Giáo Y Ngây Thơ

Chương 886: Bắt đầu báo thù

Chương 886: Bắt đầu báo thù
Hơn mười năm trước, khi Miêu Húc bị một viên đạn Yên Diệt bắn trúng, Lâm Hâm Tuyền và Mạc Vũ Phỉ tận mắt nhìn thấy đều cho rằng hắn đã chết. Một khắc đó khiến các cô đau lòng rất nhiều, rất muốn đi theo Miêu Húc. Nhưng lão viện trưởng vẫn luôn an ủi, tạo nên ý chí báo thù cho hai người. Nhờ ý chí đó mà các cô sống đến tận bây giờ.
Trải qua một năm đầu náo động, dưới sự trợ giúp của lão viện trưởng, các cô sống sót, sau đó sáng lập ra Thương hội Cửu Dương. Dựa vào sự thông minh xuất chúng và nghị lực khổng lồ, Thương hội Cửu Dương trong tay các cô càng lúc càng lớn, trở thành thương hội lớn nhất thế giới. Sau đó, nhờ tài lực khổng lồ, các cô không ngừng củng cố thế lực của mình, ra sức lôi kéo người của Liên minh Thiên Đạo.
Thương hội Cửu Dương có thể trở thành thương hội lớn nhất thế giới, nhưng người của Liên minh Thiên Đạo không dám ra tay với bọn họ, cũng là vì nó được rất nhiều người quyền cao chức trọng trong nội bộ Liên minh Thiên Đạo che chở.
Cộng thêm thương đội của Thương hội Cửu Dương hành tẩu khắp nơi trên thế giới. Bọn họ khám phá được rất nhiều di tích. Tuy tổn thất cũng rất nhiều người, nhưng bọn họ tìm được rất nhiều đồ vật mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được trong những di tích đó. Có ma hạch, có tâm pháp tu luyện hoàn toàn vượt qua công nghệ cao thời trước. Thậm chí có một số pháp khí mà các cô cũng không biết rõ công dụng, nhưng có thể dùng nó để lôi kéo đám người của Liên minh Thiên Đạo hoặc để bản thân nghiên cứu và tu luyện.
Tổ chức Nghịch Long rất có tiếng trong Liên minh Thiên Đạo cũng phải dựa vào sự ủng hộ của Thương hội Cửu Dương.
Khi biết được lão đại của tổ chức Nghịch Long chính là sư huynh Xích Long của mình, Miêu Húc há to miệng. Thì ra hắn không cô độc. Trong mười năm ngủ say của mình, bạn bè, sư huynh, bao gồm cả bạn gái vì muốn phá vỡ Liên minh Thiên Đạo mà cố gắng rất nhiều.
Bọn họ vẫn đang phấn đấu.
Khi biết được Đường Linh Lung và Thủy Vũ Kê vẫn đang ở Độc cốc phát triển thực lực, tùy thời trả thù Đạo Môn, hắn lại càng cảm động đến chảy nước mắt.
Đó cũng là giọt nước mắt hạnh phúc. Đơn giản là các cô vẫn còn sống.
Mấy năm gần đây, dưới sự ủng hộ âm thầm của Thương hội Cửu Dương, tổ chức Nghịch Long và Đường Linh Lung đã tập trung được một lực lượng vũ trang rất mạnh. Ngoài mặt, Thương hội Cửu Dương không có lực lượng vũ trang nào, nhưng trên thực tế, nguồn năng lượng khổng lồ của bọn họ đều dành cho tổ chức Nghịch Long và Đường Linh Lung.
Hiện tại, khi biết được một trong những trụ cột của Đạo Môn là Nam Sơn đạo nhân đã rời khỏi thánh sơn Đạo Môn, Lâm Hâm Tuyền quyết định thời cơ của mọi người đã tới. Cho nên cô đã sắp đặt một ván cờ, dốc toàn lực giết chết Nam Sơn đạo nhân. Sau đó dẫn xuất cao thủ Đạo Môn. Đối mặt với Đạo Môn thực lực thâm bất khả trắc, chỉ có tiêu diệt từng bộ phận mới là kế sách hay nhất.
Hơn nữa, mấy năm gần đây, Đạo Môn thế mạnh khiến cho Thiền Tông và thế gia bất mãn. Lâm Hâm Tuyền nắm được nhược điểm này, nếu không ngoài sở liệu, hiện tại Liên minh Thiên Đạo đã rối loạn.
Từ trong loạn tìm được phần thắng. Đây chính là phương án của Lâm Hâm Tuyền. Chỉ có Liên minh Thiên Đạo rối loạn, các cô mới có cơ hội.
- Nói như vậy, Hâm Tuyền và những người khác đang tấn công Đạo Môn?
Nghe Mạc Vũ Phỉ nói xong, Miêu Húc nghiêm mặt hỏi.
- Vâng.
Mạc Vũ Phỉ khẽ gật đầu. Trước khi đến, cô đã hẹn với Lâm Hâm Tuyền.
Miêu Húc cau mày. Tuy nói đây là một kế hoạch gần như hoàn mỹ, khiến cho nội bộ của Liên minh Thiên Đạo bị giảm sút, sau đó xuất động lực lượng tinh nhuệ nhất, nhưng muốn động thủ với Đạo Môn, nhất định phải thả con tép bắt con tôm. Rõ ràng, Lâm Hâm Tuyền là một người như vậy. Một khi Thương hội Cửu Dương ra tay với Đạo Môn, như vậy sẽ chẳng còn chỗ quay lại. Đạo Môn có thể nhiều năm áp chế các thế lực khác không dám nhúc nhích, nội tình của bọn họ sâu bao nhiêu, căn bản người ngoài không biết. Nếu còn con át chủ bài nào, lực lượng bên cạnh Lâm Hâm Tuyền có thể đối kháng sao?
- Vũ Phỉ, muốn đến phía tây, em có biết con đường tắt nào không?
Lúc này tên đã gắn lên dây, không bắn không được. Hành động báo thù Đạo Môn đã sớm bắt đầu. Hắn phải triệu tập lực lượng phía tây đến nhanh nhất. Nếu không, với lực lượng bây giờ, bọn họ chưa thể đối phó với Đạo Môn.
- Thương hội có giữ một thông đạo truyền tống mà Liên minh Thiên Đạo không biết.
Mạc Vũ Phỉ khẽ gật đầu. Mấy năm qua, thương đội của Thương hội Cửu Dương có hai con đường đi về phía tây. Một con đường là vượt qua sa mạc. Nhưng cái này chỉ là che giấu người khác. Những thương đội cốt lõi đều thông qua một đường hầm truyền tống mà chỉ có bọn họ mới nắm giữ.
- Vậy thì tốt quá.
Trong lòng Miêu Húc rất vui, lập tức đem tình huống ở phía tây nói cho Mạc Vũ Phỉ nghe. Nghe xong, Mạc Vũ Phỉ cũng cảm thấy vui mừng. Nếu như vậy, phần thắng của bọn họ sẽ lớn hơn.
Đã có được một đường hầm truyền tống, Miêu Húc bảo Tiêu Tĩnh Thần, Lôi Na và Mạc Vũ Phỉ cùng đến phía tây. Còn hắn và Tiêu Vô Thần thì trực tiếp đến tông môn Đạo Môn. Hắn đã mất đi Nam Cung Tiên Nhi, hắn tuyệt đối không muốn Lâm Hâm Tuyền xuất hiện bất trắc.
Liên minh Thiên Đạo bị rối loạn. Quân đội chia làm ba thế lực. Thiền Tông khống chế thế lực của mình và thế gia liên minh cùng một chỗ, bắt đầu tấn công các thế lực do Đạo Môn khống chế. Lần lượt các thành phố rơi vào chiến hỏa. Rất nhiều người chết trong trận hỏa hoạn. Đại lục phương Đông trải qua hơn mười năm xây dựng một lần nữa bị chiến loạn ảnh hưởng. Thậm chí náo động lần này còn tạo ra một kiếp số tàn khốc hơn cả mười năm trước.
Mười năm trước là người đấu tranh với trời. Khi con người vì sinh tồn mà tập trung cùng một chỗ, bùng nổ sức mạnh. Cuối cùng bọn họ đã chiến thắng thiên địa, còn sống sót trong cái thời đại khó khăn này. Nhưng hôm nay, bọn họ lại vì quyền lực mà triển khai đấu tranh nội bộ. Lần lượt các quân đoàn kéo ra tiền tuyến rồi biến mất trên thế gian này.
Robot, dị năng g, người biến dị, võ giả, thậm chí là đấu giả tu luyện đấu khí, chiến sĩ cơ thể mạnh mẽ, một đám chém giết nhau trên chiến trường rồi chết trên chiến trường luôn. Cho dù là cường giả cảnh giới Nguyên Thần cũng có người chết đi hàng ngày.
Chiến loạn càng lúc càng lớn. Thiền Tông và các thế gia bắt đầu chiếm cứ chủ động, giữa đường phái ra một vài tên cao thủ cảnh giới Hóa Thần khiến Nam Hải đạo nhân đứng ngồi không yên.
Cao thủ mà Đạo Môn che giấu không ngừng điều động ra ngoài. Ông ta không để cho Đạo Môn cứ như vậy mà bị công hãm. Thế lực mà Đạo Môn nắm giữ tuyệt đối không thể giao ra.
Mấy tên cao thủ cảnh giới Hóa Thần được Đạo Môn phái ra gia nhập vào chiến cuộc, gặp phải đám tướng lĩnh cấp cao của quân đội phải bỏ mình. Đạo Môn dần dần rơi vào hoàn cảnh xấu. Nhưng lúc đó, dưới chân núi Thánh Sơn của Đạo Môn xuất hiện một quân đoàn khổng lồ do robot tạo thành với hơn năm vạn con.
Một hàng dài robot từ sâu trong lòng đất chui lên, xuất hiện phía trước thánh địa Đạo Môn, rốt cuộc Nam Hải đạo nhân đứng ngồi không yên, suất lĩnh đội ngũ tinh nhuệ nhất của Đạo Môn tiến về phía trước.
Đạo Môn cũng có được robot của mình, thậm chí số lượng còn vượt qua mấy vạn, nhưng tuyệt đại robot đều được phân bố các nơi trong Liên minh Thiên Đạo. Trấn thủ ở Thánh Sơn chưa đến một vạn. Hơn nữa, bất kể là nguyên liệu hay năng lượng đều không thể so sánh với năm vạn robot trước mặt, chứ đừng nói đến thân hình cực lớn của nó.
Nam Hải đạo nhân đứng trên đỉnh núi, hai mắt bắn ra tinh quang, nhìn đám robot cao ngàn mét, lông mày cau chặt.
Phía trước đám robot viết hai chữ Cửu Dương thật lớn. Đây chính là robot của Thương hội Cửu Dương. Ông ta không ngờ, xuất hiện đầu tiên ở Thánh Sơn lại là Thương hội Cửu Dương.
Bọn họ chỉ là một thương hội, tại sao lại làm ra chuyện này?
Nhưng khi nhìn thấy hai chữ sắp xếp cùng một chỗ, ông ta bỗng nhớ đến một chữ, Húc.
Cửu dương, chín ngày, đây không phải là “Húc” sao?
Chẳng lẽ…? Phía trên robot cực lớn, Lâm Hâm Tuyền ngồi trong buồng lái, nhìn Nam Hải đạo nhân trên màn hình, ánh mắt tỏ ra điên cuồng. Hơn mười năm trước, chính người này đã hại chết Miêu Húc. Bây giờ, thời điểm báo thù cũng đã đến.
- Nam Hải đạo trưởng, chúng ta lại gặp nhau.
Giọng nói trầm thấp từ trong miệng Lâm Hâm Tuyền truyền ra, dưới tác dụng của loa phóng thanh, truyền khắp thánh địa Đạo Môn.
- Lại gặp mặt?
Nam Hải đạo nhân hỏi, sau đó ánh mắt nhìn về phía khoang điều khiển. Hình ảnh của Lâm Hâm Tuyền cũng xuất hiện đằng trước. Khi nhìn thấy Lâm Hâm Tuyền, Nam Hải đạo nhân liền biến sắc.
- Là cô? Cửu Dương? Chín ngày? Húc? Haha, thật không ngờ, Thương hội Cửu Dương một mực sinh tồn dưới trướng Liên minh Thiên Đạo lại là tổ chức báo thù cho Miêu Húc.
Nam Hải đạo nhân mỉm cười tự giễu. Sau khi Đạo Môn chiếm cứ thế chủ động tuyệt đối, ông ta lui về phía sau chuyên tâm tu hành. Mà trong mấy năm nay, khi Thương hội Cửu Dương phát triển nhanh chóng, ông ta cũng không nghĩ đến người đứng đằng sau lại là bạn gái của Miêu Húc, Lâm Hâm Tuyền.
- Đúng vậy, hôm nay chính là lúc tôi báo thù.
Lâm Hâm Tuyền lạnh lùng nói.
- Báo thù? Haha, chẳng lẽ cô cho rằng chỉ dựa vào đống sắt vụn này là có thể báo thù sao?
Vẻ mặt Nam Hải đạo nhân châm chọc, nhưng trước đó là tự giễu mình, còn bây giờ là mỉa mai Lâm Hâm Tuyền không biết tự lượng sức mình.
- Đương nhiên.
Ánh mắt Lâm Hâm Tuyền tỏ ra kiên quyết, lời nói tràn ngập tự tin. Khi cô nói xong, trên con robot cực lớn bỗng nhiên bắn ra hơn một ngàn pháo đồng, sau đó Lâm Hâm Tuyền căn bản không để Nam Hải đạo nhân thời gian ứng biến, trực tiếp hô nổ súng.
Trong chớp mắt, hơn một ngàn pháo đồng đồng loạt nổ súng. Một ngàn viên đạn kích xạ mà ra.
- Ở đây còn có thêm mười ba viên đạn hạt nhân. Nam Hải đạo nhân, ông còn chống đỡ được không?
Lâm Hâm Tuyền nói lạnh lùng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất