Chương 182: ‘Phát Minh’ Của Ông Nội
Tiêu Hải suy nghĩ một chút rồi nói:
"Nếu ngươi đủ tiền thì mua một ít, chỉ cần giáo nhọn là được, sau khi chuyển qua đây, ta sẽ để người phân chia mấy cây giáo sao cho phù hợp."
"Móng sắt ngựa thì sao?"
Tiêu Phàm hỏi.
Tiêu Hải ho nhẹ một tiếng nói:
"Ông nội cũng đã 'phát minh' ra móng sắt ngựa vào mấy năm trước, vì phát minh lúc đó mà Ông nội còn được thăng một bậc quan đấy."
Tiêu Phàm không ngừng cười ha ha nhìn Tiêu Hải, hay cho phát minh này.
Tiêu Hải trợn mắt nói:
"Ngươi cười cái gì? Thế giới này không có, để lão tử làm ra thì không phải là phát minh à? Lão tử còn phát hiện một thứ khác nữa."
"Nổi nóng rồi, Ông nội nổi nóng rồi. Người tự xưng lão tử ở trước mặt ta, đấy không phải là hạ thấp bối phận của mình sao?"
Tiêu Phàm cười híp mắt nói.
Tiêu Hải đảo mắt:
"Tiểu tử thúi, ngày thường ngươi nên đọc thêm nhiều sách lịch sử đi, nhất là mấy bộ tự truyện của hoàng đế gì đó, học ít cách làm hoàng đế."
"Trình độ văn hóa này của ta, chinh phạt thiên hạ làm hoàng đế thời gian đầu còn được, thời gian lâu dài, quốc gia còn không phải bị ta dày vò ta đến tan nát mới là lạ."
"Ngươi học từ việc nhỏ cũng được, đến lúc đó tới đây thay ta làm hoàng đế."
Tiêu Phàm tức giận nói:
"Ông nội, ngươi cứ chiếm được giang sơn trước đã rồi hãy nói. Đúng rồi, ngoài đế quốc Thần Diễm ra cũng còn có không ít quốc gia mà, sau khi người chiếm được đế quốc Thần Diễm rồi có thể mở rộng ranh giới đế quốc ra thêm mà."
Ánh mắt Tiêu Hải sáng lên, bảo hắn làm hoàng đế có hơi khó, nhưng bảo hắn đánh chiếm mở rộng lãnh thổ càng thêm thì hắn rất vui sướng.
"Cháu ngoan, ông nội nhất định sẽ đoạt được giang sơn to lớn này vì ngươi."
Tiêu Hải cười ha ha nói.
Trò chuyện với Tiêu Phàm được một lúc thì bóng dáng Tiêu Hải biến mất không thấy đâu nữa, lần này, hắn không truyền long khí cho Tiêu Phàm, cũng không đưa dị năng cho Tiêu Phàm. Lần trước, Tiêu Phàm đạt được dị năng thuấn di, cái này còn phải mất tới một tháng để tiêu hóa hết. Còn truyền long khí cho Tiêu Phàm thì hắn vẫn chưa luyện hóa xong.
...
Mấy ngày trôi qua, tại tập đoàn Trường Không.
Dư Thọ Nhân gọi Giang Văn vào phòng làm việc của mình.
"Giang Văn, đã xảy ra chuyện gì, không phải ta đã bảo ngươi tìm sát thủ trên web đen để giải quyết Tiêu Phàm sao? Tại sao lâu vậy rồi mà sát thủ vẫn chưa hành động, Tiêu Phàm còn đang sống khỏe kia kìa. Hắn lại còn lái chiếc xe thể thao mới."
Dư Thọ Nhân trầm giọng nói, Giang Văn có chút nghi ngờ nói:
"Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, lẽ ra hôm nay đã có hành động rồi, cách kỳ hạn ước định chỉ còn lại hai ngày. Xe của Tiêu Phàm là do Đường Tại Thiên đưa."
Dư Thọ Nhân cau mày nói:
"Đường Tại Thiên trước đã tặng Tiêu Phàm hai chiếc xe thể thao, bây giờ lại đưa thêm cho hắn hai chiếc xe còn đắt hơn."
Giang Văn nói:
"Chắc là khả năng giám định nguyên thạch của Tiêu Phàm rất mạnh."
Dư Thọ Nhân trầm mặc một hồi, nói:
"Trong vòng hai ngày, nếu hắn còn chưa chết, cứ tìm thêm vài sát thủ càng lợi hại hơn đi, tốn thêm chút tiền cũng không sao."
"Vâng, ông chủ."
Giang Văn rời đi.
Dư Thọ Nhân suy nghĩ một chút rồi bấm số điện thoại của Lục gia:
"Lục gia, không rõ thế nào mà sát thủ vẫn chưa thành công, ta nhất định sẽ mau chóng giết chết Tiêu Phàm."
Ở đầu bên kia điện thoại, Lục gia trầm giọng nói:
"Dư Thọ Nhân, ta sai người điều tra thẻ ngân hàng của Tiêu Phàm, hiện giờ trong thẻ ngân hàng của hắn có khoảng bốn trăm triệu tỷ, hắn và Triệu gia huyện Lôi Sơn cũng có qua lại về tiền bạc. Ngươi đừng xem nhẹ hắn."
Lục gia nói đến đây liền cúp điện thoại.
Ánh mắt Dư Thọ Nhân lộ ra vẻ kinh ngạc, trong thẻ ngân hàng của Tiêu Phàm vậy mà có tới bốn trăm triệu tỷ.
"Đường Tại Thiên đưa hắn nhiều tiền như vậy, còn tặng cho hắn xe thể thao cao cấp, điều này có chút vấn đề."
Dư Thọ Nhân thầm nghĩ trong lòng.
Coi như Tiêu Phàm nổi trội tại phương diện năng lực giám định nguyên thạch đi chăng nữa Đường Tại Thiên cũng không nhất thiết phải bỏ ra lợi ích lớn đến vậy. Điều này khiến hắn cảm thấy Đường Tại Thiên dường như có chút đang lấy lòng Tiêu Phàm.
"Nếu không giết chết người này, sau sẽ thành họa lớn."
Dư Thọ Nhân tự lẩm bẩm.
Đêm khuya, Tô Ấu Vi xâm nhập vào điện thoại của Dư Thọ Nhân, sau lần xâm nhập đầu tiên, nàng có giữ lại cửa nhỏ để lần sau có xâm nhập lại vào điện thoại của Dư Thọ Nhân sẽ dễ dàng hơn. Nàng nhanh chóng chuyển không ít dữ liệu âm thanh trong điện thoại của Dư Thọ Nhân ra. Hắn ta còn không biết chiếc điện thoại có tính an toàn rất cao này đều đã ghi lại lời nói của hắn.
Mỗi ngày trước khi đi ngủ, Tô Ấu Vi đều sẽ kiểm tra.
"A…"
Năm phút trôi qua, ánh mắt Tô Ấu Vi sáng lên.
Nàng nghe thấy cuộc đối thoại giữa Dư Thọ Nhân và Giang Văn.
"Sát thủ web đen?"