Chương 191: Vậy Mà Là Sở Gia
Diệp Phi trợn tròn mắt nhìn Tiêu Phàm.
Vài ngày trước, hắn đột phá đến cấp bậc Ám Kình, gia gia hắn còn đặc biệt gọi điện thoại đến khen ngợi hắn.
Có thể đạt được cấp bậc Ám Kình ở độ tuổi như hắn đã rất tốt rồi.
"Lão tam, ngươi....ngươi nói thật à? Nào, chúng ta vật tay."
Diệp Phi đưa tay ra, hắn đơn giản dùng Ám Kình đưa về phía bàn tay của Tiêu Phàm.
"Ù ù!"
Nội lực hình rồng trong cơ thể Tiêu Phàm cuộn vào trong bàn tay, Ám Kình tỏa ra của Diệp Phi trong nháy mắt bị đánh tan, tay của hắn như bị điện giật run lên liền vội vàng rụt lại
"Lão tam, ngươi thật sự đã đạt tới Ám Kình đại thành."
Diệp Phi âm thầm chậc lưỡi.
Nếu Tiêu Phàm cũng chỉ tới Ám Kình tiểu thành, Ám Kình của hắn không thể nào bị đánh tan ngay lập tức được.
"Còn lừa ngươi à? Ngươi giữ bí mật giúp ta, phía sau ta cũng không có gia tộc cường đại, không muốn chọc phiền toái."
Tiêu Phàm nhắc nhở:
"Phải rồi, võ giả kết hôn với người của Lục gia, việc này không có vấn đề gì chứ?"
Diệp Phi nói:
"Không sao, chỉ cần không vi phạm lệnh cấm, không tham gia chính trị là được, có không ít quan hệ thông gia giữa các thế lực lớn, ngươi ở cùng với Tô học muội hoàn toàn không có vấn đề."
"Ừ."
Tiêu Phàm gật đầu.
"Lão tam, thiên phú của ngươi rất mạnh, Lục gia chắc sẽ xem trọng ngươi, nhưng nếu Tô Ấu Vi vào Lục gia, các ngươi có thể ở bên nhau hay không thì vẫn có vấn đề. Sau này, ngươi cần trợ giúp thì gọi một tiếng."
Diệp Phi nghiêm mặt nói.
Tiêu Phàm gật đầu:
"Nhị ca, ngươi nói một chút về bốn gia tộc võ đạo khác đi, gia tộc nào có thực lực mạnh nhất? Ngươi cảm thấy gia tộc võ đạo nào không tuân quy củ nhất?"
Diệp Phi cũng không có trả lời ngay.
Hắn nghĩ một lát rồi mới nói:
"Nói đến thực lực mạnh nhất phải là Lôi gia. Công pháp của Lôi gia bá đạo, nghe đồn còn nghiên cứu ra phương pháp sử dụng điện trợ giúp cho việc tu luyện. Không tuân quy củ nhất có thể là Sở gia."
Tiêu Phàm sửng sốt.
Vậy mà là Sở gia.
Lôi gia mạnh nhất, bình thường không phải mạnh nhất thì sẽ không tuân thủ quy củ sao? Hoặc là La gia, nghe được từ mấy gia tộc, dường như La gia giống một gia tộc phe phản diện hơn.
Diệp Phi đè thấp giọng nói:
"Năm đó, thực lực của Sở gia vượt qua Lôi gia, hòng phá quy củ võ giả tham gia chính trị, sau đó, Sở gia chịu đủ sự tấn công nên thực lực giảm xuống không ít. Mặc dù võ giả ở xã hội hiện đại có thực lực không kém, nhưng mạnh nhất vẫn là quốc gia."
Trong đôi mắt của Tiêu Phàm lóe lên tia sáng.
Sở gia không tuân quy củ nhất, khả năng Sở gia là hung thủ sau màn lớn nhất.
Năm đó có được thực lực mạnh nhất, thực lực của Sở gia giảm xuống nhất định không cam lòng.
Trời đất thay đổi khác thường có nhiều chỗ có linh khí tăng nhanh, Sở gia biết công pháp của Tiêu gia họ không tầm thường, hoàn toàn có thể lấy công pháp của Tiêu gia họ để hòng phản kích.
"Lão tam, những việc này ngươi nghe thôi, nhất định đừng truyền ra ngoài. Nếu không chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn."
Vẻ mặt Diệp Phi nghiêm túc nhắc nhở.
Tuy thực lực Sở gia không bằng năm đó, nhưng thực lực bây giờ vẫn vô cùng mạnh mẽ.
"Ừ, yên tâm đi."
Tiêu Phàm gật đầu.
Ba ngày trôi qua, trong căn biệt thự ở huyện Lôi Sơn.
"Ầm ầm!"
Long khí trong cơ thể Tiêu Phàm chảy cuồn cuộn, dường như còn mơ hồ nghe thấy có tiếng rồng ngâm truyền ra từ bên trong thân thể.
Hắn đã luyện hóa tất cả long khí mà Tiêu Hải truyền cho hắn, thuận lợi đến cấp bậc Ám Kình viên mãn.
Tu vi đột phá, niệm lực tinh thần của Tiêu Phàm cũng được tăng cường.
Dị năng trở nên mạnh hơn.
"Nếu tên Diệp Phi kia biết giờ ta đã đến Ám Kình viên mãn, chắc là phát điên lên mất."
Tiêu Phàm thầm nhủ trong lòng.
"Cốc cốc cốc."
Đêm khuya, chiếc gương bên cạnh Tiêu Phàm vang lên, Tiêu Hải đã hẹn tối nay sẽ liên lạc với hắn.
Tiêu Hải tính kĩ thời gian, chỉ cần Tiêu Phàm không lười biếng thì hôm nay nhất định sẽ đến Ám Kình viên mãn.
"Gia gia, ta đã hỏi thăm một chút tình hình về giới võ đạo ở Hoa quốc…"
Tiêu Phàm kể một số chuyện mà Diệp Phi nói cho Tiêu Hải biết.
Kết hợp với chuyện mà Tiêu Hải biết, có lẽ Tiêu Hải có thể khoanh vùng kẻ địch rõ hơn.
"Tiêu gia chúng ta rời khỏi vòng võ đạo đã lâu, gia gia không hiểu rõ những chuyện này lắm. Nhưng gia gia nhắc nhở ngươi một câu, có lúc kẻ có khả năng là kẻ địch nhất chưa chắc đã là kẻ địch, mắt của ngươi nhất định không thể vì nhìn chằm chằm Sở gia mà bỏ quên thế lực khác."
Tiêu Hải khuyên răn.
Trong lòng Tiêu Phàm hơi rùng mình gật đầu.
"Gia gia, đã bắt đầu chế tạo áo giáp, trước mắt tổng cộng một trăm nghìn chiếc, hai tháng trước đã giao năm mươi nghìn chiếc, tới tháng thứ ba sẽ giao năm mươi nghìn chiếc còn lại. Kiểu dáng là Minh Quang Khải thời Đường."
Tiêu Phàm nói.
Tiêu Hải cười haha nói:
"Những việc này cháu ngoan ngươi tự quyết định là được rồi, ta chỉ chờ đến lúc đó mà nhận đồ. Cháu ngoan, ngươi dùng cách đổ thạch để tiếp tục kiếm tiền có thể không ổn. Ta muốn cho ngươi một biện pháp kiếm tiền."
Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên.