Tạo Phản Tại Dị Giới, Ta Liền Vô Địch Ở Đô Thị

Chương 179: Không Đánh Không Quen

Chương 179: Không Đánh Không Quen


Tiêu Phàm nói. Từ khi biết Dương Vinh không phải là con trai ruột của Dương Vĩnh An, sự hận thù và căm ghét của hắn đối với Dương Vĩnh An đã giảm đi rất nhiều, hơn nữa thậm chí hắn còn có một chút xíu đồng cảm.
“Được thôi, Tiêu thiếu gia.”
Đường Tại Thiên gật gật đầu. Buổi trưa hôm đó, Tiêu Phàm hẹn gặp Dương Vĩnh An ở một khách sạn, nhìn vẻ ngoài của Dương Vĩnh An cứ như đã già đi chục tuổi.
“Ta đã đồng ý kí giấy chuyển nhượng cổ phần cho các ngươi rồi, bây giờ các ngươi còn muốn gặp ta là còn muốn nói cái gì? Việc chuyển nhượng cổ phần cũng không phải là chuyện mà có thể hoàn thành xong trong vòng ngày một ngày hai, sau này chúng ta còn phải mở cuộc họp cổ đông, vậy thì ít nhất việc này cũng phải kéo dài nửa năm.”
Dương Vĩnh An lạnh giọng nói.
“Dương Vĩnh An, tốt nhất là ngươi nên nói chuyện với Tiêu thiếu gia khách khí một chút đi.”
Đường Tại Thiên quát lên.
“Tiêu thiếu gia?”
Dương Vĩnh An kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Phàm. Khi nghe thấy Đường Tại Thiên nêu điều kiện là chuyển cổ phần cho Tiêu Phàm, hắn còn tưởng rằng đây chỉ là trò che mắt người ngoài mà thôi. Tiêu Phàm ngồi xuống, cười nhạt nói:
"Tổng giám đốc Dương, ta nghĩ bây giờ chắc hẳn rằng ngươi đã biết chuyện Dương Vinh không phải con trai ruột của ngươi rồi đúng không, thế nên có thể nói thật ra bây giờ chúng ta không hề có bất kì hiềm khích gì cả. Ít nhất là chúng ta cũng đã giúp ngươi biết được chân tướng sự thật, tránh cho ngươi hồ đồ bị lừa cả một đời. Dương Vĩnh An gật gật đầu. Tiêu Phàm nói thế cũng chẳng có gì sai. Tiêu Phàm nói:
"Đúng ra ta chỉ muốn nhờ ông chủ Đường dạy dỗ ngươi một trận, không ngờ rằng ông chủ Đường ra tay có chút mạnh, làm cho ngươi phải chuyển cả cổ phần ra ngoài như này. Nếu như sau này ngươi nghe lời ta, thì cổ phần vẫn thuộc về ngươi, ngươi cảm thấy như thế nào?”
Dương Vĩnh An kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Phàm.
“Thật sao?”
Tiêu Phàm nhàn nhạt nói:
"Ta cũng chẳng việc gì phải lừa gạt ngươi cả, mà ta cũng chẳng sợ ngươi lừa ta, nếu như ngươi dám làm như thế thì bản thân ngươi sẽ nhận lại những hậu quả như thế nào, chắc ngươi cũng hiểu rõ.”
Dương Vĩnh An hít sâu một hơi rồi nói:
"Tiêu thiếu gia, sau này ta nghe lời ngươi.”
Đường Tại Thiên cười ha ha mà nói:
"Dương lão đệ, chúng ta cũng xem như là không đánh không quen biết, sau này chúng ta đều cùng nhau theo chân Tiêu thiếu gia mà làm ăn, vậy thì tiền đồ trước mắt rộng mở còn gì bằng chứ.”
“Ừm.”
Dương Vĩnh An gật gật đầu. Dù sau này hắn phải nghe theo Tiêu Phàm, nhưng kết quả như thế này đối với hắn mà nói đã là rất tốt rồi. Đường Tại Thiên cũng là người nghe theo Tiêu Phàm, thế nên thân phận của Tiêu Phàm chắc chắn không đơn giản chút nào. Tiêu Phàm cười cười nói:
"Làm cho hai mẹ con Dương Vinh phải ra đi với hai bàn tay trắng, ngươi có làm được không?”
“Tất nhiên là được rồi.”
Dương Vĩnh An gật gật đầu. Trương Hồng Anh là hắn đã kết hôn nhầm người, mà Dương Vinh cũng chẳng phải là con trai ruột của hắn, nếu như Dương Vĩnh An hắn đến chút năng lực để cho bọn họ ra đi tay trắng mà cũng không có thì kinh nghiệm lăn lộn mấy chục năm nay của hắn cũng vứt xuống sông xuống biển mất rồi.
“Còn hai chiếc xe của ta ngươi đập nát, cần đền thì ngươi vẫn phải đền, còn cụ thể là đền như thế nào thì ngươi tự xem xét đi.”
Tiêu Phàm nhạt giọng nói.
“Được.”
Tất nhiên về vấn đề này thì Dương Vĩnh An cũng sẽ không có ý kiến gì cả, bồi thường hai chiếc xe đối với hắn mà nói thì cũng chẳng tốn bao nhiêu. Qua hai tiếng đồng hồ, bọn họ cũng đã bàn bạc xong, Tiêu Phàm rời đi trước.
“Ông chủ Đường, rốt cuộc là Tiêu Phàm có lai lịch như thế nào vậy?
Dương Vĩnh An nghi hoặc hỏi. Đường Tại Thiên hít một hơi xì gà:
"Dù chúng ta đều là người có chút tiền, nhưng tóm lại thì cũng đều là người thường cả, nếu như gặp phải một cơn bão nào lớn lớn là chúng ta cũng đã chết không có chỗ chôn thân rồi. Nhưng Tiêu thiếu gia thì không phải người bình thường.”
Dương Vĩnh An kinh ngạc mà nhìn về phía Đường Tại Thiên, lời mà Đường Tại Thiên vừa nói hơi dọa người.
“Ngươi đừng tỏ ra không tin, nếu như Tiêu thiếu gia muốn chúng ta chết vào ngày hôm nay, thì chúng ta sẽ không thể nào sống được đến ngày mai đâu. Thế lực ở phía sau lưng Tiêu thiếu gia không phải là thứ mà ngươi có thể tưởng tượng nổi đâu.”
Đường Tại Thiên nhạt giọng nói. Trong phán đoán của Đường Tại Thiên, phía sau lưng Tiêu Phàm là một môn phái to lớn đã ẩn mình khỏi thế gian. Thực lực của Tiêu Phàm mạnh như vậy, thế thì cả môn phái phía sau sẽ còn phải lợi hại đến mức nào?
“Đường đại ca, sau này ta còn phải nhờ ngươi nói vài lời tốt đẹp về ta trước mặt Tiêu thiếu gia.”
Dương Vĩnh An nói. Đường Tại Thiên cười đáp:
"Nói hay không bằng làm tốt, Dương Vinh và Trương Hồng Anh đối xử với ngươi như vậy, thế thì bây giờ ngươi làm cho bọn hắn thảm một chút, vậy thì chắc chắn Tiêu thiếu gia cũng sẽ rất vui. Đúng rồi, chỗ ta còn rất nhiều xe tốt, bây giờ ta cho ngươi mượn tạm hai chiếc để đền cho Tiêu thiếu gia nhé?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất