Chương 107: Săn Thú
Chi!!!
Một tiếng kêu rất nhỏ bén nhọn từ mặt đất dưới chân Sơn Sư dưới chân truyền ra, bốn năm cái gai nhọn đen nhánh đâm vào thân thể Sơn Sư nhanh chóng co rút lại kéo vào tận bên trong thổ nhưỡng, chỉ để lại mấy cái lỗ cực to trên mặt đất.
- Muốn chạy?
Gladly nhướng mày một cái, không ngờ rằng con Hắc Chức Giả tồn tại với tư cách đẳng cấp 26 lại có thể không có chút khí cốt như vậy, vừa mới bị thương đã chuẩn bị chạy trốn. Nàng nhanh chóng phản ứng xoay người cầm ngược chủy thủ, đâm sầm bên trong một cái lỗ trên mặt đất.
Chủy thủ dường như đã đâm trúng thứ gì đó bên trong lòng đất, bên trong truyền ra một tiếng kêu đau nhức, nhưng rất nhanh đã không còn tin tức.
- Ra đây cho ta!
Gladly gầm lớn, hai thanh dao găm trong tay bỗng nhiên nhanh chóng đâm ra như một vòng xoay đao vũ, mặt đất chỗ chủy thủ đâm xuống nhanh chóng bị nạy ra thành một cái hố sâu.
Lúc này, ba người khác cũng nhanh chóng đuổi tới, một gã kỵ sĩ trẻ tuổi trong số bọn họ hét lớn một tiếng, giơ trường thương lên mà đâm mạnh vào bên trong cái lỗ trên mặt đất, lúc cây thương găm vào được một nửa thì dường như đã đâm vật gì đó và dừng lại.
Hai người khác thấy thế cũng vội vàng lại gần.
Tên kỵ sĩ trẻ này dốc toàn lực trút xuống, gân xanh trên cánh tay nhô lên, cắn răng tỏa ra nhiệt khí mãnh liệt, mạnh mẽ ấn vào trường thương đâm tới.
m thanh chói tai vang lên, sức mạnh cứng rắn từ dưới đáy xuyên thấu qua báng thương truyền ngược trở lại.
Kỵ sĩ trẻ không khỏi khẽ giật mình.
Đúng lúc này, một thanh niên khác cầm kiếm, sắc mặt đột biến, vội vàng quay đầu lại nói:
- Mau tránh ra.
Nói chưa dứt lời, từ bên trong mặt đất sau lưng kỵ sĩ kia bỗng nhiên bắn ra một đạo gai nhọn đen nhánh, giống như là đuôi bò cạp vung tới từ phía sau lưng hắn.
Phốc!
Cái gai nhọn đen nhánh bẻ không gãy kia lại không thể xuất quỷ nhập thần mà xuất hiện sau lưng vị kỵ sĩ trẻ, chủy thủ trong tay hắn nhuộm máu xanh, mặt mũi tràn đầy sát khí nhanh chóng chọc thẳng chủy thủ vào bên trong xà cạp, đưa tay bắt lấy phần gai nhọn đang rụt về sau mà ra sức lôi kéo.
Kỵ sĩ trẻ kịp phản ứng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng khắp thân, hắn vội quay người phẫn nộ mà đâm thương vào chỗ gai nhọn lộ ra.
Từ trong lòng đất phát ra một tiếng thét rồi đột nhiên từ trong đó bắn ra bốn năm cái gai nhọn đen nhánh không hề có dấu hiệu mà tốc độ lại cực nhanh, khiến người dường như không có thời gian phản ứng.
Thanh niên cầm kiếm lúc trước dường như sớm dự liệu được, kịp thời phản ứng vung kiếm đỡ lấy.
Một thanh niên cầm đao khác lại không may mắn như vậy, phản ứng hơi chậm một nhịp liền bị một cái gai nhọn đen nhánh trát đến chỗ đùi, Thú Liệp Chiến giáp mềm dẻo không phát ra được tác dụng chống cự quá lớn lập tức bị đâm rách, gai nhọn đâm vào tận bên trong bắp đùi của hắn, đằng sau đùi nhô ra một đoạn mũi nhọn.
Thanh niên này đau đớn mà quát to thê thảm, hoảng sợ mà vung đao chém tới.
Loong coong một tiếng, lưỡi đao sắc bén của hắn lại không có thể chặt đứt gai nhọn đen nhánh, tầng giáp xác đen nhánh bóng loáng cực kỳ cứng cỏi bao bọc bên ngoài thân thể nó khiến cho cạnh đao dễ dàng bị trượt.
Cái gai nhọn đen nhánh vung vẩy kéo đùi thanh niên này cũng cử động theo, cơn đau nhức kịch liệt khiến đầu hắn túa đầy mồ hôi nóng, nhẫn nại chịu đựng đau đến ngũ quan vặn vẹo, chỉ có thể vung ra hết đao này tới đao khác, nhưng lại chẳng có kết quả gì, chỉ để lại vài một vài vệt trắng.
Đỗ Địch An cùng Gatt ở phía xa chứng kiến cảnh tượng này, trong lòng kinh hãi, thế mới biết Gladly có thể nhẹ chặt đứt gai nhọn đen nhánh kia một cách đơn giản như vậy, nhưng nó cứng cỏi đáng sợ đến mức nào.
Vèo!
Bỗng nhiên, một đạo mũi tên Phá Không bay ra!
Bành một tiếng, mũi tên xuất ngay trên cái gai nhọn đen nhánh rồi lập tức trượt đi, đều rơi ra ngoài.
Đỗ Địch An biết rõ, đây là tên thợ săn trẻ lúc trước xạ kích ở hậu phương, chỉ là bộ dáng cái gai nhọn đen nhánh này hơi dẹp, mặt ngoài lại bóng loáng cứng cỏi, nếu không phải là mũi tên có lực xuyên thấu lực rất mạnh thì rất dễ dàng bị lệch đi.
Đỗ Địch An trong thầm suy nghĩ, nếu như thêm vào bên trên mũi tên một ít gai nhọn thật nhỏ như râu tóc có thể sẽ phát huy tác dụng.
Lúc này, kỵ sĩ trẻ vứt trường thương ra vội vàng tương trợ thanh niên cầm đao, trường thương tức giận quất vào chính giữa gai nhọn đen nhánh, phốc một tiếng, đầu thương sắc nhọn lập tức phát huy tác dụng, gọt nó ra thành từng đoạn!
Nhưng mà sức mạnh của đòn công kích này cũng thông qua gai nhọn mà truyền đến đùi thanh niên cầm đao, đùi bị xé rách đau kịch liệt khiến toàn thân hắn rung động, đau đến nổi phải lớn tiếng tru lên, hai tay ôm chặt lấy đùi, nhưng trong thống khổ vẫn còn lại lí trí, hắn cầm phần gai nhọn bị chém đứt ra đó ra sức kéo mạnh, rút phăng ra khỏi đùi, để tránh máu tươi bên trên dính vào miệng vết thương của mình.
Thân thể Gladly lắc lư, một bên tránh né gai nhọn đang bắn lên từ dưới chân, một bên ra sức lôi kéo một nửa phần gai nhọn đen nhánh trong tay này.
Trong lòng đất thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng kêu thảm thiết, tràn ngập thống khổ cùng nôn nóng.
Trong quá trình mạo hiểm giằng co, có một tiếng gào thét bi thống mà phẫn nộ từ bên cạnh truyền đến, đó chính là tiếng kêu của Sơn Sư toàn thân máu tươi đầm đìa đang hấp hối, mắt lộ ra vẻ dữ tợn mà gầm thét nhảy vọt về phía mấy người Gladly.
Mấy người Gladly đang lâm vào khổ chiến không nghĩ tới việc nó sẽ tập kích, mọi người đều thất kinh, thanh niên cầm kiếm trong đó vội vàng vung kiếm nghênh tiếp, da thịt trên cánh tay cầm kiếm nhô lên hình dáng những vảy lân rất nhỏ, mặt ngoài da thịt chuyển biến thành chất sừng cứng đờ chất, lực phòng ngự bạo tăng mấy lần.
Sơn Sư mãnh lực xông tới, đỉnh đầu đâm vào ngực thanh niên cầm kiếm, bành một tiếng, hắn đỡ lấy thân ảnh Sơn Sư đang lao như điên phía mình, tuy phát huy nổi hiệu quả nhưng sức mạnh song quá lớn khiến toàn bộ người hắn bị đâm rớt ra ngoài, liên tục quằn quại vài vòng.
Hắn vội vàng ổn định thân thể, còn chưa kịp bò lên thì thân thể đã run lên, một dòng máu tươi cùng gai nhọn đen nhánh từ sau lưng xuyên thẳng trước ngực của hắn!
- Không! !
Kỵ sĩ trẻ trợn mắt trừng trừng, phẫn nộ mà gào thét một tiếng vội vung vẩy cùng trường thương vọt tới.
Gladly nghe thấy thanh âm thì quay đầu nhìn lại, mặt không khỏi biến sắc, nàng cắn răng cùng thân thể hơi uốn lượn, đôi chân dài nhỏ xuất hiện biến hóa rất nhỏ, dường như có vật gì đó lồi ra chỗ đầu gối chiến giáp màu đen, ngay lúc chân nàng xuất hiện biến hóa thì lực trên cánh tay nàng dường như cũng tăng cường không ít, kéo gai nhọn đen nhánh kia căng thẳng tắp.
Khớp sau của cái gai nhọn nức nẻ như muốn đứt ra.
Mặt đất nổ tung ra, một cự vật đen kịt từ trong lòng đất bỗng nhiên bay ra.
Sau khi ra sức lôi kéo thì thân thể Gladly bị giật ngược về phía sau, dường như ngay lúc toàn lực kéo co, đối thủ đột nhiên buông lỏng sợi dây, thoáng cái đã mất lực, không tự chủ được mà bị đẩy lui về phía sau. Mà gai nhọn màu đen trong tay nàng trong tay nàng rõ ràng là một trong những cái chân của cự vật đen nhánh kia, giờ phút này cự vật màu đen này dựa vào sức lôi kéo của Gladly mà nhanh chóng nhào về phía nàng.
Mấy cái gai nhọn đen nhánh dường như muốn chộp lấy Gladly.
Gladly lúc trước liên tục giữ lực chính là cân nhắc đến tình huống như vậy, nhưng sau khi thấy thanh niên cầm kiếm thanh niên bị giết, dưới sự phẫn nộ trong lòng, thân thể không nhịn được mà bộc phát sức mạnh vượt qua phạm vi sức mạnh mà có thể chịu được, hơn nữa nàng cũng không nghĩ tới Hắc Chức Giả này sẽ âm hiểm như thế, dường như đang chủ mưu chờ đợi giờ khắc này.
Giờ phút này trực tiếp nhìn thấy con vật khổng lồ màu đen rất nhanh đã đánh tới, nàng biến sắc, thân thể vội vàng uốn lượn, màu da toàn thân ẩn hiện một tầng ánh sáng, thân thể dùng những tư thế vặn vẹo không thể tưởng tượng nổi mà tránh khỏi con vật khổng lồ đen kịt.
Vèo một tiếng, cùng lúc đó, từ xa xa phóng tới bốn đạo mũi tên!
Tất cả mũi tên tất xuất tại phần lưng của con vật khổng lồ đen kịt kia, mũi tên bén nhọn cùng lực đạo rất lớn đã đẩy lùi thân thể nó lại một chút.
Mũi tên này đúng là mũi tên trợ giúp, nhờ đó mà đã cắt đứt được những đòn công kích tiếp theo của con vật khổng lồ đen kịt đó để Gladly thuận lợi bỏ chạy ra khỏi phạm vi công kích của nó.