Gia Gia Tạo Phản Tại Dị Giới, Ta Liền Vô Địch Ở Đô Thị

Chương 192: USB

Chương 192: USB


Phương pháp đổ thạch cũng không phải không thể kiếm tiền, nhưng nó có giới hạn.
Cái bánh lớn như vậy, một mình ngươi càng kiếm được nhiều càng sẽ đắc tội nhiều người.
"Gia gia, ngươi nghĩ ra cách gì hay để kiếm tiền vậy?"
Tiêu Phàm dò hỏi.
Tiêu Hải vui vẻ nói:
"Điện ảnh đó. Mấy bộ phim điện ảnh ngươi gửi ta đã xem rồi, hiệu ứng màn ảnh lớn cũng chỉ như vậy, không đặc sắc như mấy trận chiến chân thật. Ngươi tìm một kịch bản hay, gửi máy quay phim tới, gia gia tìm người quay cho ngươi. Cảnh đánh nhau, cảnh chiến tranh gì đều tuyệt đối chân thật."
Ánh mắt Tiêu Phàm lộ ra vẻ phấn khởi, điều mà Tiêu Hải nói chắc chắn có thể làm.
"Quay xong rồi thì gửi về thế nào?"
Tiêu Phàm đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
Tiêu Hải cười nói:
"Qua mấy ngày nữa, gia gia có thể gửi món đồ nhỏ gì đó cho ngươi. Ví dụ như USB."

Ánh mắt Tiêu Phàm tỏa sáng, quả thật USB chỉ có chút xíu, gửi qua rất dễ.
Nếu USB lớn hơn, thì dùng thẻ nhớ di động, món đồ này còn nhỏ hơn USB nhiều, nói không chừng hiện giờ Tiêu Hải cũng có thể gửi về.
"Gia gia, ngươi liên lạc lại với ta vào ngày kia. Ta sẽ mua máy quay phim chuyên nghiệp, mua các bộ sách cần thiết liên quan đến việc quay phim."
Tiêu Phàm nói.
Tiêu Hải cười gật đầu:
"Được. Hiện nay, trong tay gia gia có nhiều người, đều rất thông minh, bọn họ nhìn lướt qua sách, học được mấy thứ trên đó đều rất nhanh."
Tiêu Phàm nói:
"Gia gia, đến lúc đó phải để nhiều người học cùng, đóng phim cần các góc độ khác nhau, cũng đừng quay cảnh quá đẫm máu, vậy thì sẽ không được thẩm duyệt."
"Không thành vấn đề. Quay kiểu gì thì chủ yếu phải xem kịch bản của ngươi thế nào."
Tiêu Hải cười nói.
Nếu kịch bản không phải là cuộc công thành tàn khốc, hiển nhiên người của Tiêu Hải sẽ không thể quay ở phương diện này, cao thủ quyết đấu, trừ yêu trừ ma, cũng không thiếu cảnh có thể quay được.
"Cháu ngoan, đợi gia gia có thể gửi đồ gì đó lớn hơn tới đây, đến lúc đó có thể trực tiếp gửi vàng cho ngươi; bên gia gia có nhiều món đồ chơi bằng vàng này, không đáng bao tiền."
Tiêu Hải nhếch miệng cười nói.
Tiêu Phàm hít sâu một hơi, đến lúc đó, đường tắt để hắn kiếm tiền nhất định không ít, nói không chừng ở dị giới có kỳ hoa dị thảo có thể trực tiếp trị bệnh ung thư.
Cả dị giới đối với hắn mà nói là một kho tàng bảo vật vô cùng lớn.
"Gia gia, giờ ngươi có thể nhận được thứ gì đó lớn hơn được không? Ví dụ như một chiếc xe. Nếu ngươi có thể nhận xe, ta sẽ gửi cho ngươi nhiều xe dùng để chở binh lính. Lúc công thành cũng có thể trang bị đầy đủ xăng xe đâm vào tường thành."
Tiêu Phàm nói.
Tiêu Hải khoát tay:
“Cách này của ngươi không ổn. Có lẽ có thể gửi những chiếc xe nhỏ tới, nhưng dùng để chở binh lính sẽ bị cường giả bên địch phá hỏng. Cường giả đứng đầu phe địch tàn sát binh lính, sát hại ngựa sẽ phải chịu sự trấn áp của quy tắc thiên địa, nhưng phá hỏng xe mà ngươi gửi tới chắc chắn sẽ không bị thiên địa trấn áp."
Tiêu Phàm nhíu mày, ngược lại hắn đã bỏ quên điểm này.
"Gia gia, đến khi đó cũng có thể dùng xe để công thành chứ?"
Tiêu Phàm dò hỏi.
Tiêu Hải gật đầu:
"Cái này thì được, thực lực của các thành trì lân cận đều bị áp chế, thực lực của gia gia có thể xếp vào top ba ở Thần Diễm quốc, đều bị đè ép lớn. Đúng rồi, đến lúc đó ngươi có thể mua thêm nhiều xe máy. Lúc vây thành, tuần tra, tập kích chẳng hạn, sẽ có hiệu quả không tệ. Xe máy không quá lớn, chuyển qua cũng dễ hơn."
...
Trò chuyện với Tiêu Hải không ít, bóng dáng của Tiêu Hải mới biến mất không thấy gì nữa.
Trước khi hắn biến mất, tất nhiên Tiêu Phàm đã nhận được long khí mà Tiêu Hải truyền qua.
Tu vi võ đạo của Tiêu Hải đạt đỉnh cao, chút long khí này với hắn mà nói còn chẳng là hạt cát trong sa mạc, nhưng với Tiêu Phàm, sau khi luyện hóa xong, long khí của hắn đã có sự tăng lên rõ rệt.
"Dương Vĩnh An, ngươi chuẩn bị cho ta tất cả các thiết bị camera cần cho việc đóng phim. Chuẩn bị nhiều bộ vào. Cũng cần mấy cuốn sách nói rõ chi tiết tất cả các vật dụng, làm thế nào để quay một bộ phim hay, làm biên tập ra sao, làm hậu kỳ như thế nào, ta đều cần những bộ sách này, cố gắng phải thật chi tiết."
Tiêu Phàm bấm gọi điện thoại cho Dương Vĩnh An.
Dương Vĩnh An giật mình:
"Tiêu thiếu gia, chẳng lẽ ngươi muốn tự mình quay phim?"
"Ngươi đừng quan tâm nhiều làm gì. Chuẩn bị xong đồ ta cần, ta có một căn biệt thự ở huyện Lôi Sơn, ngươi bảo người ta đưa đồ đưa qua đó."
Tiêu Phàm trầm giọng nói.
"Vâng, Tiêu thiếu gia."
Dương Vĩnh An nhanh chóng sắp xếp, những việc này với hắn mà nói không phải là chuyện gì khó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất