Chương 885: Thiên Đạo đại loạn
Tông môn Đạo môn, phía sau Thiên Đạo động chính là nơi canh gác sâm nghiêm nhất, bởi vì đây là nơi linh khí đầy đủ nhất. Không chỉ vậy, độ tinh khiết của linh khí cũng gấp mấy trăm lần bên ngoài, tu luyện ở đây một ngày tương đương với tu luyện bên ngoài mấy trăm ngày, đãy cũng chính là nguyên nhân giúp Đạo Môn hiện nay có thể vững vàng áp đảo thế lực khác.
Lúc này, trong sơn động có thể chứa hơn một ngàn người đó đang có hơn 100 người, cả nam lẫn nữ mặc áo đạo sĩ ngồi khoanh chân tu luyện theo tâm pháp Đạo Môn, khí tức của mỗi người đều vô cùng mạnh, vô cùng hùng hậu.
Nam Hải đạo nhân nhẹ nhàng từ chính giữa đi qua đám người này, nhìn những tên Đạo Môn tinh nhuệ, trong mắt ông ta lộ vẻ vui mừng, chỉ cần có bọn họ, sẽ không ai có thể đe dọa địa vị của Đạo Môn.
Nam Hải đạo nhân xuyên qua đám người đi thẳng vào bên trong, cuối cùng đi tới một mật thất chỉ rộng hơn mười mét vuông, xung quanh mật thất không ngừng xuất hiện những ký hiệu màu vàng. Những ký hiệu này hợp thành một phong ấn trận mạnh mẽ, hoàn toàn phong ấn linh khí thoát ra khỏi nơi này, sau khi Nam Hải đạo nhân lẩm nhẩm một đoạn kinh văn thì đã vượt qua tầng kết giới đó, lập tức ông ta cảm thấy mình đang đắm chìm trong đại dương linh khí, luồng linh khí này còn đầy đủ hơn cả trong sơn động, gần như đã ngưng tụ thành trạng thái rắn.
Căn bản không cần ông ta thu nạp, những linh khí này đã điên cuồng chui vào cơ thể ông ta.
Nam Hải đạo nhân ngồi khoanh chân trên bồ đoàn, bắt đầu thực hiện tu hành hàng ngày.
Sư huynh của ông ta đã vượt qua bước kia rồi, ông ta không thể rớt lại phía sau quá xa.
Đúng lúc đó, trong mật thất bỗng nhiên vang lên một tiếng “rầm”, Nam Hải đạo nhân mở mắt xem xét, chỉ thấy miếng ngọc bội treo ở phía trước bỗng nhiên vỡ vụn thành một đống bụi phấn, sắc mặt Nam Hải đạo nhân bỗng nhiên biến đổi.
Sao có thể như vậy? Đây chính là Thần Hồn Ngọc do thần hồn của sư huynh ngưng tụ, trừ phi sư huynh hồn phi phách tán, nếu không sao ngọc bội có thể bị nghiền nát? Nhưng mà sức mạnh của sư huynh đã đạt đến cảnh giới cực hạn của thế gian, sao có thể hồn phi phách tán được?
Vốn không tin vào ma quỷ nên Nam Hải đạo nhân nhanh chóng bước lên vỗ vỗ vách tường phía trước, ngón tay không ngừng biến đổi thành những dấu tay khác nhau, cuối cùng toàn bộ bức tường đều phát ra ánh sáng chói mắt rồi trở nên trong suốt, Nam Hải đạo nhân bước lên trước chui vào vách tường, đi tới một đại điện rộng bằng khoảng nửa sân bóng rổ nhưng vô cùng trống trải, ngoài một bộ quan tài ra thì không còn vật gì khác.
Đây là một chiếc quan tài thủy tinh, bên trong đặt một thi thể. Nếu Miêu Húc ở đây sẽ vô cùng kinh ngạc bởi đây chính là thi thể của Nam Sơn đạo nhân, hơn nữa đúng là chết bởi một quyền của hắn hơn mười năm trước, bởi trên ngực thi thể này vẫn còn một lỗ máu cực lớn do năm đó bị Miêu Húc khoét rách.
Lúc Nam Sơn đạo nhân bước vào chỉ thấy thi thể này nhanh chóng héo rũ, sau đó trong nháy mắt đã biến thành tro bụi.
-Sao lại như vậy? Sư huynh…
Ánh mắt Nam Hải đạo nhân hiện lên sự kinh hãi, sư huynh của ông ta thật sự chết rồi ư?
Năm đó, Miêu Húc đã bóp nát trái tim của Nam Sơn đạo nhân, chặt đứt mọi đường sống của lão. Tuy nhiên Nam Sơn đạo nhân lại mượn Ngưng Hồn ngọc, một pháp khí Mật Tông của Đạo Môn để giữ lại linh hồn của mình, khi bảy Đại Thánh huyệt mở ra, linh khí đất trời khổng lỗ ùa vào. Trải qua một lần sinh tử tu vi của Nam Sơn đạo nhân bỗng nhiên tăng mạnh, đặc biệt sau khi thân thể hắn bị phá hủy, linh hồn của lão nhẹ nhàng dung hợp với nhân bản, giúp lão đạt tới phi thăng đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể phi thăng.
Một cường giả như vậy sao có thể bị giết được?
Một Thần Hồn ngọc bình thường bị vỡ có thể do nhiều nguyên nhân, nhưng một nếu khối ngọc đó đã từng là thân thể của lão, đã hấp thụ vô số thần hồn của bổn mạng mà bị vỡ vụn thì chỉ có cách giải thích duy nhất là lão đã chết đúng không?
Sắc mặt Nam Hải đạo nhân tái nhợt, sư huynh chính là chỗ dựa lớn nhất của Đạo Môn, bây giờ lão lại bị giết chết, mặc kế đối phương giết lão như thế nào thì đều là tổn thất khó có thể tiếp nhận nổi đối với Đạo Môn. Để giết chết sư huynh chắc chắn là một âm mưu có chuẩn bị, rốt cuộc là ai? Thiền Tông? Hay là ai khác?
Đầu óc Nam Hải đạo nhân nhanh chóng xoay chuyển, càng phân tích sắc mặt ông ta càng tái nhợt, ông ta nghĩ lại lời của sư huynh trước khi xuất quan, kiếp nạn.
Không, Đạo Môn vô cùng cường thịnh, sao có thể xuống dốc như vậy được.
Trong mắt Nam Hải đạo nhân lóe lên tia sáng, nhanh chóng ra khỏi mật thất, đi tới sơn động nơi mấy trăm người đang tu luyện.
-Thiên La…
Nam Hải đạo nhân gọi.
-Đây ạ…
Lý Thiên La nhảy lên khỏi mặt đất, đi tới bên cạnh Nam Hải đạo nhân.
-Cậu lập tức chọn ra 100 sư huynh đệ thuộc cảnh giới Nguyên Thần tiến về thành Hỏa Diễm, điều tra rõ ràng đã xảy ra chuyện gì cho ta…
-Vâng…
Lý Thiên La cả kinh, vốn định hỏi thêm vài câu, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của thiên tôn lại đè sự hiếu kỳ xuống, nhận mệnh rồi thôi.
-Đi đi…
Nam Hải đạo nhân phất phất tay, Lý Thiên La không dám nói gì thêm, nhanh chóng chọn lựa nhân thủ rồi dẫn 100 cao thủ của Cảnh giới Nguyên Thần chạy về hướng thành Hỏa Diễm. 100 người này tuyệt đối chính là sức mạnh có thể hủy diệt tất cả.
-Nguyên Tinh, cậu mau chọn ba sư huynh đệ thuộc cảnh giới Hóa Thần đến Long Tông, mời Long nguyên tôn đến đây nghị sự, nếu ông ta không muốn đi cũng ép buộc phải đi cho ta…
-Vâng…
Đã sớm dấn thân vào Đạo Môn Cơ Nguyên Tinh lĩnh mệnh.
-Nguyên Thần, cậu mang tám cao thủ Hóa Thần 100 cao thủ Nguyên Thần đến quân bộ, mời Tạ nguyên soái đến đây nghị sự, nếu lão không nghe theo thì giết ngay lập tức, sau đó quyền kiểm soát quân đội sẽ thuộc về cậu…
-Vâng…
Cơ Nguyên Thần lên tiếng rồi xoay người rời khỏi.
-Huyết Ngọc, cậu liên lạc với Cơ Vô Vân, bảo lão để ý Thiền Tông cho ta, nếu Vô Niệm có hành động bất thường, lập tức tập hợp lực lượng Thiền Tông đánh chết Vô Niệm…
Nam Hải đạo nhân lại nói với một đệ tử Cơ gia khác.
-Đã rõ…
Cơ Huyết Ngọc lên tiếng, rồi biến thành một vệt sáng bay vụt ra khỏi động.
-Những người còn lại đi theo ta, cố thủ thật nghiêm ngặt, ta muốn nhìn xem ai lại to gan như vậy…
Nam Hải đạo nhân hừ lạnh, mọi người tuân mệnh, tất cả đứng dậy chạy theo Nam Hải đạo nhân ra ngoài.
Theo Nam Hải đạo nhân ra khỏi thánh địa Tông Môn, từng mệnh lệnh được truyền xuống, toàn bộ thế lực Đạo Môn cũng nhanh chóng di chuyển, tuy nhiên họ vẫn chậm một bước, Lý Thiên La suất lĩnh cao thủ đi về hướng tây mới được hơn ba trăm km đã gặp tập kích.
Khi Cơ Nguyên Thần suất lĩnh phần đông cao thủ đến quân bộ, ở đây đã xảy ra náo loạn, rất nhiều quan quân cấp cao phát động làm phản. Cho dù thống soái quân đội hiện nay là Tạ Duệ và Long Thương Hiên cũng khó có thể áp chế, sau khi biết Cơ Nguyên Thần suất lĩnh cao thủ tới đây tình hình mới khả quan hơn một chút, nhưng muốn trấn áp cuộc phản loạn trong thời gian ngắn là điều không thể.
Thuận lợi nhất chỉ có Cơ Nguyên Tinh, dường như đã cảm nhận được điều gì đó nên khi được mời, Long Nguyên Tôn lập tức cùng Cơ Nguyên Tinh chạy tới thánh địa Đạo Môn.
Còn Cơ Huyết Ngọc tới Thiền Tông lại thê thảm nhất, lúc hắn tới đã thấy trưởng bối Cơ Vô Vân của mình đã bị giết, mà phần lớn cao thủ Thiền Tông lại vây công y.
Không chỉ vậy, trong lúc những cao thủ này ào ào ra ngoài, một con rồng cực lớn bay ra khỏi Bách Đa cung của Đạo Môn tông môn, sau lưng con rồng, mấy ngàn cao thủ đã kích hoạt gen ẩn chạy ra, tấn công tông môn Đạo Môn.
Toàn bộ Thiên Đạo minh hỗn loạn, Thiền Tông bị đàn áp đã lâu, cộng với những thế gia chuyên quyền bất mãn đều bắt đầu động thủ. Không chỉ vậy, tổ chức Nghịch Long luôn nằm vùng tại Thiên Đạo minh cũng ra tay, bốn phía phá vỡ từng cơ cấu quyền lực của Thiên Đạo minh.
thành Hỏa Diễm, đám người Miêu Húc liên thủ, cuối cùng cũng giết chết Nam Sơn đạo nhân, nhìn lực thần hồn cuồn cuộn bay ra, Miêu Húc mở miệng nuốt vào, mà trên trời, Chân Thần của hắn càng thêm ngưng tụ, hai cánh tay đã hiện rõ thành hình.
Tuy nhiên sau khi giết chết Nam Sơn đạo nhân, Miêu Húc lại thu hồi Chân Thần, đi tới trước mặt Mạc Vũ Phỉ ôm lấy cô.
-Vũ Phỉ…
Mạc Vũ Phỉ bị lực lượng Chân Thần phản phệ nên thương thế vô cùng nghiêm trọng.
-Miêu đại ca? Là anh thật sao?
Cảm nhận được vòng tay ấm áp của Miêu Húc, Mạc Vũ Phỉ mở to mắt, vẻ mặt không thể tin.
-Là anh, anh vẫn chưa chết…
Miêu Húc gật mạnh đầu.
-Thật tốt, chị Hâm Tuyền mà biết chắc chắn sẽ rất vui, chỉ không may…
Mạc Vũ Phỉ tươi cười, tuy nhiên dường như lại nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi.
-Sao vậy?
Miêu Húc sững sờ, chẳng lẽ vẫn còn chuyện xấu gì đã xảy ra?
-Em cùng chị Hâm Tuyền đều nghĩ anh đã không còn, mấy năm nay chúng em không ngừng tập trung lực lượng để thay anh báo thù, lần này biết được Nam Sơn đạo nhân ra ngoài, chị Hâm Tuyền đoán cơ hội của chúng em đã đến, cho nên lập tức huy động toàn bộ lực lượng tích góp được mấy năm nay, nếu không ngoài dự đoán, bây giờ có lẽ chị ấy đã tự mình tấn công Đạo Môn…
-Cái gì?
Lời nói của Mạc Vũ Phỉ khiến Miêu Húc biến sắc, Hâm Tuyền ư? Cô chỉ là một cô gái yếu đuối mà có thể làm ra loại chuyện điên cuồng như thế này ư?
Mạc Vũ Phỉ không dám giấu diếm, nhanh chóng nói lại kế hoạch một lần, nghe xong, mọi người bao gồm cả Miêu Húc đều kinh hãi không thôi…