Hắc Ám Vương Giả

Chương 114: Huết Tinh Kiếm Sĩ

Chương 114: Huết Tinh Kiếm Sĩ
- Một người?
Mấy người đều sững sờ.
Gree khẽ gật đầu, trầm giọng nói:
- Trên người hắn bôi lên Hành Thi bột phấn có thể che dấu mùi, hai ngày này ngửi được một Hành Thi truy đuổi đằng sau chúng ta. Vốn tưởng rằng chỉ là Hành Thi du đãng, nhưng dấu vết truy đuổi rất rõ ràng chỉ thẳng về hướng chúng ta, hơn nữa thời điểm hai lần trời mưa hắn đều ngừng lại. Nếu thật sự là Hành Thi, căn bản không bận tâm mưa gió, rõ ràng là hắn lo lắng thi phấn trên người bị rửa sạch cho nên mới dừng lại.
Nghe vậy Linda như có điều suy nghĩ mà nói:
- Nghe ngươi nói như vậy, thủ pháp truy tung của người này đúng là rất non nớt, cho rằng chỉ dựa vào Hành Thi bột phấn là có thể che dấu tung tích, nếu như hắn thẳng tắp truy đuổi chúng ta nói rõ là xông đến. Phương pháp hắn dùng để truy tung phân nửa là căn cứ vào mùi để phán đoán, hắn có năng lực truy tung bằng mùi cho nên bắt chước theo hành thi, lúc truy tung người khác rất dễ dàng bị bạo lộ. Trừ phi hắn không biết trong đội ngũ chúng ta có Gree.
Thiếu nữ ngăm đen nghi ngờ nói:
- Không biết tin tức đội ngũ chúng ta mà dám truy tung chúng ta, chẳng lẽ người này là người tài đoàn khác nhập cư trái phép?
Sắc mặt Linda lạnh lẽo nói:
- Hừ, Chỉ là một thái điểu Sơ cấp, xâm nhập vào khu vực chúng ta còn không biết kẹp cái đuôi chạy trở về. Coi như chúng ta giết hắn cũng không có gì quá đáng.
- Nếu giết hắn chi bằng bắt sống nộp lên cho tập đoàn, coi như là lập công.
Gree liền nói.
Linda đứng lên nói:
-Trước đi xem đã, nếu thuận mắt sẽ lưu lại, không vừa mắt sẽ giết!
- Vậy còn Khủng Trảo Thú. . .
- Nick, Reid, hai người các ngươi thủ tại chỗ này, xảy ra chuyện gì liền dùng Ma Yên Đạn báo cho chúng ta biết.
Nghe được Linda phân phó, hai người đồng ý ở lại. ByLuyn mang theo Gree cùng thiếu nữ ngăm đen, theo phương hướng Gree chỉ dẫn nhanh chóng đuổi theo.
. . .
. . .
Một chỗ hoang vu trên đường phố.
Mưa to qua đi, khắp nơi trên đường phố đổ nát trở nên lầy lội, con đường gồ ghề, rêu xanh cùng dây leo được ngâm trong mưa càng phát màu xanh thanh thúy thúy mê người.
Đỗ Địch An nằm sấp một chỗ trên nhà cao tầng, nhìn thoáng qua thời tiết trên đỉnh đầu, ánh sáng vẩn đục cùng mây đen dày đặc biểu thị sắp có một trận mưa lớn đổ xuống.
- Mùa mưa a. . .
Đỗ Địch An tự nhủ một câu, lấy ra vài mũi tên trong bao đựng trên lưng, chà sạch từng cái một đến độ sáng bóng.
Sau khi chà sạch mũi tên, Đỗ Địch An lấy ra lương khô nhai thật chậm, để thân thể khôi phục một chút nhiệt lượng. Đầu mùa mưa nhiệt độ vẫn vẫn rất thấp, không thích hợp săn bắn. Ma vật cỡ lớn đều đang ngủ trong sào huyệt lười ra ngoài hoạt động. Chỉ có một chút con mồi khát máu dễ giết không lưu trữ lương thực sẽ ra ngoài xung quanh du đãng tìm kiếm thức ăn.
Sau khi ăn xong hắn cầm lấy chén huyết tương bốc mùi hôi bên cạnh. Chiếc chén này tìm thấy trong phòng một người dân, thời gian cùng phóng xạ đã ăn mòn không ít đồ vật, nhưng vật này lại ở trong lòng đất cho nên được bảo lưu lại không ít. Giờ phút này trong chén huyết tinh thỉnh thoảng bốc lên bọt khí, trong bọt khí thỉnh thoảng xuất hiện giòi bọ đỏ hồng giống Con Đỉa khát máu bơi qua bơi lại.
Đỗ Địch An đưa mũi tên vào trong chén, huyết tinh ngập một nửa. Nhìn qua mũi tên tựa như được bôi thêm một lớp sơn đỏ.
Sáu mũi tên rất nhanh đã được bôi lên một lớp huyết tinh. Xong xuôi hắn mới nhét trở lại trong bao đựng tên.
-Đến rồi. . .
Đỗ Địch An nhìn bầu trời đang hội tụ mây đen, lôi minh ẩn hiện tựa hồ cộng hưởng cùng trái tim trong lồng ngực hắn. Hắn híp mắt quan sát một điểm xa xa trên đường phố.
Chỗ đó có ba đạo thân ảnh cấp tốc tới gần, trên thân ba người này không có bất kỳ mùi vị gì, tựa như ba khối Thạch đầu trầm mặc.
Đỗ Địch An nằm sấp trên mặt đất, giương cung cài tên, gắt gao nhìn đạo thân ảnh cầm đầu nổi bật nhất. Mũi tên sắc bén một mực tập trung đỉnh đầu của nàng, chờ nàng đi vào phạm vi ngắm bắn.
- Khoảng cách 300m. . .
Gree đè thấp người di chuyển đồng thời thấp giọng nói:
- Hắn đang nằm sấp trên đỉnh cao ốc phía trước góc chín giờ. Có lẽ thời điểm mùi của chúng ta biến mất hắn đã bắt đầu cảnh giác rồi. Hiện tại vẫn không nhúc nhích, đoán chừng đang mai phục ở đó chờ chúng ta mắc câu.
-Nhanh chóng xử lý!
Linda lãnh khốc nói.
-Coi chừng có bẫy rập.
Cách Lực liền nói:
-Với năng lực như vậy hắn rất có thể là đạo tặc hoặc thợ săn chức nghiệp, chúng ta đã đi vào tầm bắn hắn. Nếu như hắn là thợ săn thì cơ hội tốt nhất chính là khi chúng ta nhảy vào cao ốc, cho nên phải cẩn thận. Nếu hắn là đạo tặc, vậy thì bẫy rập rất có thể được chôn trước cao ốc.
Thiếu nữ ngăm đen vụng trộm từ vách tường nhìn thoáng qua, nói:
- Mặt đất chỗ đó bằng phẳng, không có bẫy rập, nếu có cũng sẽ chỉ có thể trên lầu.
Nàng học tập là kỹ xảo đạo tặc, dò đường cùng chế tạo bẫy rập, nhất là trên phương diện bẫy rập nàng có tự tin tuyệt đối, trừ phi đối phương là Trung cấp đạo tặc, học tập về bẫy rập vượt xa nàng, nhưng chuyện đó là không có khả năng, từ cách truy tung của kẻ này có thể đoán ra hắn nông sâu bao nhiêu.
- Leo lên tường, ta ở phía trước yểm hộ, hai người các ngươi bọc hai bên tường.
Linda nhanh chóng quyết định, nàng biết rõ thời gian càng kéo dài thì đối phương càng chuẩn bị được đầy đủ, nàng muốn đánh cho đối phương trở tay không kịp, khiến đối phương không thể lường trước nàng sẽ tới nhanh như vậy!
-
Vâng!
Hai người lập tức tuân mệnh, chia nhau di chuyển.
Linda rút thanh trường kiếm trên lưng, nhìn thật sâu về phía cao ốc. Bông nhiên bàn chân phát lực phóng lên với tốc độ thật cao, mũi kiếm che trước ngực, nhìn chằm chằm vào đỉnh cao ốc. Nàng tự tin bằng vào kiếm thuật của mình, nếu có mũi tên phóng tới tuyệt đối có thể chống đỡ bộ vị yếu hại!
Xông vào!
Đây là phong cách chiến đấu của nàng, tuy nàng là nữ nhân nhưng tính tình của nàng còn trực tiếp dứt khoát hơn so với nam nhân.
Một khắc nhảy lên, nàng biết rõ chính mình đã bạo lộ trong tầm mắt địch nhân, trong đầu rất nhanh tính toán khoảng cách
250 mét, 200m, 180m. . .
Lúc gần đến 120m, nàng y nguyên không phát hiện trên đỉnh cao ốc có động tĩnh gì, trong lòng không khỏi nghi hoặc, chẳng lẽ đối phương đang ngủ cho nên không biết bọn họ tấn công?
Trừ một điểm nghi hoặc này, đáy lòng nàng còn có một điểm bất an không hiểu. Nhưng giờ phút này tiễn đã ở trên cung không thể không bắn. Nhanh chóng tới khoảng cách trăm met, lại tiếp tục tiến lên phía trước liền chính là bên dưới cao ốc rồi. Khoảng cách cao ốc so với mặt đất khoảng chừng 60m.
Đối phương còn chưa bắn tên!
Đáy lòng của Nàng ẩn ẩn cảm thấy một tia không ổn, nhưng thân thể đã tới dưới lầu, thoáng do dự nhưng nàng vẫn bò lên vách tường, tay nàng chăm chú kẹp chặt vách tường bị ăn mòn, động tác nhanh chóng leo lên. Nếu như dừng lại tường sẽ tróc ra, không cách nào thừa nhận sức nặng thân thể, nàng chỉ có thể mượn chút lực nhanh chóng bò lên.
Lúc leo đến lầu ba, bỗng nhiên một cỗ hàn khí theo dọc sống lưng truyền đến.
Linda trong lòng hoảng sợ, nhanh chóng quay đầu nhìn lại.
Vèo!
Một đạo mũi tên từ sau lưng Phá Không bay đến. Phốc một tiếng, ngay khi nàng quay mặt lại một mũi tên cắm ngay cạnh gương mặt nàng. Mũi tên sắc bén mũi tên xuyên qua đôi má vào trong miệng, đau nhức kịch liệt khiến cho nàng suýt chút nữa kêu lên thảm thiết!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất