Chương 181: Chuyện Lúc Trước, Ta Xin Lỗi
Tô Ấu Vi nhanh chóng rời đi, rất nhiều người đều nghị luận ầm ĩ, một người trong đó khá hiểu về xe nên vội vàng tra điện thoại di động một chút, hắn khiếp sợ nói:
"Đó thật sự là Lamborghini hàng độc, trên web nói có giá một trăm triệu đó."
"Hít!"
Mấy người xung quanh hít vào một hơi.
"Nói như vậy, Dương Vinh cũng phải tránh sang một bên rồi."
"Tài sản Dương gia có vài tỷ, nhưng tuyệt đối không thể nào lấy ra một trăm triệu để mua xe cho hắn, xe của hắn là Porsche 911, chưa tới hai triệu."
Tin tức liên quan nhanh chóng truyền khắp diễn đàn trường học, có người còn chụp hình lại.
"Lamborghini hàng độc, tài sản nhà ta gom lại mới có thể mua được chiếc xe như vậy, haiz."
"Không theo đuổi được Tô Ấu Vi rồi."
Ở đại học D, có không ít người theo đuổi Tô Ấu Vi, Lamborghini hàng độc khiến bọn hắn cảm thấy tuyệt vọng sâu sắc.
Nếu Tô Ấu Vi bước xuống từ chiếc Đại Ngưu lúc trước của Tiêu Phàm, bọn họ còn có lòng tin để tranh giành, giờ bước từ chiếc Lamborghini hàng độc xuống, bọn họ thật sự tranh không nổi. Tài sản nhà bọn họ nhiều lắm cũng chỉ mấy tỷ.
"Ấu Vi, chuyện lúc trước ta...ta xin lỗi."
Tống Khiết tới tìm Tô Ấu Vi, trong lòng nàng lo lắng không yên. Tô Ấu Vi lại tìm được bạn trai còn lợi hại hơn cả Dương Vinh, nếu đối phương muốn nhằm vào nàng còn không phải là chuyện dễ dàng sao?
Tô Ấu Vi cau mày nói:
"Tống Khiết, ngươi đổi chuyên ngành đi, chuyên ngành này của chúng ta không thích hợp với ngươi, ta cảm thấy ngươi qua chuyên ngành truyền thông thì tốt hơn, còn không thì ngươi đổi sang trường khác đi."
Sắc mặt Tống Khiết tái nhợt, Tô Ấu Vi bây giờ tuyệt đối có năng lực bắt nàng nghỉ học.
"Ta...ta đổi chuyên ngành khác. Ngươi nói đúng, chuyên ngành này không thích hợp với ta."
Tống Khiết nói.
...
Đến nửa đêm, Tiêu Phàm ngủ ở chung cư cũ, tạm thời, hắn cũng không định ở chung với Tô Ấu Vi.
Hiện giờ, tin tức ồn ào xôn xao lộ ra trên diễn đàn trường học, mấy ngày này sẽ không tiện để hắn đến tìm Tô Ấu Vi, rất dễ bị người phát hiện. Tuy với năng lực hiện nay của hắn, dù có lộ ra cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng nếu có một số người biết chuyện đi điều tra, thì rất dễ bị lộ ra những chuyện khác.
Phiền phức có thể tránh được thì tốt nhất nên tránh.
"Cốc cốc!"
Một chiếc gương lớn trong phòng ngủ bị phát ra tiếng gõ, chiếc gương này là Tiêu Phàm mới mua.
"Ông nội, sao người lại tìm ta vào lúc này?"
Giờ Tiêu Phàm còn chưa ngủ, hôm nào hắn cũng luyện tinh thần niệm lực đến mười một giờ đêm.
Tiêu Hải cười híp mắt nhìn Tiêu Phàm:
"Cháu ngoan, cách này của ngươi vô cùng tốt, ông nội đã thuận lợi đoạt được thành Thánh Nguyên rồi, thành Thánh Nguyên còn là thành trì lớn trong khu vực đó."
Tiêu Phàm tò mò nói:
"Thành Thánh Nguyên mạnh cỡ nào vậy?"
Tiêu Hải nói:
"Thành Thánh Nguyên là thành trì có thực lực đứng thứ tư của đế quốc Thần Diễm, cũng là thành trì hạng nhất ở khu vực Tây Bắc. Đoạt được thành Thánh Nguyên, tiếp đó, ông nội chỉ cần tốn thêm chút thời gian là có thể chiếm được cả Tây Bắcrồi."
Ánh mắt Tiêu Phàm cũng lộ ra vẻ vui mừng, Tiêu Hải chiếm được địa bàn càng lớn, tỷ lệ thành công sẽ càng cao.
"Ông nội, đế quốc Thần Diễm lớn như thế nào, có bao nhiêu người? Hiện giờ, ngươi có bao nhiêu tướng sĩ trong tay vậy?"
Tiêu Phàm tò mò dò hỏi.
Tiêu Hải cười nói:
"Lãnh thổ của đế quốc Thần Diễm rộng gần gấp đôi nước Hoa, tổng cộng khoảng hai trăm năm mươi triệu người, tướng sĩ trong tay ta hiện giờ có tầm ba trăm nghìn người. Nếu ta đoạt được toàn bộ đất Tây Bắc, đoán chừng có thể lên tới năm trăm nghìn người."
Tiêu Phàm thầm chậc lưỡi, trong tay có năm trăm nghìn tướng sĩ, nghe qua đã thấy rất trâu bò đó.
"Cháu ngoan, bên chúng ta hiện đang có tuyết lớn tạm thời không tiện tấn công, tiếp theo chuyện chính của ông nội là giúp ngươi tăng thực lực lên."
…
Tiêu Phàm nói:
"Ông nội, bên ta không cần gấp vậy đâu. Bên ngươi cũng có lúc trời quang mà phải không? Chẳng lẽ đều không tấn công suốt cả mùa đông sao?"
Tiêu Hải cười nói:
"Chiếm được cả Tây Bắc còn cần một chút thời gian, hơn nữa đến lúc đó dù có được năm trăm nghìn tướng sĩ, nhưng điều ta lo là sức mạnh chiến đấu. Bọn họ còn cần phải được huấn luyện hàng loạt."
Tiêu Phàm gật đầu:
"Ông nội, vậy tiếp theo ngươi cần những món đồ gì?"
Tiêu Hải suy nghĩ một chút nói:
"Đánh chiếm được thành Thánh Nguyên rồi nên chúng ta nhiều vải bông để dùng nên không có vấn đề gì lớn, sắp tới là cần áo giáp nhất, còn cần cả đao nữa."
Tiêu Phàm gật đầu.
Tiêu Hải nói:
"Cháu ngoan, những cây đao kia của ngươi đều được chế tạo từ vật liệu thép đặc biệt tốt nhất à? Trải qua mấy trận chiến rồi mà trên đao đều không bị sứt mẻ gì. Đao này hẳn rất đắt, áo giáp thì ngươi cứ dùng vật liệu thép bình thường là được rồi."
Tiêu Phàm cười nói:
"Ông nội, đao của các tướng sĩ dùng loại càng tốt thì thương vong của bọn hắn sẽ càng ít, áo giáp rất nặng nên dùng loại thép đặc biệt nhất định không ổn, ta không mua nổi. Ông nội, ngươi có cần dùng giáo không? Ta thấy binh lính trong phim thường dùng giáo nhiều hơn."