Gia Gia Tạo Phản Tại Dị Giới, Ta Liền Vô Địch Ở Đô Thị

Chương 2: Cháu Ngoan

Chương 2: Cháu Ngoan


Tiêu Hải cất lời:
"Ông nội ngươi hiện tại có tu vi không tồi, lại còn vừa có được một vật báu hiếm có, tên là Không Minh Kính.”
"Nhờ nó nên ta mới liên lạc được với ngươi đó.”
"Ngươi cũng có thể thông qua nó, đem đồ đạc đưa đến cho ta.”
Trong mắt Tiêu Phàm hiện lên một tia kinh ngạc, còn có thể làm như vậy à?
“Cháu ngoan, ngươi giúp ta tạo phản, sau này ta cũng sẽ nhớ đến ngươi mà.”
“Đầu tiên phải giúp ngươi cải thiện lại thể chất đã.”
Tiêu Hải nói xong, một luồng ánh sáng từ trong gương bay đến, xuyên vào cơ thể của Tiêu Phàm. Ngay lúc đó, Tiêu Phàm cảm thấy cả người mình ấm hẳn lên.
"Cháu ngoan, ngươi ngủ một giấc dậy sẽ thấy cơ thể khá lên không ít đâu. Hiện giờ ta cần nhất chính là lương thực, ngươi cố gắng nghĩ cách đi nhé. Ba ngày sau chúng ta gặp lại.”
Hình ảnh của Tiêu Hải trong gương mờ dần, rất nhanh sau đó liền biến mất không thấy đâu nữa.
"Ông nội không những còn sống, hơn nữa còn đang ở dị giới tạo phản?!”
Tiêu Phàm tự lẩm bẩm. Hắn có chút không dám tin tất cả vừa sảy ra là sự thật.
"A”
Tiêu Phàm tự nhéo bản thân, đau. Hóa ra không phải nằm mơ.
"Chỗ ông nội bây giờ thiếu lương thực, nhưng mình chỉ còn 10 vạn trong tài khoản. Kể cả có mua gạo kém chất lượng thì cũng chỉ mua được 5 vạn cân”
Tiêu Phàm nhăn mày suy nghĩ. Nếu chỉ tính 1 gia đình, thì 5 vạn cân gạo đủ để nhà đó ăn cả đời cũng chưa chắc đã hết. Nhưng dưới trướng Tiêu Hải có những 10 vạn người. Vậy thì mỗi người cũng chỉ được phát cho nửa cân gạo. Có nấu cháo thì cũng chẳng được mấy bữa.
"Bỏ đi, không nghĩ nữa, mai tính tiếp vậy. Người trong gương cũng đã chắc gì thật sự là ông nội ta đâu.”
Tiêu Phàm tự nhủ. Cả gia sản hắn chỉ còn 10 vạn, không thể hồ đồ mà tiêu hết đi được. Nằm lên giường, lăn lộn đến 2 giờ sáng, Tiêu Phàm cuối cùng cũng vào được giấc ngủ.
“Hôi quá.”
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Tiêu Phàm cảm thấy bụng bản thân đau quặn lên. Hắn thiếu chút nữa là nôn hết ra ngoài.
“Đây là~~Thay gân đổi cốt?!”
Tiêu Phàm nhìn thấy cánh tay mình đen thui lại, trên da như vừa được bôi một lớp dầu màu đen vậy. Hắn kinh ngạc. Đêm hôm qua ông nội nói giúp hắn nâng cao thể chất hóa ra không phải đàn giỡn chơi. Siết chặt nắm đấm lại, Tiêu Phàm cảm thấy sức mạnh của bản thân tăng lên không ít.
"Hây ya!”
Tiêu Phàm cầm cây gậy ở đầu giường, dùng lực ấn một nhát, đã làm cocg luôn cả cây gậy rồi.
"Hay lắm, nói sức mạnh hôm nay tăng lên gấp đôi cũng không điêu chút nào.”
Tiêu Phàm hưng phấn.
“Tắm trước đã.”
Tiêu Phàm nhanh chóng vào nhà tắm, định tắm cho sạch lớp dầu trên da một lượt.
"Đây là~~~“
Tắm xong, Tiêu Phàm nhìn chính bản thân trong gương. Hắn ngơ luôn rồi. Bản thân trước đó là một người bình thường, cao 1.75m, thả vào đám đông cũng không phân ra được có gì đặc biệt. Vậy mà qua đêm hôm qua hình như đã cao lên được 5-6cm, giờ chắc chắn là cao hơn 1m8 rồi. Ngoài ra còn có vẻ ngoài khá hơn trước không ít. Ngọc thụ lâm phong, nói rằng đã đến tầm cỡ một hotboy cũng không quá.
“Xem ra đêm qua thật sự là ông nội mình rồi.”
Tiêu Phàm tự nhủ. Người khác làm sao mà tốt với hắn như thế được?
“Kính cong, kính cong!”
Có người ấn chuông cửa. Tiêu Phàm chợt nhớ ra hôm qua đã hẹn người đến xem nhà. Nhà của hắn có 2 phòng, định rằng sẽ cho thuê một phòng, kiếm thêm chút thu nhập.
“Đến ngay đây.”
Tiêu Phàm chạy ra mở cửa.
“Tô Ấu Vy.”
Nhìn thấy người ngoài cửa, Tô Phàm kinh ngạc. Tô Ấu Vy là mỹ nữ nổi tiếng năm 2, cùng trường với hắn.
Năm nhất khi vừa nhập học, Tô Ấu Vy đã nhanh chóng được bầu chọn, leo lên top đầu danh sách mỹ nữ tại trường.

"Ngươi là chủ cho thuê nhà à?"
Tô Ấu Vi cau hàng mi thanh tú, nghi ngờ đặt câu hỏi.
Nàng đang tìm phòng cho thuê, đã xem gần hết nhà trọ quanh khu vực này rồi, hôm nay thấy ảnh chụp nhà này khá sạch sẽ, khoảng cách vừa phải, giá cả cũng là mức nàng tiếp nhận được.
Nào biết chủ nhà lại là con trai.
Tiêu Phàm gật đầu:
"Xin chào, tên ta là Tiêu Phàm. Chúng ta học chung trường đấy, ta học năm ba."
"Nếu đàn em Tô muốn thuê phòng thì không ổn lắm đâu."
"Riêng ta đã ở một phòng trong nhà này rồi, ngươi tìm nhà trọ khác đi."
Tô Ấu Vi rất đẹp, điều này thì khỏi phải tranh cãi.
Nếu không thì lúc nàng vừa nhập học đã chẳng lên thẳng top đầu hoa hậu giảng đường.
Nghĩ đến việc ở chung với hoa hậu giảng đường thôi đã thấy sướng như tiên rồi, chỉ là Tiêu Phàm không muốn chọc phải phiền phức.
Tô Ấu Vi có quá nhiều người theo đuổi, hắn thì tay chân mảnh khảnh.
Chưa kể hiện tại ông nội hắn đang tạo phản ở dị giới, hắn chỉ muốn khiêm tốn phát triển.
Tô Ấu Vi gật đầu, quyết định rời đi.
"Đúng rồi đàn anh Tiêu, ta có thể xem qua phòng được không? Nếu không tìm được phòng tốt hơn, hy vọng đàn anh Tiêu có thể cho ta thuê phòng."
Tô Ấu Vi đột nhiên nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất