Chương 59: Ly Nước
Xe cứu thương dừng lại, Tiêu Phàm nhanh chóng bế Tô Ấu Vi lên xe, hai bác sĩ ngồi trong xe nghi ngờ nhìn Tiêu Phàm.
"Các ngươi cứu nàng trước đi, ta còn có chút việc bận phải làm ở đây, một lát nữa ta lập tức sẽ đến thanh toán viện phí."
Tiêu Phàm bước xuống xe cứu thương nói. Mấy người Lương Võ vẫn chưa đến, tên biến thái kia vẫn còn ở trong phòng. Tiêu Phàm nghi ngờ tên biến thái trong phòng hắn là hung thủ giết người kia.
Xe cấp cứu đã rời đi, Tiêu Phàm nhanh chóng lên lầu trở về phòng.
"Cốc..cốc!"
Hai mươi phút sau, cửa phòng truyền đến tiếng gõ vang dội, Lương Võ mang theo hai người vội vã chạy đến.
“Lương đội trưởng, người ở nơi đó, ta thấy điện thoại Tô Ấu Vi không gọi được, bèn đến đây xem một chút, tên này mở cửa nhà ta, còn nói Tô Ấu Vi là con gái của hắn, trong khi Tô Ấu Vi là cô nhi."
Tiêu Phàm chỉ chỉ nam nhân bị trói trên sàn, hắn đã tỉnh lại.
Lương Võ nhìn Tiêu Phàm, hắn cầm cái rương lên.
"Đây là do hắn mang tới?"
Lương Võ dò hỏi.
Tiêu Phàm gật đầu một cái.
"Không sai. Ta vào nhà thấy Tô Ấu Vi đã hôn mê, ta bèn gọi xe cứu thương đưa nàng đi bệnh viện."
Lương Võ ánh mắt bén nhọn chiếu vào tên nam nhân đang bị trói, trực giác của hắn nói cho hắn biết, tên này rất có vấn đề. Mang cái rương lớn như vậy đến đây, khả năng lớn nhất là hắn muốn đem Tô Ấu Vi giấu vào bên trong rương rồi mang đi.
"Ồ...Lương đội trưởng, hình như hắn là giáo viên của đại học D thì phải."
Một người thanh niên đứng bên cạnh Lương Võ nói.
Đại học D chính là trường của Tiêu Phàm, người thanh niên này gần đây đang tham gia vào vụ án giết người tại trường đại học D, sáng nay hắn vừa mới xem qua toàn bộ tư liệu về các giáo viên ở đại học D một lần, nên rất có ấn tượng.
Trong lòng Tiêu Phàm kinh ngạc, giáo viên của đại học D à? Như vậy khả năng hắn là tội phạm giết người có lẽ cao hơn lúc nãy nhiều.
"Lương đội vừa nãy Tô Ấu Vi là ngã xuống trong phòng này, kia là ly nước của nàng, các ngươi cái gì nên điều tra thì cứ điều tra, ta đi bệnh viện trước xem nàng thế nào được không?"
Tiêu Phàm nói.
Lương Võ gật đầu một cái.
"Ngươi cứ đi trước đi, đã bắt được người rồi thì phá vụ án này rất dễ dàng."
Tiêu Phàm nhanh chóng rời khỏi, hắn gọi xe đến bệnh viện. Trong phòng bệnh Tiêu Phàm thấy Tô Ấu Vi, nàng đã tỉnh lại.
"Học trưởng, ta làm sao vậy?"
Tô Ấu Vi nghi ngờ nói.
Tiêu Phàm trầm ngâm trong chốc lát, cuối cùng vẫn là quyết định nói cho Tô Ấu Vi biết. Tuy rằng như vậy có thể làm cho nàng kinh hoàng sợ hãi, nhưng dung mạo của nàng xinh đẹp, ngày thường hẳn là càng nên cảnh giác nhiều hơn.
Ví dụ như ở nhà tốt nhất là nên khóa trái cửa.
Nghe Tiêu Phàm nói xong, sắc mặt Tô Ấu Vi trở nên tái nhợt, lời đồn trong trường học nàng cũng có nghe nói qua, với sự thông minh của mình nàng không khó nghĩ ra việc vừa rồi nguy hiểm ra sao. Nếu không phải Tiêu Phàm chạy về cứu nàng, kết cục của nàng sẽ rất thảm.
"Học trưởng, cám ơn ngươi. Ngươi lại cứu ta lần thứ hai."
Tô Ấu Vi nhìn thẳng Tiêu Phàm nói.
Tiêu Phàm cười cười nói,
"Cũng là do ngươi vận khí tốt, ta cùng Thẩm Thần bọn hắn vừa vặn nói tới chuyện xảy ra trong trường học kia, định gửi tin nhắn nhắc nhở, ngươi lại không có hồi âm, ta bèn gọi điện thoại cho ngươi."
Nói đến đây Tiêu Phàm móc điện thoại di động của Tô Ấu Vi từ trong túi tiền ra.
"Ngươi điện thoại di động đã rơi vỡ mất rồi. Ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta xuống dưới nộp viện phí cho ngươi, ngươi nhớ phải trả a."
Tiêu Phàm rời khỏi, Tô Ấu Vi che mền thật chặt, chỉ mới nghĩ lại chuyện hôm nay một chút nàng đã vô cùng sợ hãi.
Tiêu Phàm nhanh chóng giao tiền xong, lần nữa quay về phòng bệnh, hắn thấy bộ dạng sợ hãi của Tô Ấu Vi.
"Tô học muội ngươi đừng quá lo lắng."
"Người đã bị bắt rồi, lúc này chắc đang bị thẩm vấn, hắn sẽ không có kết quả tốt."
Tiêu Phàm an ủi.
Lúc này bỗng điện thoại Tiêu Phàm reo lên, là Lương Võ gọi tới.
"Tiêu Phàm, Khâu Nhất Minh đã trực tiếp khai ra hết, trước đây hắn đã từng giết ba người, Tô Ấu Vi là mục tiêu thứ tư của hắn, may mắn ngươi kịp thời chạy tới. Tên này không tuy không có treo thưởng, nhưng mà chắc chắn ta sẽ xin cho ngươi một món tiền thưởng."
Tiêu Phàm cười cười nói.
"Vậy thì cám ơn Lương đội trưởng."
Có tiền thưởng mà không lấy thì phí, mặc dù trong thẻ của hắn có gần 2 ức, nhưng mà muỗi tuy nhỏ cũng là thịt a. Tiền thứ này hắn không chê nhiều.
"Là ta nên cám ơn ngươi mới đúng, tự nhiên kiếm được công lao."
Lương Võ nói xong, cúp điện thoại.
Gần đây hắn tập trung chuyên môn phụ trách vụ án của Tiêu Phàm, nhưng công lao rơi vào trên đầu hắn, người khác cũng sẽ không cướp đi.
Đôi mắt đẹp của Tô Ấu Vi nhìn sang Tiêu Phàm, Tiêu Phàm khẽ cười nói.
"Tên kia gọi khâu Nhất Minh, lúc trước đã giết ba người, tuyệt đối không trốn khỏi bị tử hình, ngươi cứ yên tâm đi."
Tô Ấu Vi ngơ ngẩn.