Giáo Y Ngây Thơ

Chương 893: Quyền toái hư không

Chương 893: Quyền toái hư không
Bệ Ngạn, một trong những thần thú nổi danh nhất thời kỳ Thái Cổ. Là long tử nhưng thực lực lại kinh người. Thần Long cũng không phải là đối thủ của Bệ Ngạn. Đây là một loại thần thú rất hiếm và cũng cực kỳ đáng sợ, tuyệt đối có thể khiêu chiến tứ đại thần thú.
Trách không được Long Chiến Hiên biết rõ chân thần của Tiêu Vô Thần là Bạch Hổ thời kỳ Thái Cổ vẫn có can đảm chiến một trận, thì ra thần thú của gã cũng mạnh như vậy.
Từ khi con Bệ Ngạn xuất hiện, mây trên bầu trời bỗng biến đổi sắc màu. Mà Long Chiến Hiên cũng không để Tiêu Vô Thần có quá nhiều thời gian chuẩn bị, đánh ra một quyền cách không. Con Bệ ngạn cực lớn điên cuồng gào thét, không ngừng có sấm sét lóe lên trên người của nó, sau đó lao về phía Tiêu Vô Thần với tốc độ cao nhất.
Đối mặt với một quyền như vậy, Tiêu Vô Thần chỉ cười lạnh, một tay vẽ một cái trước người, ngay sau đó đánh ra một quyền. Con Bạch Hổ ngửa mặt lên trời gào thét, đồng thời cũng lao về phía Long Chiến Hiên.
Ầm! Một tiếng động thật lớn vang lên. Hai chân thần đụng nhau trên bầu trời. Quyền kình đáng sợ xé rách hư không. Vô số tia chớp màu đen thoát ra, cơ thể của hai người đều chấn động.
Long Chiến Hiên ngẩng cao đầu nhìn thoáng qua Tiêu Vô Thần, ánh mắt lộ ra sự kinh ngạc. Tuy nói sức mạnh của hai người ngang nhau, nhưng y cũng hiểu nếu mình xuất thủ trước, nhất định sẽ chiếm cứ ưu thế. Nhưng thực lực của đối phương lại cao hơn mình.
Chẳng lẽ Bệ Ngạn không bằng Bạch Hổ sao?
Ánh mắt Long Chiến Hiên hiện lên sự không cam lòng.
Cho dù không bằng thì sao? Đây cũng chỉ là mượn sức mạnh của thần. Chỉ cần gã thành thần, cần gì phải Bạch Hổ hay Bệ Ngạn.
Y lướt lên bầu trời, trên người tỏa ra quang mang màu vàng, ý chí chiến đấu cực mạnh không ngừng phát ra trên cơ thể gã. Khí tức trên thân không ngừng tăng vọt. Mà con Bệ Ngạn trên trời dường như cảm nhận được điều gì đó, phát ra một tiếng rống to, bay thẳng vào Long Chiến Hiên.
Chân thần dung hợp, cảnh giới Phi Thăng.
Long Chiến Hiên, đệ nhất thiên tài Long tông đã bước vào cảnh giới Phi Thăng.
- Phi Thăng sao?
Nhìn thực lực biểu hiện của Long Chiến Hiên, Tiêu Vô Thần thì thầm một câu, sau đó y trực tiếp chui thẳng vào cơ thể Bạch Hổ. Con Bạch Hổ nhanh chóng hóa thành một đạo lưu quang, rồi chui vào cơ thể Tiêu Vô Thần.
Cảnh giới Phi Thăng và cảnh giới Hóa Thần chỉ cách nhau một bước ngắn. Đối với một số người, bước ngắn này lại là khoảng cách giữa trời và đất. Tuy nhiên, đối với một số người, đây thật sự là một bước ngắn. Ít nhất đối với thiên tài siêu cấp như Tiêu Vô Thần mà nói, từ cảnh giới Hóa Thần bước vào cảnh giới Phi Thăng cũng không cần quá nhiều thời gian.
Nếu như Nam Hải đạo nhân và Nam Sơn đạo nhân không chết, nhìn thấy cảnh tượng như vậy nhất định sẽ kinh hãi không ngậm miệng được. Đám trẻ con luôn bị bọn họ xem thường lại phát triển đến tình trạng đủ để uy hiếp bọn họ.
Kỳ thật, ngẫm lại cũng thấy bình thường. Tiêu Vô Thần cũng vậy, mà đám đệ tử Long tông cũng thế, bao gồm luôn cao thủ như Tạ Duệ. Mấy năm qua, ngày nào bọn họ cũng chiến đấu, kinh nghiệm chém giết đa số. Đại đa số thời gian đều có liên quan đến các loại ma vật. Còn Nam Hải đạo nhân thì sao? Thân là nguyên tôn của Thiên Đạo liên minh, ngày nào cũng bế quan tiềm tu. Tuy nói có được linh khí khổng lồ, nhưng tiềm lực bản thân lại khó có thể phát huy ra được.
Nhân loại chính là một quần thể đặc thù nhất. Chỉ khi tính mạng bị uy hiếp mới có thể bùng nổ tiềm lực cực mạnh, cũng có thể hiểu ra được nhiều thứ. Ngưng tụ nguyên thần cần rất nhiều linh khí trong trời đất. Khi đến cảnh giới Hiển Hóa chân thần, đã cần sự cảm ngộ. Mà từ Hóa Thần lên Phi Thăng thì càng phải cảm nhận mà hiểu. Hiểu thì hiểu rồi, nhưng nếu không có biện pháp để tìm hiểu thì vĩnh viễn cũng chẳng có cách bước vào Phi Thăng.
Từ lúc chân thần hai người hợp, bước vào cảnh giới Phi Thăng, vùng hư không trước người bọn họ bắt đầu vỡ vụn. Trong mắt hai người đều bộc phát hào quang nóng rực, sau đó đồng thời bước về phía trước, một lần nữa công kích nhau.
Nhìn hai người chiến đấu, Tạ Duệ lên tiếng:
- Long huynh, chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian.
Nói xong, Tạ Duệ đã bước ra phía trước, hư không trước người lập tức nát bấy, khi xuất hiện đã đến trước người Long Vũ Hiên.
Cũng đã bước vào cảnh giới Phi Thăng.
Dường như Long Vũ Hiên đã sớm đoán trước, thoáng cái cả người dung nhập vào bóng Thanh Long, sau đó con Thanh Long biến thành một đạo lưu quang, chui vào cơ thể của y. Tay y kéo mnhj, như thiểm điện đánh một quyền về phía Tạ Duệ.
Tạ Duệ cười nhạt, đơn quyền nắm chặt, trực tiếp nghênh đón một quyền của Long Vũ Hiên.
Ầm ầm. Nắm đấm hai người đụng vào nhau. Một vùng bầu trời sụp xuống, khí tức đáng sợ tràn ngập toàn trường.
Cơ thể hai người ẩn hiện, cứ như vậy mà bước vào hư không. Với thực lực của bọn họ bây giờ, nếu chiến đấu trên mặt đất, sợ là một khu vực rộng lớn sẽ biến thành phế tích.
Tiêu Vô Thần và Long Chiến Hiên đều chui vào hư không, trong hư không liên tục vọng ra những thanh âm rầm rầm. Đó là cuộc quyết đấu của đỉnh cảnh giới Phi Thăng.
- Miêu Húc, bởi vì đã có huyết thệ, tôi không thể ra tay với đám dư nghiệt Long tông. Cậu là sư đệ của tôi, hãy thay tôi thanh lý môn hộ.
Đúng lúc này, Xích Long đưa tay chỉ đám người Long Thương Hiên. Sau đó cơ thể bắn ra từng đạo quang mang màu vàng, sau đó lớn lên, dung hợp với con bạo vượn. Con bạo vượn cầm trường côn trong tay, Xích Long đập một côn vào anh em Cơ Nguyên Thần.
Một côn hoàn toàn bao phủ hai anh em Cơ Nguyên Thần.
- Sư huynh, yên tâm đi, việc này để em.
Miêu Húc nói xong, liền nhìn thoáng qua Tạ Việt cách đó không xa, sau đó quát lớn với đám người Âu Dương Quân Mộng:
- Các huynh đệ, ra tay đi.
Miêu Húc nói xong, Lâm Kiếm Phong lập tức phóng tới Long Thương Hiên.
Long Thương Hiên cười lạnh, một tay vung lên, con mãng xà cực lớn đã lao tới Lâm Kiếm Phong. Nhưng Miêu Húc vẫn cười lạnh:
- Thiên Đế trấn thập phương.
Tiếng nói vừa dứt, liền nhìn thấy thân ảnh Thiên Đế cực lớn cầm trong tay thanh trường kiếm, chém tới con mãng xà với tốc độ cực nhanh.
Lúc này, những người khác của Long tông cũng hiển hóa chân thần của mình, đánh về phía Miêu Húc với tốc độ. Nhưng Miêu Húc vẫn không sợ. Chân thần Thiên Đế vung thanh kiếm, hoàn toàn áp chế chân thần của đám người kia. Bản thân hắn bước ra phía trước, đánh thẳng về phía Long Thương Hiên.
Long Thương Hiên cũng không nghĩ đến, chân thần của Miêu Húc lại đáng sợ như vậy. Bị quần công như thế cũng không rơi vào thế hạ phong. Đây rốt cuộc là chân thần gì mà sao đáng sợ như thế?
Nhưng y không có chiến lực như Long Chiến Hiên, cũng không đạt đến cảnh giới Phi Thăng, ngay cả biện pháp dung thể cũng không có.
Khi nhìn thấy Miêu Húc và một kiếm khách phóng về phía mình, Long Thương Hiên rút ra một thanh trường thương màu vàng, ngênh đón Miêu Húc. Những đệ tử Long tông khác cũng dốc toàn lực ra tay. Mục tiêu công kích của bọn họ đều là Miêu Húc. Đơn giản là vì hắn là sự uy hiếp đáng sợ nhất. Bản năng đến từ sâu trong linh hồn nói cho bọn họ biết, phải giết người này trước.
Đối mặt với sự tấn công của đám người Long Thương Hiên, Miêu Húc cười lạnh, người còn trên không trung đã trực tiếp đánh ra một quyền. Một quyền này chấn nát hư không, đi tới trước người Long Thương Hiên.
Long Thương Hiên hoảng hốt, ai có thể nghĩ đến Miêu Húc còn chưa dung nhập chân thần, cũng không đạt đến cảnh giới Phi Thăng, chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể đã có thể đánh nát hư không.
Cảm nhận được quyền kình đáng sợ này, trường thương trong tay lập tức bảo vệ trước ngực.
Ầm. Quyền kình đánh xuống trường thương. Sức mạnh khổng lồ đánh cong trường thương. Cũng may thanh trường thương này được chế tạo từ chất liệu cao cấp, cho nên mới không bị đánh nát. Nhưng lực phản chấn vẫn khiến cánh tay Long Thương Hiên tê rần.
Chỉ trong nháy mắt, phi kiếm dưới chân Lâm Kiếm Phong đã bay ra, tới trước mi tâm Long Thương Hiên. Long Thương Hiên thầm kêu không ổn, muốn ngăn cản nhưng đã không còn kịp, đành phải ngã về phía sau. Thanh phi kiếm sượt qua hai má của y. Đúng lúc này, Miêu Húc đã đến trước cơ thể của Long Thương Hiên.
- Chịu chết đi.
Miêu Húc cười lạnh, đơn quyền nắm chặt, kéo trở về, sau đó trực tiếp oanh ra một quyền. Một quyền này làm vỡ nát một vùng trời đất, mang theo khí tức diệt hết mọi thứ đánh về phía đầu Long Thương Hiên.
Đối mặt với một quyền như vậy, Long Thương Hiên biến sắc. Mà những người khác cũng thất kinh. Không phải nói bọn họ tình thâm đến đâu, mà là bọn họ hiểu, dưới công kích mãnh liệt như vậy, cho dù tổn thất một người nào, cuối cùng vẫn là bọn họ thất bại. Cho nên, tuyệt đối không thể để cho Miêu Húc giết chết Long Thương Hiên.
Long Kính Hiên, Long Ảnh Hiên, Long Chiến Hiên đều đồng thời ra tay. Trong tay bọn họ đều xuất hiện một thanh trường kiếm, một cây trường thương, còn có một cây trường côn, đánh về phía Miêu Húc. Trên người bọn họ bắn ra từng đạo quang mang, long ảnh màu vàng bảo vệ cơ thể, để bọn họ có thể toàn tâm toàn ý vây Ngụy cứu Triệu.
Mà trên người Long Thương Hiên cũng phát ra quang mang màu vàng.
Đó là Kim chung tráo Long cương.
Sinh tử tồn vong trước mắt, nguyên lực trong cơ thể vận chuyển toàn diện, hợp thành một cái lồng năng lượng không gì phá nổi trước người.
Răng rắc. Một quyền của Miêu Húc đập vào lồng năng lượng. Sau đó liền nghe một tiếng giòn vang. Kim chung tráo toàn bộ vỡ vụn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất