Giáo Y Ngây Thơ

Chương 73: Niết bàn trọng sinh.

Chương 73: Niết bàn trọng sinh.
Dứt khoát, đơn giản, trực tiếp!
Đây là cảm giác mọi người cảm nhận được từ một đao kia của Miêu Húc. Thời khắc này chẳng có gã quái nào nhảy ra, miệng lảm nhảm hạ đao lưu tình gì cả.
Đường đường là hội trường Đông Phương hội, kiêu hùng tung hoành thế giới ngầm Hoa Đô gần mười đao chỉ một đao đã thành hai nửa.
:
Đao chém ở bên vai phải, sát cổ, cho nên y may mắn giữ được chiếc đầu nguyên vẹn!
Một đao cắt thẳng từ vai y xuống, một đường tiến tới thằng nhóc, chia y ra thành hai phần.
Tốc độ một đao kia thực sự quá kinh khủng, quá sắc bén. Một đao kia sau khi chém xong, thân thể Đông Phương Vô Địch vẫn theo quán tính chạy về phía trước. Đặc biệt khi chân phải của y bước ra, cả thân thể bắt đầu chia lìa giữa không trung.
Máu tươi phun ra, khi phần bên phải cơ thể rơi xuống đất, nội tạng rơi vãi khắp nơi. Mà phần bên trái cơ thể lúc này cũng ngã xuống đất, ánh mắt trừng lớn, thậm chí còn lớn hơn mắt Vũ Thiên Trợ, trong đó tràn ngập sự không cam lòng lẫn nỗi sợ hãi.
Lúc này Đông Phương Thắng cũng đã đuổi tới phía sau, khi thấy Miêu Húc trực tiếp chém cha mình làm đôi, trong mắt gã tràn ngập nỗi sợ.
Từ nhỏ trong tiềm thức của gã thì cha mình chính là một người đàn ông vô địch, nhưng vị chiến thần vô địch đấy đã bị giết chết?!
Vị kiêu hùng khống chế Đông Phương hội hơn mười năm, đêm trước còn dẫn người đánh tan Thanh Nguyệt hội, sắp trở thành vương giả thế giới ngầm Hoa Đô lại bị một đao chém chết?!!
Đây là thật? Đây là thật sao?
Đông Phương Thắng cảm thấy khó tin, gã căn bản không thể tiếp nhận được sự thực này.
Đúng lúc này, người con trai đeo mặt nạ bạc kia quay lại nhìn thoáng qua gã, đó là một con ngươi không hề mang theo chút tình cảm nào. Sau đó Đông Phương Thắng chỉ thấy ánh đao lóe lên, sau đó… không còn sau đó nữa!!!
Bịch…
Đầu Đông Phương Thắng rơi xuống đất, lăn lông lốc tới góc tướng, ánh mắt gã đến lúc này vẫn không nhắm lại. Đây không phải là chết không nhắm mắt mà là không có cả cơ hội nhắm mắt!
Nhìn lướt qua thân thể của Đông Phương Thắng ngã xuống, lại nhìn sự hỗn loạn trên hành lang xa xa, Miêu Húc nâng thanh đao không dính chút máu lên, chậm rãi từ cửa bên đi ra khỏi câu lạc bộ Đông Phương.
Chậm rãi đi ra, cũng như lúc tới vậy. Hắn vung ống tay áo, không mang theo chút bụi trần…
Hỗn chiến bên trong vẫn đang tiếp tục, từ khi thành viên Thanh Nguyệt hội gia nhập, bên trong trở thành cuộc tàn sát một bên. Khi thành viên Đông Phương hội ở những nơi khác nhận được tin tức, câu lạc bộ Đông Phương đã bị rơi vào tay giặc. Đặc biệt khi chúng biết rõ cha con Đông Phương Vô Địch đều đã chết thảm, hai đại Thiên Vương một chết một bị thương, tứ đại Kim Cương hoàn toàn bị diệt, tất cả đều rơi vào nỗi sợ hãi tột cùng.
Ai cũng không ngờ tới chỉ trong vài đêm ngắn ngủi, Hoa Đô đã liên tục xảy ra những vụ thảm sát như vậy.
Thanh Nguyệt hội vốn đã thất bại nhưng nghịch tập thành công, một lần nữa trở lại với vị trí bá chủ Hoa Đô.
Đương nhiên những chuyện này không có chút quan hệ gì với Miêu Húc cả, Đông Phương Vô Địch đã chết, vài tên trợ thủ đắc lực bên cạnh y người chết kẻ bị thương, chuyện hắn đồng ý với Mạc Vũ Phỉ đã làm được rồi, không cần lưu lại nơi này làm gì nữa.
Hắn không phải sát nhân cuồng ma, sẽ không nhàm chán tới mức đi truy sát mấy tên râu ria.
Tiêu sái đi ra khỏi câu lạc bộ Đông Phương, nhanh chóng chui vào bóng đêm. Sau khi xác định không có ai theo dõi mình, hắn lấy chiếc mặt nạ bạc kia xuống, lại cởi chiếc áo khoác ra, tiện tay vứt vào thùng rác. Tiếp theo hắn tách Bá Khí đao bá khí vô song thành nhiều mảnh, nhét vào một chiếc túi màu đen, mua một lon coca ở ven đường, thuê taxi đi về nhà trọ Phấn Hồng.
Giống như những chuyện vừa làm chỉ đơn giản như là ăn cơm xong ra ngoài đi dạo vậy!
Khi trở lại nhà trọ Phấn Hồng, Lâm Hâm Tuyền và Bạch Hiểu Thần đã ngủ say, dù sao hiện giờ đã là hai ba giờ đêm. Hắn tiện tay vứt chiếc túi đựng Bá Khí xuống dưới giường, dùng tốc độ sonic siêu tốc tắm giặt xong xuôi, sau đó lên giường nằm.
Cho dù là ăn xong đi tản bộ xa cũng thấy mệt mỏi, huống chi là giết người?
Liên tục chém giết mấy tên cao thủ, hắn cũng cảm thấy có chút mệt mỏi. Chỉ có điều hắn không ngủ ngay mà đau đớn nằm co lại, Thất Thương Tuyệt Tình cổ lại phát tác vào đúng lúc này, ngực của hắn giống như có người dùng máy khoan liên tục đâm vào vậy.
Khó khăn móc ra mấy viên thuốc màu đen trong túi, nhét vào miệng, cảm giác đau đớn mới dần biến mất.
Mượn ánh đèn ngoài cửa sổ rọi vào, hắn nhìn lòng bàn tay mình, phát hiện ra nó đã chuyển màu xanh nhạt.
Thất Thương Tuyệt Tình cổ có tổng cộng bảy giai đoạn, không ngờ chỉ vài ngày ngắn ngủi mà bản thân hắn đã đi từ giai đoạn thứ hai lên giai đoạn thứ tư.
Giờ khắc này hắn đã có thể xác định được giết chóc sẽ kích thích Thất thương tuyệt tình cổ phát tác.
Nhìn lòng bàn tay hiện lên màu xanh nhạt, lông mày hắn nhíu thật chặt. Cứ như vậy thì mình sẽ kiên trì được bao lâu?!


Thuốc lão già đưa cho chỉ có thể áp chế đau đớn khi Thất thương tuyệt tình cổ phát tác nhưng không thể trì hoãn nó phát tác. Nếu như mình không tìm thấy những Thất linh thánh cổ khác, vậy chắc chắn mình chỉ có một con đường chết.
Con mẹ nó, sớm biết như vậy thì mình không nên đáp ứng nha đầu Mạc Vũ Phỉ kia rồi. Cho dù đáp ứng thì trước tiên cũng phải ăn thịt cô ta rồi hãy nói.
Đến lúc đó cho dù mình vì độc phát tác mà chết thì cũng không còn là xử nam nữa, đúng không? Vừa nghĩ tới Mạc Vũ Phỉ, Miêu Húc đã nghĩ tới cảnh tượng ban ngày, khi trên người Mạc Vũ Phỉ chỉ còn một chiếc nội y. Tuy rằng ngực nhỏ một chút nhưng thân hình cô nàng này đúng thực là không tồi đó nha.
Cứ suy nghĩ linh tinh như vậy, Miêu Húc tiến vào trong mộng đẹp.
Trong mơ, hắn thấy cảnh cửa phòng mình đột nhiên mở ra, sau đó Bạch Hiểu Thần mặc một bộ nội y mỏng viền ren màu tím đen đứng ở vửa, một tay đưa lên vuốt mái tóc của mình, một tay để ở bên miệng, một ngón tay đưa vào trong, không ngừng mút ngón tay.
Mà phía sau cô, Lâm Hâm Tuyền mặc một bộ váy ngủ tơ tằm mờ ảo đi ra, trên mặt hiện lên thần sắc vũ mị, từng bước đi tới bên giường, hai tay đặt lên giường, sau đó từng chút từng chút bò lên. Khi cô bò lên, váy ngủ rủ xuống, núi đôi cỡ khủng hiện ra ngoài.
Cô bò từng chút từng chút về phía mình, bò tới phần eo, sau đó xuống nữa, cúi đầu xuống, cặp môi đỏ mọng động lòng người kia nhắm thẳng vào thằng nhỏ mà đùa giỡn…
Mà lúc này Bạch Hiểu Thần cũng đi tới cạnh giường, hôn lên vành tai, bàn tay nhỏ bé trắng nõn không ngừng vuốt ve ngực hắn.
Húúúúúúúú…
Ngay khi Miêu Húc đang có giấc mơ đẹp, đêm Hoa Đô lại bao phủ bởi mùi máu tanh.
Mạc Vân Bá là một người tràn ngập bá lực, khi bị Miêu Húc kích thích khơi dậy chiến ý vô biên, y không chút do dự dẫn những anh em bảo vệ tính mạng xông lên. Đây chính là lực lượng mạnh mẽ nhất trong tay y, thậm chí đêm hôm trước khi Thanh Nguyệt hội bị tập kích y cũng không dùng tới lực lượng này.
Y dẫn theo đám người này giết tới địa bàn của Đông Phương hội, lúc này thành viên Đông Phương hội đã biết hội trưởng của mình bị một đao chém chết, La Sát Vương và Tu La Vương kẻ chết người bị thương, thiếu chủ cũng đã không còn, chúng hoàn toàn rơi vào hỗn loạn, sao có sức chống cự với một lực lượng tinh nhuệ như vậy được.
Mặc dù một số nguyên lão của Đông Phương hội muốn tổ chức lực lượng đối kháng cũng chỉ là có lòng mà không có lực, đặc biệt kẻ địch đều là những cao thủ, số người dù không nhiều nhưng cứ nhằm vào cao thủ Đông Phương hội ra tay. Trong một đêm, cao thủ Đông Phương hội gần như đã bị diệt sạch.
Cho dù những kẻ không bị giết thì cũng không ai biết tung tích chúng ở đâu.
Khi những người sau lưng Đông Phương hội kịp phản ứng thì Đông Phương hội đã chỉ còn là danh nghĩa.
Thậm chí những cao thủ ẩn dấu nghe tin hội trưởng của mình bị chém chết nhưng không ai dám đứng lên cả.
Cho dù là Huyết Sát hội cũng vậy, khi tấn công Thanh Nguyệt hội thì chúng chiếm hết lợi ích, giờ lại rất ít khi xuất hiện như trước. Cũng có thể là không phải chúng không muốn giúp đỡ, mà là không kịp giúp đỡ!
Dù sao đêm hôm trước vừa đại thắng Thanh Nguyệt hội, thập đại chiến tướng của Thanh Nguyệt hội năm chết, một mất tích, ba bị thương, một phản bội.
Địa bàn của Thanh Nguyệt hội cũng bị chúng liên thủ công kích, cho dù muốn kéo dài hơi tàn cũng không kịp. Nhưng chỉ hai ngày ngắn ngủi mà chúng lại có thể tạo ra một đòn tấn công mạnh mẽ như vậy với Đông Phương hội.
Đáng sợ nhất chính là hội trưởng Đông Phương hội Đông Phương Vô Địch cùng con trai trưởng với hai tên ái tướng đều bỏ mình ở tổng bộ công hội, không phải ám sát mà đều bị giết trước mặt vô số người, chuyện như vậy ai có thể nghĩ ra được?!
Kinh khủng hơn chính là chỉ có một người ra tay.
Khi tất cả thế lực ngầm Hoa Đô nghe câu chuyện một người con trai khiêng một thanh đao, nghênh ngang xông vào tổng bộ Đông Phương hội, giết sạch cao thủ nơi đây, sau đó thản nhiên rời đi, ai cũng không khỏi hoảng sợ tới quên thở.
Đó là nhân vật cỡ nào chứ?!
Vào lúc này ai dám là địch với Thanh Nguyệt hội? Ai dám trêu chọc Thanh Nguyệt hội?
Tất cả mọi người đều coi người đó là cao thủ thần bí của Thanh Nguyệt hội, nếu không sao có thể ra mặt thay họ chứ?
Một cường giả có thực lực khủng bố như vậy, ở thế giới ngầm Hoa Đô có ai dám đụng tới?!
Trước khi không có ai có năng lực đối kháng với hắn ta, vậy sẽ không có bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào dám ra tay với Thanh Nguyệt hội cả.
Bởi vì Miêu Húc xuất hiện, Thanh Nguyệt hội khôi phục như vũ bão là chuyện rất hiển nhiên…
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất